Chương 1219: Hầm mỏ
Chương 1219: Hầm mỏ
Trong tiểu đội năm người, Tần sư huynh cầm đầu vừa quan sát xung quanh vừa nói:
"Ta nhớ là ở gần đây có một hầm mỏ bỏ hoang, quái lạ, sao lại không thấy.
Hồ sư tỷ nói:
"Có phải nhớ lầm không?"
Tần sư huynh nói:
"Không, lúc trước khi Tạ sư huynh của các ngươi còn ở Vân Hà chiến trường đã dẫn ta tới đây một lần, ta nhớ rất rõ ràng, ngay tại phụ cận."
Mấy người đều có một chút ấn tượng về Tạ sư huynh trong miệng hắn, tu vi cao hơn rất nhiều, bây giờ đã tấn thăng Chân Hồ cảnh, rời khỏi Vân Hà chiến trường.
Tần sư huynh vừa nói, vừa dẫn mấy người hạ xuống, khó hiểu quan sát chung quanh, cuối cùng đưa mắt nhìn về một vị trí.
Hắn đi lên phía trước, đẩy bụi cỏ cao bằng một người kia ra, sau đó nhẹ nhàng giơ tay ấn lên thạch bích phía trước...
Một màn quỷ dị xuất hiện, tay hắn duỗi ra rõ ràng đặt trên vách đá, lại giống như đặt vào chỗ trống, gợn sóng trên vách đá lay động, nuốt hết nửa bàn tay của hắn.
"Quả nhiên là nơi này!"
"Đây là... trận pháp ẩn nấp?" Hồ sư tỷ cũng nhìn ra một chút manh mối.
Một chỗ như vậy lại bị người bố trí trận pháp ẩn nấp, đã nói rõ một vài vấn đề, hơn nữa nơi này còn nằm trong phạm vi Lục Nhất Diệp hiện thân lần cuối, một ý niệm khó có thể ức chế bỗng nhiên hiện ra trong đầu hai người.
Hai người liếc nhau, tinh thần đều chấn động.
Lục Nhất Diệp đang ở bên trong!
Trận pháp ẩn nấp ở cửa động kia chính là do Lục Nhất Diệp bố trí!
Tâm tình kích động, Hồ sư tỷ thấp giọng nói:
"Tần sư huynh, làm sao bây giờ?"
Trước đó, tuy bọn họ vẫn luôn tìm kiếm bóng dáng của Lục Diệp, nhưng bây giờ số lượng tu sĩ tìm kiếm tung tích của Lục Diệp nhiều như vậy, bọn họ cũng không cảm thấy đám người mình có thể nhanh hơn người khác.
Nhưng loại vận may này thật sự không thể nói rõ ràng, bọn họ lại là người đầu tiên có phát hiện.
Mặc dù không nhìn thấy Lục Diệp, nhưng ở lối vào loại đường hầm này lại có thêm một trận pháp ẩn nấp, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra một chút manh mối.
Lục Nhất Diệp kia hiện giờ đã bị thương nặng, cần phải tìm một vị trí bí mật an toàn để chữa thương, để nghỉ ngơi và hồi phục, cũng không biết tại sao lại tìm đến nơi này, sau đó trốn vào trong, bố trí trận pháp ẩn nấp ở lối vào hầm mỏ.
Nếu không phải trước đó Tần sư huynh đã tới nơi này, có chút ấn tượng với vị trí của hầm mỏ này, thì hoàn toàn không thể phát hiện.
Kiềm chế kích động trong lòng, bình tĩnh lại, Tần sư huynh vẫy tay nói:
"Đi!"
Nói rồi bước đi trước, bước qua gợn sóng, cả người biến mất không thấy gì nữa.
Hồ sư tỷ theo sát phía sau, ba người còn lại cũng theo thứ tự bước vào.
Tiến vào trong đường hầm mỏ, ánh sáng bên trong dần mờ tối, mấy người dưới sự dẫn dắt của Tần sư huynh cẩn thận từng li từng tí bước đi về phía trước.
Mới không quá ba mươi trượng, trong lòng Quỷ Ảnh Tử ở cuối cùng đội ngũ chợt phát ra báo động, trái tim đập liên hồi, tựa như phía trước có nguy hiểm lớn.
Hắn vội vàng thấp giọng hô:
"Tần sư huynh!"
Âm thanh không lớn, nhưng trong hoàn cảnh yên tĩnh này lại có vẻ vô cùng đột ngột, mấy người vốn cẩn thận từng li từng tí, không dám thở mạnh, giờ phút này đều tiếng hô của Quỷ Ảnh Tử dọa sợ.
Tần sư huynh đang muốn quay đầu lại thì ánh lửa lập lòe trong tầm mắt, ngay sau đó dao động linh lực cuồng bạo quét tới từ phía trước.
"Lui!" Khi hắn hét lớn, cả người nhanh chóng lui về phía sau, nhưng vẫn bị đao khí đánh tới cuốn tung bay, một đám người phía sau lăn thành một đoàn.
"Khụ khụ khụ..."
Bụi bặm nổi lên bốn phía, mấy người chật vật bò dậy, trước mắt choáng váng, màng nhĩ ù ù.
Một lúc lâu sau, mọi người mới dần dần tỉnh táo lại.
"Tần sư huynh ngươi không sao chứ?" Hồ sư tỷ khẩn trương hỏi thăm.
"Khụ khụ, không có việc gì." Tần sư huynh che ngực, trên bàn tay tràn đầy máu tươi, âm thầm cảm thấy may mắn, may mà Quỷ Ảnh Tử gọi hắn một tiếng, nếu không e là vừa rồi đã chết.
Chính bởi vì một tiếng kinh hô của Quỷ Ảnh Tử, khiến cho hắn vô thức dừng lại, lúc này mới tránh được một kiếp, mặc dù trước mắt bị thương, cuối cùng cũng không có gì đáng ngại.
"Là Bạo Liệt trận pháp!"
Tần sư huynh lập tức có phán đoán:
"Đi ra ngoài nhanh!"
Có thể xác định, Lục Nhất Diệp đang trốn ở trong này! Bất kể là trận pháp ẩn nấp ở cửa động hay là Bạo Liệt trận pháp trong hầm mỏ đều là do hắn bố trí.
Bạo Liệt trận pháp này có một cái thì sẽ có cái thứ hai... Bây giờ bị thua thiệt, Tần sư huynh không dám tiếp tục liều lĩnh.
Mấy người chật vật rời khỏi hầm mỏ, nhưng vừa mới lui ra liền có mấy bóng người hạ xuống trước mặt, còn có rất nhiều lưu quang đang từ bốn phương tám hướng bay về bên này.
Vừa rồi thời điểm Bạo Liệt trận pháp bộc phát, động tĩnh không nhỏ, hấp dẫn phần lớn tu sĩ Vạn Ma lĩnh tìm kiếm ở phụ cận.
Chỉ trong chốc lát, bên này đã có hơn hai mươi người tụ tập...
Tần sư huynh bóp cổ tay, thở dài. Vốn dĩ bọn họ là người đầu tiên phát hiện ra bóng dáng Lục Diệp, có cơ hội độc chiếm, nhưng trước mắt, trong hầm chật hẹp kia đã được bố trí Bạo Liệt trận pháp. Bọn họ không thể không lui ra ngoài, có thể đoán được, tin tức này sẽ nhanh chóng lan truyền ra, đến lúc đó ở đây nhất định sẽ có càng nhiều tu sĩ hơn.
Có người tiến lên chào hỏi Tần sư huynh, hỏi thăm vừa rồi xảy ra chuyện gì.
Mặc dù Tần sư huynh không muốn nói, nhưng cũng biết chuyện này không thể giấu được, chỉ có thể nói rõ suy đoán của mình và tình hình trước mắt.
Một lát sau, tin tức Lục Nhất Diệp trốn ở trong một hầm bên ngoài Thái Mãng sơn nhanh chóng truyền ra, rất nhiều tu sĩ tụ tập về đây.