Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 395 - Chương 395: Trùng Tộc Hộ Vệ!!!

Chương 395: Trùng Tộc Hộ Vệ!!! Chương 395: Trùng Tộc Hộ Vệ!!!

Trùng tộc vùng vẫy, máu xanh bắn khắp nơi.

Từ trên Bàn Sơn Đao tỏa ra một luồng hồng quang, chém ra một vết thương lớn ở trên lưng, chia đôi cơ thể nó.

“Giết!” Bỗng nhiên Khổng Ngưu hét lớn một tiếng, ngay sau đó, tiếng la giết liên tiếp vang vọng từ khắp nơi trong trùng sào.

Một lúc lâu sau, tu sĩ ở chín cửa động đồng thời tiến vào bên trong, dần dần áp chế phạm vi hoạt động của Trùng tộc còn lại.

Lục Diệp vung sạch sẽ vết máu trên Bàn Sơn Đao, tra đao vào vỏ, nhẹ nhàng thở ra.

Đại cục đã định! Không cần hắn ra tay nữa, nhóm tu sĩ trong tông môn không có nhiều cách để thu hoạch công huân, hiển nhiên Lục Diệp không cần tranh đoạt với bọn hắn.

“Hoa Từ tỷ, tỉnh lại đi!” Đột nhiên giọng nói của Nguyễn Linh Ngọc truyền đến từ bên cạnh.

Lục Diệp đi tới, dưới ánh sáng của những ngọn đuốc gần đó, hắn thấy Hoa Từ đang ngồi quỳ trên mặt đất, cặp chân dài khép vào nhau, bắp chân hướng ra ngoài, đôi mắt vô hồn.

Nguyễn Linh Ngọc ở trước mặt nàng, đang lắc lắc bả vai nàng.

“Nàng bị thương ư?” Lục Diệp lo lắng hỏi.

Nguyễn Linh Ngọc lắc đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung.

Tình thế vừa rồi quá căng thẳng, Hoa Từ vẫn biểu hiện như thường, dẫn các sư đệ sư muội đi giết địch, hiện giờ đại cục đã ổn thỏa, khẩu khí trong lòng nàng buông lỏng, tinh thần lập tức hỏng bét.

Sau khi Lục Diệp chắc chắn rằng Hoa Từ không bị thương, hắn mới buông lỏng lại, ngồi xổm xuống trước mặt nàng, vỗ vỗ bả vai: “Từ từ rồi sẽ quen, trùng triều sẽ không chỉ xuất hiện một lần.”

Hoa Từ quay đầu nhìn hắn chằm chằm, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng...

"Ở bên cạnh nàng, có chuyện gì lập tức gọi cho ta." Lục Diệp dặn dò Nguyễn Linh Ngọc rồi xoay người đi trở về.

Tuy đại cục đã định, nhưng chỉ cần trùng sào còn chưa bị tiêu diệt thì không thể chủ quan, nếu ngay lúc này, bỗng nhiên có vài người chết, đó mới thật là oan uổng.

Hơn nữa, nếu tin tức tứ sư huynh cung cấp là chính xác, như vậy trong trùng sào này ít nhất cũng có tới hai, ba gia hỏa mạnh mẽ!

Có lẽ chúng chỉ là Trùng tộc bát tầng, nhưng chắc chắn sẽ mạnh hơn Trùng tộc bát tầng bình thường.

Thời gian trôi qua, mấy trăm tu sĩ Bích Huyết Tông không ngừng đẩy mạnh về tứ phía bên trong, giống như đối phó với Trùng tộc tại Trùng cốc trước đó.

Lục Diệp lang thang ở biên giới chiến trường, đôi lúc sẽ ra tay, chém giết những Trùng tộc thất tầng kia, phòng ngừa khả năng xuất hiện thương vong của phe mình.

Sau nửa ngày, gần như Trùng tộc bên trong trùng sào đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Tuy bốn phía trùng sào đều có nhục bích, còn không ngừng có túi thịt vỡ ra, Trùng tộc mới được ấp trứng thành công, nhưng thường thường những con côn trùng vừa được ấp nở kia, còn chưa kịp quan sát hoàn cảnh xung quanh, đã phải cáo biệt cái thế giới mỹ lệ này.

Lúc này, Lục Diệp đang đánh giá một túi thịt to lớn ở vị trí trung tâm trùng sào. Túi thịt kia cao bằng một người, dường như trên mặt có thứ gì đó rất giống như mạch máu kéo dài ra bốn phía, hướng về mỗi một góc của nhục bích trong trùng sào.

Bản thân túi thịt không phải là trọng điểm, trọng điểm là có ba con Trùng tộc bát tầng thủ hộ túi thịt này.

Ba con Trùng tộc này không quá giống mấy con Trùng tộc bát tầng mà trước đó Lục Diệp đã giết, móng vuốt của bọn chúng có hình răng cưa lại càng thêm sắc bén, giáp xác đen nhánh dày hơn, hình thể rõ ràng to hơn Trùng tộc bát tầng bình thường một vòng.

Bọn chúng còn chưa tới trình độ Trùng tộc cửu tầng, nhưng rõ ràng lại mạnh hơn Trùng tộc bát tầng bình thường nhiều.

Đây chính là tin tình báo mà Lý Phách Tiên tiết lộ, mấy con Trùng tộc đặc thù này, là một loại tồn tại giống như hộ vệ.

Sau khi các Trùng tộc khác được ấp nở, chúng sẽ theo bản năng mà rời khỏi trùng sào, ra bên ngoài thăm dò đồng thời ăn hết tất cả sinh cơ và năng lượng mà chúng gặp được.

Nhưng mấy con hộ vệ này sẽ không như vậy, từ ngày bọn chúng sinh ra đã bắt đầu thủ hộ ở trong sào huyệt, canh giữ ở bên cạnh túi thịt kia, một tấc cũng không rời.

Kể cả khi vừa rồi Lục Diệp giơ một vầng mặt trời lên, kể cả khi Bích Huyết Tông bên này giết Trùng tộc đến thiên hôn địa ám (tối tăm trời đất), bọn chúng cũng không bị thu hút.

Bởi vì từ khi sinh ra sứ mệnh của bọn chúng đã là thủ hộ cái túi thị cao bằng người kia rồi, chỉ cần không tới gần cái túi thịt kia trong phạm vi nhất định, dù tất cả Trùng tộc khác chết hết, bọn chúng cũng mặc kệ.

Đối phó với Trùng tộc cường đại như vậy, biện pháp tốt nhất là cùng nhau tiến lên, quần ẩu!

Lúc này, tại vị trí cách túi thịt kia hơn hai mươi trượng, một đám tu sĩ được chọn đã xếp thành vòng tròn, những tu sĩ này hoặc là bản thân nắm giữ thuật pháp, hoặc là sở hữu linh phù có thể vận dụng.

Nhân số không gọi là nhiều, chỉ có khoảng trăm người.

Lúc này tất cả đều lặng lẽ điều động linh lực.

Lục Diệp nắm đoản đao không chuôi của mình, trong lúc tâm niệm khẽ động, đoản đao không chuôi vù vù một tiếng, hóa thành một đường lưu quang màu đỏ, đánh tới một con Trùng tộc hộ vệ trong đó. Cùng lúc ấy, Trần Dục ở một hướng khác cũng thúc giục uy lực của Ngự khí.

Lại thêm hơn trăm đạo thuật pháp và năng lượng của Linh phù, một mạch đánh tới ba con hộ vệ kia.

Tiếng vang ầm ầm truyền ra, trong nháy mắt này linh lực hỗn loạn đến tột cùng.

Cùng với tiếng rít gào đặc hữu của Trùng tộc, máu tươi màu xanh biếc văng tung tóe. Ba con hộ vệ nhận thấy khiêu khích lập tức giết ra.

Đúng là bọn chúng sẽ không rời đi quá xa túi thịt kia, nhưng nếu bị công kích, khẳng định cũng sẽ phản kích lại, cho nên trước khi chiến đấu, Lục Diệp đã cố ý dặn dò mọi người, tuyệt đối không nên đánh ba tên này, nếu không sẽ rất phiền phức.

Lưu quang màu đỏ xuyên qua xuyên lại, trên thân con Trùng tộc hộ vệ đang vọt về phía Lục Diệp lập tức xuất hiện từng vết thương bị xỏ xuyên qua. Nó còn không chạy được mấy bước, đã ngã nhào trên đất. Lượng lớn thuật pháp và uy năng linh phù bao phủ lấy nó. Nó muốn bò lên, nhưng giáp xác trên người bay tán loạn, lộ ra máu thịt màu xanh biếc dưới giáp xác.

Hai Trùng tộc hộ vệ khác cũng như thế, dù thực lực của bọn nó cao hơn tu sĩ Bích Huyết Tông rất nhiều, nhưng hơn trăm người cùng tấn công thì bọn chúng không thể đánh lại. Hai con Trùng tộc hộ vệ chỉ chạy ra xa chừng mấy trượng đã ngã nhào xuống đất, không thể đứng dậy nữa.

Chỉ có một con vọt đến trước mặt đám người, nhưng cũng bị Hà Tịch Âm dẫn mấy thể tu ngăn lại, ngay sau đó trực tiếp bị chém loạn.

Bên trong hỗn chiến, không biết người nào đã giết Trùng tộc hộ vệ này.
Bình Luận (0)
Comment