Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 287 - Chương 287: Tự Phế Linh Khiếu!!!

Chương 287: Tự Phế Linh Khiếu!!! Chương 287: Tự Phế Linh Khiếu!!!

Khí tức tử vong áp bách đến, một đám người Thánh Hỏa giáo lại thản nhiên hứng chịu, không nói điều gì khác, chỉ dựa vào lòng can đảm, dám trân mình ra nghênh đón Thiên Cơ thôi, cũng đủ khiến người ta kính nể, nhưng kính nể đến mấy cũng không thể thay đổi được vận mệnh sắp nhận lấy cái chết của bọn họ.

"Thánh hỏa hừng hực, thiêu đốt thân ta, tâm hoả không tắt, chẳng sợ tử vong!" Người quản sự có tu vi cao nhất đứng giữa đám tu sĩ Thánh Hỏa giáo bên kia, khẽ cúi đầu, nhẹ nhàng ngân nga.

Phía trên võ đài, nữ tu thất tầng cảnh nọ cũng cúi đầu xuống, mở miệng ngân nga: "Thánh hỏa hừng hực, thiêu đốt thân ta, tâm hoả không tắt, chẳng sợ tử vong!"

Ngay lúc lời nói ấy thốt ra từ miệng nàng, nàng cũng nâng ngón cái bên tay phải của mình lên, ấn mạnh xuống một vị trí nào đó trên ngực mình.

"Đây là... ." Bỗng nhiên Lý Bá Tiên ý thức được cái gì, sắc mặt khẽ biến.

Phốc... .

Hình như có một tiếng vang nhỏ truyền ra, giống như động tĩnh khi một trái khí cầu bị chọc thủng, cùng với tiếng vang nhỏ này, thân hình nữ tu kia hơi lảo đảo một cái, đồng thời sóng chấn động cuồng bạo lấy nàng làm trung tâm, thổi quét ra ngoài bốn phía.

Nữ tu nọ kêu lên một tiếng đau đớn, trong đáy mắt hiện lên một tia thống khổ, cùng lúc đó, khí tức trên người nàng cũng suy yếu đi một bậc.

"Tự phế linh khiếu!" Lý Bá Tiên cắn răng quát khẽ.

Tất cả những người nhìn thấy động tác của nữ tu kia, kể cả Hạo Thiên minh hay là Vạn Ma lĩnh, đều biến sắc.

Tự phế linh khiếu, nói thì dễ làm lại vô cùng khó.

Một khi linh khiếu bị phế, tiền đồ nhất định vô vọng, chỉ có thể dừng lại ở cấp bậc Linh Khê cảnh này thôi.

Nhìn Lý Bá Tiên là biết, hắn vốn là nhân vật kinh tài tuyệt diễm khiến cho người khác phải kinh sợ, ngay cả kiếm chủ Bắc Huyền Kiếm tông cũng phải thưởng thức, nhưng linh khiếu bị phá, khiến cho hắn phải dừng lại ở cấp bậc Linh Khê cảnh này đã mấy chục năm, hơn nữa tu vi còn phải ngừng lại ở bát tầng cảnh.

Bởi vì có một linh khiếu bị phá, cho nên một tiểu chu thiên tuần hoàn cuối cùng trong cơ thể hắn khó có thể hình thành hệ thống, cũng có nghĩa là hắn không thể tấn chức cửu tầng cảnh.

Đương nhiên, linh khiếu bị phá vẫn có thể tu bổ lại được nhưng muốn làm như vậy cần phải trả một cái giá quá lớn, không ai nguyện ý dễ dàng đi nếm thử.

Giờ phút này, ở ngay trước mặt mấy ngàn tu sĩ trận doanh hai phương, nữ tu Thánh Hỏa giáo này, lại có thể mặt không đổi sắc mà phế đi một cái linh khiếu của chính mình, nhìn dáng vẻ của nàng thật giống như vừa cắt đứt một sợi tóc trên đỉnh đầu...

Phần quả quyết này cũng như tàn nhẫn với chính mình này, khiến cho da đầu của mấy ngàn tu sĩ đều run lên, không hổ là đám người điên Thánh Hỏa giáo, loại chuyện này cũng có thể làm được.

Sau khi khiếp sợ ngắn ngủi qua đi, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía nguy cơ bắt đầu khởi động trên không trung kia.

Vốn dĩ sau khi nữ tu này đứng ở trên võ đài, Thiên Cơ đã bắt đầu nhanh chóng khởi động, giống như lập tức sẽ đánh xuống trừng phạt, tình cảnh chớp vang sấm giật hiện ra trong đám mây đen dày đặc kia làm cho trái tim người khác đập nhanh bất an.

Nhưng sau khi nữ tu kia phế bỏ một cái linh khiếu của chính mình, tu vi ngã xuống tới lục tầng cảnh, mây đen đang phủ kín trên bầu trời Kim Quang đỉnh lại nhanh chóng tản đi, Thiên Cơ bắt đầu khởi động cũng biến mất không còn một mảnh.

Ánh mặt trời lại chiếu xuống, trời xanh không mây.

Một phương Vạn Ma lĩnh tươi cười rạng rỡ.

"Hay!" Một tiếng hét lớn truyền ra, là vị cường giả nằm trong hai mươi vị trí đầu trên Linh Khê Bảng bên phía Vạn Ma lĩnh kia.

Ngay ở thời điểm nữ tu nọ bước lên võ đài, hắn đã cho rằng đám kẻ điên bị mất trí Thánh Hỏa giáo này muốn đi khiêu khích Thiên Cơ, nhưng ai mà ngờ được bọn họ còn có kế hoạch một tay tự phế linh khiếu thần kỳ đến như vậy?

Đây tuyệt đối là len vào khe hở trong Thiên Cơ khế.

Nhưng từ phản ứng của Thiên Cơ có thể nhìn ra, khe hở này khiến người ta không còn lời nào để nói.

Sau khi nữ tu kia tự phế đi một cái linh khiếu, nàng từ tu sĩ thất tầng cảnh ngã xuống lục tầng cảnh, tự nhiên cũng phù hợp với ước định trên Thiên Cơ khế.

Trước mắt Thiên Cơ đều đã lui đi, dù một phương Hạo Thiên minh có một bụng oán hận cũng không biết tìm nơi nào để xả.

Một vị tu sĩ vừa từ thất tầng cảnh ngã xuống lục tầng cảnh, tự nhiên thực lực sẽ mạnh hơn lục tầng cảnh bình thường! Đây là hi vọng cuối cùng của Vạn Ma lĩnh.

Oanh... .

Ngay tại thời điểm một câu “Hay” của cường giả Vạn Ma lĩnh kia rơi xuống, Lục Diệp đã mang theo huyết khí quanh thân, lao thẳng tới nữ tu Thánh Hỏa giáo kia, trước sau như một sát khí đằng đằng.

Ở thời điểm hắn vừa tấn chức ngũ tầng cảnh, hắn đã từng giết một pháp tu từ thất tầng cảnh ngã xuống lục tầng cảnh, tuy giờ phút này trạng thái thân thể hắn không tốt, thậm chí cũng không rõ rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu đối phương đi lên võ đài, còn đứng ở trước mặt hắn, thì... Làm thịt thôi!

Khoảng cách hai mươi trượng nhanh chóng bị kéo lại gần, thân hình Lục Diệp lao vút tới giống như một con mãnh thú phát cuồng, mang theo tính áp bách rất mạnh.

Bên trong con ngươi tràn ngập tơ máu của hắn là một mảnh thanh minh, phản chiếu bóng dáng của nữ tử đối diện kia.

Mười trượng, năm trượng, linh lực màu lửa đỏ bắt đầu leo lên trường đao, dù giờ phút này linh lực của Lục Diệp đã không còn tinh thuần nữa, dù linh khí của hắn đã gãy, nhưng có Phong Duệ linh văn gia trì, thanh trường đao nọ vẫn có thể đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi.

Nữ tu Thánh Hỏa giáo kia không hề trốn tránh, bởi vì nàng biết nếu so về tốc độ, bản thân mình không thể sánh bằng Lục Diệp. Nàng cam nguyện tự phế linh khiếu cũng muốn lên đài chém giết cùng Lục Diệp, đương nhiên phải có phương pháp ứng phó.

Chỉ thấy nàng nâng hai tay lên, linh lực toàn thân bắt đầu khởi động, mặt dây chuyền hình trái tim ở phía trước lồng ngực, hơi hơi lơ lửng bay lên, nở rộ quang mang màu lửa đỏ, theo linh lực bản thân điên cuồng rót vào, trên chiếc mặt dây chuyền kia bỗng nhiên mở ra một tầng phòng hộ, là nhanh chóng khuếch trương mở ra, bao phủ toàn thân nàng vào trong đó.
Bình Luận (0)
Comment