Chương 358: Tức Quả!!!
Chương 358: Tức Quả!!!
Ý niệm quay cuồng trong lòng Lý Bá Tiên, bỗng dưng hắn nhớ lại một bóng dáng mơ hồ mà hùng vĩ…
Đại sư huynh ơi đại sư huynh, huynh ở trên trời có linh thiêng cũng nên an tâm, lá cờ Bích Huyết tông chúng ta. . . Không ngã xuống! Vài chục năm sau, đã có người tiếp nhận lá cờ lớn này, khiêng nó lên, vung vẩy nó, để lá cờ này tung bay trên bầu trời Hạo Thiên minh.
"Ngày sau nếu hai vị sư đệ sư muội tới vòng trung tâm rèn luyện, nhớ báo tin cho ta biết nhé, mọi người có thể tới trụ sở Chính Khí môn." Mông Tị lại mở miệng nói.
"Cũng có thể đến trụ sở Bích Vân cung ta."
Những người khác đều lên tiếng, tranh nhau tỏ thái độ, mới hai người Lục Diệp tới trụ sở bọn họ rèn luyện.
Tất nhiên là Lục Diệp liên tục nói lời cảm tạ với mọi người, bọn họ đến vòng trung tâm rèn luyện chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, trước mắt hắn đã đến lục tầng cảnh, còn có thể lẫn lộn ở vòng ngoài thêm một đoạn thời gian nữa nhưng đợi cho đến lúc tu vi đạt tới thất tầng cảnh, sẽ cân nhắc đến chuyện tiến vào vòng trong, chờ một ngày kia tới cửu tầng cảnh rồi, sau khi chuyển tu Thiên cấp công pháp, lại muốn đi vòng trung tâm.
Có ơn huệ từ Linh Khê trấn thủ chiến lần này, về sau hắn có thể lựa chọn đến nhiều nơi hơn.
Vui vẻ một hồi, mọi người lục tục tán đi.
Lúc này Lục Diệp mới có thời gian rảnh để hỏi ra nghi hoặc trong lòng: "Sư huynh, đây là linh thụ gì vậy? Trái cây bên trên thơm quá."
Ở thời điểm Lục Diệp đi theo Lý Bá Tiên tới đây, hắn đã phát hiện, ở nơi này có một gốc cây ăn quả, trên cây có chín trái, mùi thơm lan tỏa, mười dặm cũng có thể ngửi được.
Trên thực tế, Lục Diệp đã sớm biết bên trong Kỳ hải có thiên tài địa bảo, và có rất nhiều vật phẩm đều là đặc sản chỉ Kỳ hải mới có, căn bản không tìm được tại Cửu Châu và Linh Khê chiến trường, nhưng từ khi hắn tiến vào Kỳ hải tới nay, lại chưa từng nhìn thấy loại bảo bối nào đặc biệt.
Chỉ sợ những thứ tốt kia đều bị người khác lấy mất rồi.
Mãi cho đến khi nhìn thấy cây ăn quả này, hiển nhiên nó cũng là một loại bảo bối.
"Đây là Tức Quả." Lý Bá Tiên giải thích: "Đây chính là thứ tốt."
Phong Nguyệt Thiền cũng ở một bên nói: "Tức Quả rất khó lấy được, chỉ có Kỳ hải mới sản xuất ra, hơn nữa không phải lần nào tham gia cũng có. Ở lần trước khi Kỳ hải mở ra, lại không có Tức Quả. Thịt quả của nó có hiệu quả khôi phục rất mạnh, mượn tứ sư huynh ngươi mà nói, khi linh lực toàn thân hắn hao hết, chỉ cần cắn một miếng thịt quả cũng có thể bổ sung toàn bộ linh lực trở về."
"Quả nhiên lợi hại." Lục Diệp kinh ngạc.
Tuy tứ sư huynh là Thiên cấp bát tầng cảnh, nhưng có loại biểu hiện này là vì một linh khiếu của gã bị phá, không thể tấn chức. Trên thực tế, gã đã mở hết linh khiếu toàn thân, luận về lượng linh lực dự trữ, không hề khác đám cường giả Thiên cấp cửu tầng.
Ngay cả tứ sư huynh, một cường giả như vậy, chỉ cần ăn một miếng thịt quả cũng có thể khôi phục hoàn toàn linh lực, nếu là lục tầng cảnh như hắn, chỉ sợ tùy tiện gặm chút vỏ trái cây cũng đạt được hiệu quả tương đương.
Khi tác chiến cùng cường địch, linh lực khôi phục, duy trì liên tiếp là điều kiện mấu chốt, nếu tất cả mọi người đều rơi vào tình trạng dầu hết đèn tắt, bỗng nhiên một phương nào đó ăn một miếng Tức Quả này, chỉ sợ một phương khác sẽ tuyệt vọng đến chết.
Ở một loại thời điểm nào đó, loại quả này tuyệt đối là vật cứu mạng.
Lý Bá Tiên nói: "Tuy thịt quả của nó trân quý, nhưng thứ quý trọng chân chính của Tức Quả lại là hột của nó."
"Vì sao lại vậy?" Lục Diệp khiêm tốn thỉnh giáo.
"Tác dụng của Tức Quả Hạch (hạt của Tức Quả) cũng không cố định, vài hạt có tác dụng kiểu này, vài hạt lại có tác dụng kiểu kia. Lấy ví dụ: ở Thiên Châu có một tông môn, từng đạt được một Tức Quả Hạch, sau khi sử dụng, cái hạt kia giúp bọn họ liên thông với tiểu giới không rõ tên, bên trong tiểu giới kia có một linh mạch cực phẩm, trong đó ẩn chứa rất nhiều thượng phẩm và cực phẩm linh thạch, giá trị không thể đo lường."
"Còn có hạt cho phép người ta tiến vào bên trong một trạng thái tu hành rất kỳ diệu. Trong loại trạng thái này, bất kể tu hành thuật pháp hay làm chuyện gì khác, đều làm ít hưởng nhiều."
"Lại có hạt có thể trực tiếp bán cho Thiên Cơ bảo khố, ít nhất cũng trị giá mười vạn công huân!"
Lục Diệp bị con số này làm hơi kinh hoảng. Mười vạn công huân, nếu chuyển thành Địa Tâm Hỏa sẽ có bao nhiêu phần? Nhưng đây chỉ là con số tối thiểu, nói không chừng, con số thực tế còn nhiều hơn mười vạn.
"Cũng có hạt có thể bố trí thành hạch tâm của trận pháp, giúp tăng uy lực của trận pháp lên mấy lần. Vòng trung tâm có một nhị phẩm tông môn, hữu duyên đạt được kiểu hạt này, khiến cho pháp trận của nhà bọn họ là pháp trận cường đại nhất trong tất cả những tông môn thuộc Linh Khê chiến trường, kể cả những nhất phẩm tông môn kia cũng không thể sánh bằng."
Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền ngươi một lời ta một câu, nói đủ các loại tác dụng của hạt. Lục Diệp hơi sửng sốt, quả nhiên loại bảo vật mà chỉ Kỳ Đảo mới có thể tạo này không hề tầm thường.
Nơi này vốn bị tu sĩ Vạn Ma Lĩnh chiếm lấy, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Hạo Thiên Minh đừng mơ chấm mút mấy gốc Tức Quả này.
Thế nhưng lần này, nhóm tu sĩ cấp thấp lại biểu hiện xuất sắc, khiến toàn bộ tính toán của Vạn Ma Lĩnh thất bại. Trước đó mấy ngày, dưới sự dẫn dắt của nhóm cường giả ở vòng trung tâm, các tu sĩ Hạo Thiên Minh lần lượt càn quét khắp Châu Lục, giết địch vô số, đuổi hết đám tu sĩ Vạn Ma Lĩnh đang chiếm cứ ở chỗ này ra ngoài.
Mắt thấy bảo bối sắp tới tay lại bị người đoạt, đương nhiên Vạn Ma Lĩnh không cam lòng. Trước đó bọn họ đã tổ chức mấy lần tấn công, nhưng trước mắt, về mặt nhân số, cả tu sĩ cấp thấp lẫn tu sĩ cao cấp của Vạn Ma Lĩnh đều kém xa Hạo Thiên Minh, làm sao đủ năng lực công chiếm?
Ngược lại còn khiến phe mình tổn thất không ít người.
Bây giờ Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền đã tới, Vạn Ma Lĩnh càng không dám đến đây làm càn.