Chương 132: Cần Mua Công Pháp!!!
Chương 132: Cần Mua Công Pháp!!!
Chỉ dùng không tới nửa canh giờ, Lục Diệp đã gia trì linh văn phễu nhỏ cho linh khiếu thứ hai của mình, ngay sau đó là linh khiếu thứ ba, linh khiếu thứ tư... Lục Diệp chậm rãi quen tay hay việc.
Chờ đến khi xong linh khiếu thứ mười, Lục Diệp đã thoáng cảm nhận được hiệu quả.
Sau khi xong hai mươi cái, hiệu quả đã trở nên rõ ràng, cho đến khi Lục Diệp hoàn tất gia trì Tụ Linh linh văn cho hai mươi chín linh khiếu của mình, thời gian đã vào đêm.
Đến lúc này, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng thiên địa linh khí từ bốn phía đang cuồn cuộn không ngừng tràn vào từng linh khiếu của mình, linh lực như nước chảy xuôi, chuyển hóa thành lực lượng bản thân.
Tụ Linh linh văn có thể duy trì rất lâu, bởi vì nó không ngừng tụ tập linh khí trong thiên địa bổ sung bản thân. Theo nguyên lý, chỉ cần Lục Diệp không chủ động tán đi những linh văn này, chúng nó sẽ kéo dài vĩnh viễn.
Đương nhiên trên thực tế đây là chuyện không thể xảy ra, lúc này trạng thái của Lục Diệp bình ổn nên mới có thể bảo trì linh văn, nhưng một khi hắn giao thủ chiến đấu với người khác, thì linh lực bản thân sẽ chảy xuôi kích động, sẽ rất dễ dàng phá hư linh văn.
Nhưng nói cho cùng đây vẫn là một khoản mua bán không có vốn, Lục Diệp chỉ cần vào thời điểm thích hợp xây dựng ra linh văn gia trì trên linh khiếu, sau đó không cần làm gì nữa, linh khí trong thiên địa sẽ hội tụ đến đây, tràn vào thân thể hắn, thậm chí hắn còn có thể mặc kệ nó mà đi những làm việc khác...
Hiện giờ, điều hắn cần làm là phải xem những linh văn này có thể mang đến cho hắn bao nhiêu chỗ tốt trong một khoảng thời gian nhất định.
Vì thăm dò điểm này, hắn lập tức tĩnh khí ngưng thần, cảm nhận linh lực biến hóa trong cơ thể.
Ba canh giờ sau, hắn rút ra một kết luận, nếu như có thể duy trì linh văn trên hai mươi chín linh khiếu một ngày một đêm thì chỗ tốt mà nó mang đến cho hắn sẽ tương đương với dùng một viên Uẩn Linh đan...
Không nhiều, nhưng cũng không ít.
Phải biết rằng lúc này hắn mới có hai mươi chín linh khiếu mà thôi, trong khi tổng số linh khiếu trong cơ thể tu sĩ là ba trăm sáu mươi, nếu một ngày nào đó, Lục Diệp có thể gia trì Tụ Linh ở trong ba trăm sáu mươi linh khiếu, thì nó sẽ mang đến lợi ích rất lớn.
Hiện giờ trong tay hắn có rất nhiều Uẩn Linh đan, lại có công pháp phụ trợ là Thao Thiết Xan, còn có Tụ Linh linh văn tương trợ… Dưới biết bao điều kiện như vậy, hiển nhiên trong lòng hắn rục rịch không thôi, chỉ hận không thể tìm một chỗ bế quan tu hành đến cảnh giới Linh Khê cửu tầng...
Song điều khiến cho hắn cảm thấy bất đắc dĩ là, trong tay hắn không có công pháp hợp lý để sử dụng.
Kim Thiền Tiêu Dao quyết lấy được từ Dương quản sự chỉ có thể tu hành đến cảnh giới Linh Khê tam tầng.
Hắn vốn dự định chờ đến phường thị tiếp theo, sẽ tới chi nhánh Thiên Cơ Thương Minh xem có thể mua được công pháp hay không, vì thế trên đường đi tới hắn đã bán bốn khối Nguyên Từ Quáng, tích góp được hơn hai trăm khối linh thạch.
Nhưng ai ngờ nổi hôm nay hắn lại rơi vào Liệt Thiên Hạp, tạm thời không thể thoát ra.
Điều này khiến người ta phát sầu mà...
Sau khi Lục Diệp suy nghĩ một chút, hắn lại giơ tay điểm lên ấn ký chiến trường của mình, truyền một tin tức ra ngoài.
Sở Thiên đang tĩnh tọa khôi phục, chợt cảm nhận được có tin tức truyền đến, gã vội vàng điều tra, lại phát hiện đúng là Lục Diệp tìm mình.
Từng có vết xe đổ ban ngày cho nên Sở Thiên rất cẩn thận trả lời một câu: "Nhất Diệp sư đệ, có chuyện gì vậy?”
"Có công pháp Huyền cấp hay không? Bán cho ta một quyển."
Sở Thiên lập tức cảm thấy khó hiểu: "Sư đệ muốn công pháp Huyền cấp để làm gì?”
Trong đường rẽ, Lục Diệp không nói gì nhìn Sở Thiên hồi âm, nghĩ thầm có lẽ người này hơi ngu ngốc một chút nên kiên nhẫn trả lời: "Tu hành!”
Sở Thiên nhìn Lục Diệp trả lời, không nhịn được gãi gãi đầu.
Một lát sau, tin tức truyền về trụ sở của Huyền môn.
Vương Ương với vẻ mặt kinh ngạc, nhìn Tiểu Trúc: "Tin tức không sai chứ?”
Tiểu Trúc gật đầu: "Tin tức do Sở Thiên truyền đến, hẳn là không sai.”
Vương Ương nghiêm túc suy nghĩ một lát, lại không nhịn được chậc một tiếng: "Quả nhiên là phong cách của những đại tông môn kia, đệ tử thả ra hoàn toàn phải dựa vào bản thân, ngay cả công pháp tu hành cũng không chuẩn bị, xem ra lúc trước hắn tu hành chỉ là một quyển công pháp Hoàng cấp, hiện giờ đã tới cảnh giới Linh Khê tam tầng viên mãn, cần đổi một quyển công pháp khác.”
"Sở Thiên vẫn đang chờ tin, nên trả lời như thế nào?"
"Một quyển công pháp mà thôi, đồ vật thối rữa trên đường cái, cứ cho hắn là được, bảo Sở Thiên hỏi hắn thuộc chúc hành gì."
"Vâng." Tiểu Trúc gật đầu đáp một tiếng, nghĩ thầm dường như những đệ tử xuất thân đại tông môn này cũng rất đáng thương. Mặc dù Huyền môn nhà mình chỉ có cửu phẩm, nhưng lúc mới tu hành đều được sư huynh tỷ đệ giúp đỡ, sẽ không chịu nhiều đau khổ như vậy.
"Đúng rồi, đừng cho không, những đại tông môn kia kiêng kị như thế, cứ bán cho hắn rồi thu lấy chút ít linh thạch, chúng ta cũng rất nghèo."
"Đã hiểu."
Trong đường rẽ, Lục Diệp "cực kỳ nghèo khổ" đang kiểm kê tài sản của mình, chỉ có hơn hai trăm khối linh thạch, không biết có đủ mua một quyển công pháp hay không, nếu như không đủ...
Hắn lấy linh khí chuông nhỏ từ trong túi trữ vật ra. Đây là di vật của thiếu chủ Cửu Tinh tông, có lẽ đáng giá không ít tiền, nếu thật sự không đủ, chỉ có thể lấy cái này gán nợ, mà nếu không được nữa, sẽ dùng thêm Nguyên Từ Quáng?
Lại nói, hắn vẫn còn túi trữ vật của thiếu chủ Cửu Tinh tông, chắc trong đó cũng có không ít thứ tốt, đáng tiếc hắn không thể mở được.
Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, mấy ngày nay đã có không ít đệ tử Huyền môn đạt được chỗ tốt từ hắn, về tình về lý Huyền môn cũng nên giảm giá cho hắn chứ?
Sở Thiên lại truyền tin tới, hỏi thăm chúc hành của hắn.
Lục Diệp thành thật nói, chuyện này cũng không cần phải giấu diếm gì, hơn nữa một quyển công pháp phù hợp với chúc hành của mình, rất quan trọng.
Một lát sau, Sở Thiên tiếp tục truyền tin tới, thông báo cho hắn biết nhanh nhất là ngày mai hoặc ngày mốt sẽ cho hắn tin tức xác thực, bởi vì thứ công pháp này phải đưa từ trụ sở bên kia tới, cần mất một chút thời gian.
Lục Diệp tỏ vẻ không thành vấn đề.