Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 399 - Chương 399: Đâm Sau Lưng!

Chương 399: Đâm Sau Lưng! Chương 399: Đâm Sau Lưng!

Y Y mang đến tám cái Sinh Cơ Hạch từ bên kia, sở dĩ có nhiều như vậy là vì Bích Huyết Tông giải quyết trùng triều quá nhanh, những Sinh Cơ Hạch này không kịp bị tiêu hao.

Sau một nén nhang, phốc xuy phốc xuy, tiếng vang lít nha lít nhít từ khắp nơi trong trùng sào truyền đến.

Lục Diệp nghe thấy âm thanh này, không khỏi đổ mồ hôi thay cho tu sĩ Thiên Sát điện.

Hắn rất quen thuộc với âm thanh này, là âm thanh trùng sào ấp ra Trùng tộc, chỉ cần nghe loại âm thanh dày đặc này, hắn liền biết chắc chắn vào giờ phút này đã có lượng lớn Trùng tộc mới được sinh ra.

Hy vọng tu sĩ trong Thiên Sát điện bên kia có thể chịu được...

“A!” Một tiếng hét thảm thiết phát ra từ một cửa hang nào đó, tiếp theo là một tiếng hét thảm khác.

Có người tức giận hét lên: "Làm sao cùng một lúc lại có nhiều đại gia hỏa như vậy!"

Cũng có người hét lên: “Cố lên, đừng để chúng chọc thủng hàng phòng ngự”.

"Sư huynh cứu mạng, bên này không chống đỡ nổi!"

Trong bóng tối, Lục Diệp ném một viên linh đan vào miệng, kêu gọi Y Y.

"Đi thôi."

Kế hoạch bước đầu đã diễn ra tốt đẹp, cần phải bắt đầu bước tiếp theo.

Vị trí cách trụ sở Bích Huyết Tông tầm năm mươi dặm về phía Bắc, có một sơn cốc, trong sơn cốc có một cái hố to lớn, rõ ràng là một cái Trùng động.

Giống với trường hợp của Bích Huyết Tông bên kia, sơn cốc này đã không có một ngọn cỏ, ngay cả mặt đất cũng bị chà xát mấy tầng, khắp nơi trong sơn cốc đều có thể thấy được vết máu màu xanh biếc đã khô cạn của Trùng tộc, còn có một số tàn chi thịt nát không được thu thập.

Mấy trăm tu sĩ Bích Huyết Tông đang lặng lẽ mai phục trên một ngọn núi gần đó, ai nấy đều thấp thỏm, khẩn trương.

Nửa ngày trước, rõ ràng là mọi người còn đang vui sướng thoải mái, kiếm điểm công huân trong Trùng sào, kết quả lại đột nhiên bị Hoa Từ dẫn tới nơi này, ngay sau đó Lục Diệp cũng chạy tới, chắc chắn là muốn làm chuyện gì đó rồi.

Chúng tu sĩ đã mơ hồ nhận ra ý đồ của trấn thủ sứ và phó sứ nhà mình, nói không khẩn trương chắc chắn là nói dối, bởi vì trước đó, lần hành động quy mô lớn đầu tiên mà bọn họ từng tham gia chính là xử lý trùng triều.

Cũng may có chiến cuộc trước đó, hiện giờ ít nhiều giữa những tiểu đội cũng có một chút kinh nghiệm phối hợp, trùng triều bọn họ còn xử lý được, thì sợ gì chiến trận trước mắt?

Gió núi phất đến, chúng tu tĩnh mịch.

Lục Diệp lặng lẽ dò xét bên trong thung lũng kia một lát, lại nhíu mày không thôi: "Sao còn chưa ra?"

Trước khi hắn đi, rõ ràng Thiên Sát Điện bên kia đã có dấu hiệu không thể chống đỡ được nữa, theo lý hẳn phải ra sớm mới đúng, trừ phi bọn họ đã ổn định lại thế trận.

Nếu là như vậy, bên ta chỉ có thể chủ động tấn công, thừa dịp tu sĩ Thiên Sát Điện và Trùng tộc đang chiến đấu kịch liệt, mang đến cho bọn họ một nhát dao đâm sau lưng cực kỳ nồng nhiệt, giết sạch những tu sĩ Thiên Sát Điện dưới mặt đất đó, lại thuận tiện xử lý trùng triều giúp người ta, nhất cử lưỡng tiện.

Nhưng làm như vậy lại có nguy hiểm không nhỏ, một khi chiến đấu kịch liệt trong thông đạo không rộng rãi dưới lòng đất, bên ta rất dễ xuất hiện tình trạng thương vong lớn.

Cho nên Lục Diệp càng muốn chờ người Thiên Sát Điện lui ra ngoài, sau đó giết bọn họ một cái trở tay không kịp hơn. Đến lúc ấy, chỉ cần chặn cửa hang kia, Bích Huyết Tông bên này có thể hình thành phối hợp với trùng triều, hai mặt giáp công, làm thịt đám tu sĩ Thiên Sát Điện ở bên trong hố.

"Hoa Từ, lần sau chúng ta phải cẩn thận một chút, không thể chỉ chú ý mặt trước mà không để ý mặt sau." Lục Diệp lại có chút cảm khái nói.

Bởi vì hắn phát hiện Thiên Sát Điện bên này có giữ lại mấy tu sĩ ở lại cửa hang. Làm như vậy, dù bên này có bất cứ điều lạ thường nào, bọn họ đều có thể kịp thời kiểm tra, báo tin cho những người khác.

Trái lại Bích Huyết Tông bọn họ, trùng triều vừa đến, tu sĩ toàn tông trực tiếp dốc toàn lực, bỗng chốc cả trụ sở trở nên trống rỗng. Mà kể cả khi tiến vào Trùng động cũng thế, căn bản không để lại người canh giữ bên ngoài.

Hoa Từ ở bên cạnh hắn trừng mắt u oán nói: "Ta có trồng nấm."

"Vậy là tốt rồi." Trong lòng Lục Diệp bình tĩnh trở lại.

Đột nhiên ấn ký chiến trường có động tĩnh, Lục Diệp vội vàng kiểm tra, nhíu mày: "Đến rồi!"

Tin tức là do Y Y truyền đến, từ sau khi chưởng giáo thu nhận Y Y trở thành đệ tử Bích Huyết Tông, Y Y đã có ấn ký chiến trường thuộc về mình.

Nàng là Linh Thể, nếu như nguyện ý, có thể từ thực hóa hư, đến vô ảnh đi vô tung, là lựa chọn thích hợp nhất để đi xuống dưới kiểm tra tình báo trong loại thế cuộc này. Trước đó khi Lục Diệp mang nàng đến, đã để nàng đi kiểm tra tình huống ở dưới đất, khổ sở đợi thật lâu, cuối cùng cũng chờ được tin tức của Y Y.

Hắn bỗng nhiên đứng dậy, xoay người lên Bạch Hổ, một tay kéo lấy Hoa Từ đứng lên, quát khẽ nói: "Đi!"

Hổ Phách bước vội, phóng thẳng xuống dưới núi, gió lớn đập vào mặt, thổi bay mái tóc Hoa Từ.

Phía sau hai người, mấy trăm tu sĩ Bích Huyết Tông “Ô lạp lạp” đi theo, không hô to hò hét, nhưng mấy trăm tu sĩ hành động cùng một chỗ, thanh thế vẫn cực kì kinh người.

Rất nhiều người trong số những tu sĩ này, đều bị hai thế lực Vạn Ma Lĩnh gần đó ức hiếp, thậm chí còn có không ít bằng hữu ngã xuống vì chuyện này, hiển nhiên bọn họ đều hận Thiên Sát Điện và Phùng thị phụ cận đến tận xương tủy. Mà kể cả những người chưa từng bị ức hiếp, thì dưới doanh trận trời sinh đối lập cũng sẽ không khiến bọn họ sinh ra lòng đồng cảm gì.

Lục Diệp chạy đến giữa sườn núi, bỗng nhiên ngồi xổm trên lưng hổ, hô bên tai Hoa Từ một tiếng: "Ta đi trước một bước!"

Bên này trận thế quá lớn, rất dễ bị mấy tu sĩ Thiên Sát Điện bồi hồi ở miệng Trùng động kia phát hiện, để tránh bọn họ truyền ra tin tức gì, hắn cần phải giết bọn họ trước.

Lục Diệp điều động linh lực, một đôi cánh lửa màu đỏ rực mở ra phía sau, hóa thành một đường lưu quang màu đỏ bay về hướng bên kia.

Chỉ có năm tu sĩ Thiên Sát Điện canh giữ ở cửa hang, lúc này bọn họ cũng có chút thất kinh, thật ra không phải bọn họ đã phát hiện ra Bích Huyết Tông đột kích, mà vừa rồi bọn họ liên hệ với sư huynh đệ ở bên trong Trùng động, biết được tình huống trong đó cực kì không ổn. Hiện giờ tu sĩ bản tông đang vừa đánh vừa lui, đại khái sắp lui ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment