Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 366 - Chương 366: Linh Ngọc Mất Đồ Ư???

Chương 366: Linh Ngọc Mất Đồ Ư??? Chương 366: Linh Ngọc Mất Đồ Ư???

Lục Diệp ở trong Luyện Công phòng bên này tạo dựng Tụ Linh linh văn, bên kia đám người Hoa Từ đang thảo luận tiêu chuẩn và điều lệ của quy trình tuyển người mới.

Chỉ nửa ngày trôi qua, tiêu chuẩn đại khái đã ra lò.

Lục Diệp nhìn qua, cảm thấy không có vấn đề quá lớn, nhưng để đảm bảo, hắn vẫn để đám người Hoa Từ đi hỏi Thủy Uyên sư tỷ một chút.

Một ngày sau, Nguyễn Linh Ngọc nhảy nhảy nhót nhót đi vào trong phường thị tại trụ sở. Đám tán tu thấy nàng, đều nhiệt tình chào hỏi, còn có người nhét đồ ăn ngon lên tay nàng.

Linh Ngọc thường xuyên chạy qua bên này, cho nên cũng tương đối quen thuộc với đám tán tu trong phường thị. Bọn họ đều biết nàng là đệ tử của Bích Huyết tông, thái độ tự nhiên khách khí.

Tại lối vào phường thị, có một mặt tường chuyên để dán thông báo. Đây là đám tán tu trước đó của phường thị để tại nơi này. Bên trên bức tường ấy có dán một vài thông báo lung tung rối loạn, có thu mua dược thảo, có tìm kiếm đồng bạn cùng đi lịch luyện, đủ loại tin tức kiểu như thế.

Linh Ngọc trực tiếp đến chỗ này, sau đó lấy ra một tờ thông báo từ trong túi trữ vật, dán lên.

Một nữ tu thấy thế cười nói: "Tiểu Linh Ngọc dán gì vậy? Chẳng lẽ đánh mất đồ?"

"Linh Ngọc mất đồ ư?”

"Mất cái gì vậy? Mọi người cùng nhau hỗ trợ tìm nàng một chút đi."

Đám tán tu gần đó náo nhiệt lên.

"Ta không mất cái gì cả, là Bích Huyết tông chúng ta muốn thông báo tuyển người." Linh Ngọc vừa nói, vừa dám tờ thông báo kia thật chỉnh chỉnh tề tề.

Nữ tu kia nở nụ cười: "Hóa ra là Bích Huyết tông tuyển người. . ." Nói tới đây, bỗng nhiên nàng kịp phản ứng, vội vàng tiến đến xem nội dung thông báo vừa dán lên tường kia, chỉ nhìn qua hai lần, lại vội vội vàng chạy tới Thiên Cơ điện.

Cùng lúc đó, từng tán tu từ bốn phương tám hướng cũng chạy tới, loáng một cái, Nguyễn Linh Ngọc đã bị bọn họ ép ra ngoài.

"Bích Huyết tông tuyển người rồi!" Có người hưng phấn hô to một tiếng, một truyền mười, mười truyền trăm. Trong thời gian cực ngắn, toàn bộ phường thị sôi trào.

Giờ này khắc này, Hoa Từ đang ngồi nghiêm túc đằng sau một cái bàn, được đặt ở phía trước Thiên Cơ điện trong trụ sở, trước mặt nàng bày biện một quyển sách nhỏ. Hai người Y Y và Khổng Ngưu cũng có mặt, cả hai đang ngồi đằng sau hai chiếc bàn bên cạnh Hoa Từ, trên mặt bàn cũng có một cuốn sách nhỏ.

Trần Dục đứng bên cạnh, ngây ngô cười. Gã là người quản lý của phường thị, cũng là tu sĩ có tu vi cao nhất toàn bộ phường thị, đương nhiên sẽ là người đầu tiên được ghi tên vào trong sách.

Ngay hàng thứ nhất trên tờ giấy đầu tiên bên trong cuốn sách của Hoa Từ, chính là xuất thân lai lịch, danh tự tu vi, của gã.

Giờ phút này, gã đứng ở chỗ này, một mặt là hỗ trợ duy trì trật tự, một mặt khác cũng bởi vì gã tương đối quen thuộc với đám tán tu ở nơi này, có thể giúp một tay phân biệt tin tức.

Mấy người chỉ chờ đợi trong chốc lát, đã có thể nhìn thấy từng tu sĩ từ phía phường thị tranh nhau chen lấn chạy tới bên này.

Mà người thứ nhất chạy đến nơi đây, chính là nữ tu vừa nói chuyện cùng Linh Ngọc lúc nãy. Nàng vừa há mồm thở dốc vừa vội vàng đi tới trước bàn, khẩn cấp hỏi: "Báo danh ở chỗ này sao?"

Ngày xưa trước cửa Thiên Cơ Điện còn có thể giăng lưới bắt chim, nay bỗng nhiên trở nên náo nhiệt vô cùng, từng tán tu xếp thành đội ngũ ba hàng, Hoa Từ, Y Y và Khổng Ngưu bên kia phụ trách việc ghi danh, chính là ghi lại tin tức cơ bản của đám tán tu, bao gồm danh tính, lai lịch xuất thân, tu vi, thời gian tu hành dài ngắn, thiên phú cao, thấp vân vân. . .

Nhưng không phải ghi danh xong là có thể bái nhập vào Bích Huyết Tông ngay, nếu thế thì quá đơn giản, trước mắt làm những chuyện này chỉ là cơ sở đầu tiên để thống kê, cuối cùng trong những người này có ai có thể bái nhập vào Bích Huyết Tông, còn phải đợi Lục Diệp và Hoa Từ cùng thương thảo một phen, tìm ra những tán tu phù hợp nhất từ trong đám người kia.

Cho đến buổi đêm, đám tán tu xếp hàng phía trước Thiên Cơ Điện mới giải tán, tất cả đều đã ghi danh xong.

Lục Diệp ngồi trên bậc thang trước Thiên Cơ Điện, cầm một quyển sách nhỏ xem xét, bỗng nhiên nhíu mày: "Ai phụ trách ghi danh vậy?"

Chữ viết trên trang giấy xấu vô cùng, có rất nhiều chữ Lục Diệp phải cận thận nhìn kĩ mới có thể đọc được.

"Ta!" Một giọng nói buồn bực vang lên, Lục Diệp ngẩng đầu nhìn qua, là Khổng Ngưu, bốn mắt nhìn nhau, gia hỏa này lộ ra nụ cười ngây ngô với Lục Diệp.

Lục Diệp không nói nên lời.

Sau khi hắn thu sổ lại, mới nói: "Mọi người đã vất vả cả ngày rồi, Hoa Từ Trần Dục lưu lại, những người khác về nghỉ đi."

Y Y, Nguyễn Linh Ngọc và Khổng Ngưu đã bận rộn cả ngày rời đi trước, hai người đầu tiên trở về bản tông, Khổng Ngưu lại đến Luyện Công phòng, gia hỏa này thuộc loại rất chăm chỉ, trừ lúc ăn cơm và khi trở về bản tông, về cơ bản lúc bình thường gã đều ở trong Luyện Công phòng bên kia.

Trước kia lúc gã đi theo Hoa Từ ở Anh Sơn, không có điều kiện tốt để tu hành, nhưng đến Bích Huyết Tông bên này lại khác hẳn, chẳng những không thiếu tài nguyên tu hành, trong Luyện Công phòng còn có linh khí thiên địa cực kì nồng đậm, loại điều kiện này không phải Anh Sơn có thể so sánh được.

Khổng Ngưu vô cùng trân quý cơ hội này.

Trước Thiên Cơ Điện, Lục Diệp và Hoa Từ còn có Trần Dục đang tuyển chọn những tán tu có thể thu nhận vào tông môn. Trần Dục biết nhiều hơn một chút về những tán tu trong phường thị, tính cách nhân phẩm gì đó của những người kia, gã không dám nói mình có thể nắm rõ đám người ấy như lòng bàn tay, nhưng ít nhất cũng biết nhiều hơn Lục Diệp và Hoa Từ. Có Trần Dục hỗ trợ sàng lọc, không nghi ngờ gì nữa, bọn họ càng có thể đảm bảo chất lượng của nhóm đệ tử mới tốt hơn.

Phường thị bên kia có 432 tán tu thường trú, mà tổng cộng cả ba quyển sổ ghi danh cũng vừa vặn là 432 người. Nói cách khác, tất cả tán tu đều chạy tới ghi danh. Loại nhiệt tình này vượt quá dự kiến của Lục Diệp, hắn vốn cho rằng lần này có một nửa tán tu đến đăng ký đã không tệ rồi.
Bình Luận (0)
Comment