Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 377 - Chương 377: Có Thể Cân Nhắc Tới Chuyện Cướp Người…

Chương 377: Có Thể Cân Nhắc Tới Chuyện Cướp Người… Chương 377: Có Thể Cân Nhắc Tới Chuyện Cướp Người…

Mãi cho đến năm ngày sau, Lục Diệp mới rời khỏi Luyện Công phòng, lại qua hỏi một vài sư đệ đang thủ vệ trong Thiên Cơ điện, xác định trụ sở không có chuyện gì xảy ra, mới quay về bản tông, tìm đến Hổ Phách, cưỡi nó chạy thẳng tới Minh Tâm phong.

Lúc này hắn đã xem xong hơn mười quyển sách kia, phương diện xây dựng và hoán đổi Âm Dương nhị nguyên cũng đạt tới yêu cầu của Vân phu nhân, là thời điểm nên tiến hành bước tiếp theo.

Trong Tàng Thư phòng trên Minh Tâm phong, Lục Diệp ngồi chồm hỗm ở trước mặt Vân phu nhân, mở lòng bàn tay ra, từng tia linh lực rất nhỏ phun ra bên dưới lòng bàn tay, một cái Âm nguyên còn nhỏ hơn hạt gạt nhanh chóng thành hình, ngay sau đó lại chuyển biến thành Dương nguyên, lại quay về làm Âm nguyên, ngắn ngủi chỉ mấy hơi thở, đã biến hóa hơn mười lần, biến hóa vô cùng tự nhiên, cơ nguyên ổn định.

Vân phu nhân ngồi ở trước mặt hắn, kiểm tra thành quả.

"Được rồi." Vân phu nhân mở miệng.

Lúc này Lục Diệp mới tán đi linh lực.

"Không thể không nói, ngươi đạt được truyền thừa linh văn sư kia cũng có lý. Ngươi có thiên phú rất cao trên phương diện này." Vân phu nhân nhìn hắn, mở miệng khen ngợi.

Ở lần đầu tiên khi chưởng giáo mang Lục Diệp tới đây, Vân phu nhân chỉ không muốn phần truyền thừa của tiền nhân lãng phí ở trên tay Lục Diệp, cho nên mới sinh ra tâm tư chỉ điểm, rộng rãi cho phép khi nào hắn có rảnh hãy tới Minh Tâm phong. Làm vậy, có lẽ hắn còn có chút khả năng triệt để phát huy ra tác dụng của phần truyền thừa kia.

Nhưng thông qua hai lần chỉ điểm này, bà lại kinh ngạc phát hiện, mặc dù tiền bối nọ đã mất đi, nhưng ánh mắt lựa chọn truyền thừa vẫn còn cực kỳ sắc bén.

Lục Diệp mới là một sơ học giả, vậy mà lần trước hắn chỉ tốn một nén nhang đã hoàn thành một chuyện mà bà phải mất hai ngày mới học được. Lúc này lại càng kỳ quái hơn, hắn chỉ tốn năm ngày thời gian đã thành công hoán đổi Âm Dương nhị nguyên đạt tới yêu cầu của bà.

Nhớ năm đó, phải mất chừng một tháng bà mới làm được loại trình độ này. So sánh giữa hai bên, đột nhiên bà phát hiện thiên phú trên phương diện linh văn chi đạo Lục Diệp này cao hơn bà không chỉ một chút xíu.

Thiếu niên trước mặt này rất xứng đáng để bà tiêu phí tinh lực dày công bồi dưỡng. Ngay tức khắc, ánh mắt Vân phu nhân nhìn Lục Diệp cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

Có lẽ. . . bà có thể. . . Ừm, có lẽ bà có thể cân nhắc tới chuyện đoạt lấy thiếu niên này từ trên tay lão đông tây kia rồi chọn hắn làm truyền nhân của mình? Tin rằng lão đông tây kia cũng không dám nói thêm điều gì.

Nhưng việc này không nên nóng vội, từ từ sẽ đến là được.

Vân phu nhân thu hồi ý niệm trong đầu, bàn tay trắng nõn vừa lật, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một món tinh thể trong suốt có kích cỡ bằng quả trứng gà. Trên bề mặt tinh thể có dạng mặt phẳng, rõ ràng đã được người cố ý điêu khắc thành như vậy. Mặt ngoài tinh thể còn có rất nhiều nơi đã bị chạm rỗng.

Căn cứ theo những dấu vết đã bị chạm rỗng kia, rất giống đồ án do Âm Dương nhị nguyên sắp xếp tổ hợp cùng một chỗ tạo thành.

Vân phu nhân ném tinh thể trong suốt ấy cho Lục Diệp.

Lục Diệp tiếp nhận hơi hơi đánh giá một chút: "Thứ này là linh văn sao?"

"Đúng là linh văn." Vân phu nhân gật đầu: "Bất cứ loại linh văn gì có thể sử dụng Âm Dương nhị nguyên xây dựng thành hình, và tồn tại ổn định, đều được gọi chung là linh văn."

Lục Diệp lập tức nhớ tới những lời này. Khoảng hai ngày trước, hắn từng đọc được nội dung ấy trên một quyển sách điển, vẫn là loại thư điển do gia hoả Mộ Tiêu Dao kia biên soạn.

Mộ Tiêu Dao này chắc chắn là một linh văn đại sư rất giỏi.

Dựa theo thuyết pháp của Mộ Tiêu Dao, muốn biết một đạo linh văn có được xưng là linh văn hay không, cần phải căn cứ vào tính ổn định của nó sau khi xây dựng thành hình.

Âm Dương nhị nguyên vốn không phải là thứ có thể sắp xếp lung tung mà được, ngược lại, cần phải sắp đặt chúng tuần hoàn theo một loại nguyên tắc kỳ diệu. Nếu sắp xếp cơ nguyên lung tung, thì 99% là không thể thành hình, kể cả khi miễn cưỡng thành hình, cũng sẽ gây nên tình huống cơ nguyên xung đột, nghiêm trọng hơn còn có khả năng dẫn phát linh lực của người thi triển trở nên cuồng bạo.

Cho nên nói, khai sáng linh văn mới vốn không phải chuyện dễ dàng, nếu làm không tốt còn có thể tự hại bản thân trở thành vết thương chồng chất.

"Nhưng linh văn cũng chia làm hai loại lớn, một loại là linh văn hữu dụng, một loại là linh văn vô dụng."

"Còn có linh văn vô dụng?"

“Chính là đạo linh văn trên tay ngươi đó." Vân phu nhân giải thích: "Cái gọi là linh văn hữu dụng chính là có thể sinh ra các loại tác dụng kỳ diệu, tương ứng với đó, linh văn vô dụng sẽ không phát huy ra bất cứ tác dụng gì. Nó chỉ đơn giản là thành hình mà thôi. Ngươi thử xem hóa giải đạo linh văn này, sau đó nói cho ta biết nó tổng cộng có bao nhiêu cơ nguyên, bên trong những cơ nguyên này lại bao hàm bao nhiêu Âm nguyên, bao nhiêu Dương nguyên."

"Vâng." Lục Diệp đáp lời, sau đó thật nghiêm túc đánh giá miếng tinh thể trong suốt trong tay, trong đầu nhanh chóng mô phỏng nên cách xây dựng đạo linh văn này.

Đây vốn không phải một chuyện đơn giản với hắn, bởi vì thoạt nhìn những đường văn lộ nằm bên trong linh văn vô cùng tương tự, hơn nữa Âm nguyên và Dương nguyên đã bị tổ hợp thành một khối, chuyện này làm cho một vài văn lộ có vẻ như bao hàm hai cơ nguyên, nhưng trên thực tế lại là ba thậm chí là bốn cơ nguyên khảm hợp mà thành.

Loại yêu cầu này chẳng những khảo nghiệm nhãn lực, còn khảo nghiệm trí nhớ.

Nhưng không thể nghi ngờ rằng, Vân phu nhân dạy hắn cách hóa giải linh văn trước, có thể khiến cho hắn càng dễ dàng nắm giữ đạo linh văn này hơn. Chỉ có hóa giải chuẩn xác, mới có thể rõ ràng toàn bộ cấu tạo của một linh văn hoàn chỉnh.

Trong trí nhớ của Lục Diệp, có rất nhiều vĩ nhân thanh danh vang dội, đều bắt đầu quật khởi từ nhà buôn bình thường.
Bình Luận (0)
Comment