Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 421 - Chương 421: Phía Trước Gây Dựng Cơ Sở, Phía Sau Phát Huy Công Dụng!!!

Chương 421: Phía Trước Gây Dựng Cơ Sở, Phía Sau Phát Huy Công Dụng!!! Chương 421: Phía Trước Gây Dựng Cơ Sở, Phía Sau Phát Huy Công Dụng!!!

"Ngũ sư huynh, quyên góp rồi." Phùng Nguyệt quay về, lập tức học người khác gọi Lục Diệp một tiếng ngũ sư huynh, vô vàn nũng nịu.

Lục Diệp liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó cao giọng nói: "Đệ tử ký danh Phùng Nguyệt của Bích Huyết tông, bất kính với tông môn, bản thân Lục Diệp, có trách nhiệm trấn thủ sứ, cướp đoạt thân phận đệ tử ký danh của Phùng Nguyệt, cung thỉnh Thiên Cơ chứng kiến!"

"?" Vẻ mặt Phùng Nguyệt dại ra nhìn Lục Diệp, nàng lập tức cảm nhận được ấn ký mới xuất hiện chưa được bao lâu trên mu bàn tay mình lại một lần hỏng mất, hóa thành ánh huỳnh quang tiêu tán.

Nàng thật sự không nghĩ tới Lục Diệp có thể qua sông đoạn cầu ngay trước mặt mình như vậy, hơn nữa. . . Nàng hô một tiếng ngũ sư huynh, vì sao lại nói là bất kính với tông môn?

Nàng gọi không đủ thân thiết ư?

Mãi cho đến lúc này, nàng mới phản ứng lại, hóa ra giá trị của nàng trong mắt Lục Diệp, chính là bốn ngàn công huân kia mà thôi, và lúc trước hắn thu nàng làm đệ tử ký danh, cũng chỉ vì thuận tiện để nàng cống hiến công huân.

Hiện giờ nàng đã bị ép khô, không có bất cứ giá trị gì nữa. . .

Thân mình có chút nhũn ra, nàng lảo đảo lui về phía sau, âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở: "Cuối cùng ngươi vẫn muốn giết ta sao?"

"Làm sao có thể! Mặc kệ như thế nào, ngươi cũng cống hiến cho bản tông bốn ngàn công huân, hơn nữa bình thường ta không giết nữ nhân, lúc trước đều là hù dọa ngươi thôi. Nếu muốn lưu lại, tùy ngươi, còn muốn chạy, cũng tùy ngươi, cứ như vậy đi nhé!"

Lục Diệp nói xong, lập tức đi đến phía trước Thiên Cơ trụ, quay về bản tông, bỏ mặc Phùng Nguyệt ở lại ngơ ngác đứng ở nơi đó, rất nhanh, nàng lại òa lên khóc.

Nàng cái gì cũng chưa. . .

Lục Diệp tuyệt đối không thể thực sự thu nhận Phùng Nguyệt tiến vào tông môn, dù làm tán tu dựa vào cũng không được.

Mặc kệ nói như thế nào, ban đầu Phùng Nguyệt cũng là trấn thủ sứ của Phùng gia, hắn có thể bắt nàng, có thể giết nàng, chỉ duy nhất một điều không thể, chính là thu nhận nàng. Chuyện này có liên quan đến sự ăn ý vẫn vẫn luôn được duy trì xuyên suốt của hai đại trận doanh.

Nếu không về sau tất cả mọi người đều sẽ làm như vậy, y tu bị bắt, chắc chắn sẽ không chết, và con đường bọn họ có thể đi sau đó, chỉ có sẵn sàng góp sức cho địch nhân mà thôi.

Lại nói, có Thiên Cơ khế ở đây, Lục Diệp cũng không lo lắng Phùng Nguyệt sẽ có bất cứ ý tưởng gì để gây hại cho Bích Huyết tông bên này, cho nên nàng muốn đi, cứ việc đi.

Nếu nàng không muốn đi, lựa chọn lưu lại, thì kể cả khi Vạn Ma lĩnh bên kia phát hiện được tung tích của nàng, cũng có thể giải thích vì Bích Huyết tông và Phùng thị không đàm phán được tiền chuộc, không phải Bích Huyết tông không thả người, mà là Phùng thị đưa ra cái giá không đủ, không có thành ý.

Lục Diệp suy đoán, hơn phân nửa là nữ nhân này sẽ không đi, trước mắt Phùng thị đang lo không bắt được nàng. Nếu nàng dám rời khỏi trụ sở Bích Huyết tông, đó chính là chui đầu vào lưới.

Cho nên chắc chắn nàng sẽ lưu lại.

Tương đương với Bích Huyết tông bên này kiếm không một y tu không danh không phận. . . Tình huống này chả tốt quá còn gì?

Trước mắt trùng triều vừa đi qua, phỏng chừng bên trong Linh Khê chiến trường sẽ trật tự được một đoạn thời gian. Hiện giờ hai vị hàng xóm bên cạnh Bích Huyết tông đều bị đánh cho tàn phế, cả Thiên Sát điện lẫn Phùng thị, đều đã mất sạch vốn liếng đối kháng với Bích Huyết tông. Đây chính là thời cơ rất tốt để Bích Huyết tông bên này tiếp nhận hết thảy mạch khoáng phụ cận.

Có điều, việc này sẽ do Hoa Từ đi bố trí, không cần Lục Diệp phải nhọc lòng.

Hắn quyết định nương theo cơ hội này qua Minh Tâm phong bên kia chăm chỉ học tập linh văn chi đạo cùng Vân phu nhân, nếu có thể học được cách phá trận, sẽ là kết quả tốt nhất.

Lục Diệp đã nếm qua ngon ngọt khi công chiếm trụ sở nhà người khác, trước mắt là ăn tủy biết vị. Tuy giết tu sĩ Vạn Ma lĩnh cũng có thể đạt được công huân, nhưng tiền lời đâu có đến nhanh bằng công chiếm trụ sở?

Cho nên phá trận là mấu chốt, chỉ cần hắn có thể phá vỡ đại trận phòng hộ nhà người khác, tương đương với muốn làm gì thì làm!

Hắn quay về bản tông, gọi Hổ Phách đến, sau đó đi thẳng một đường tới Minh Tâm phong.

Những ngày qua, hắn đã xây dựng xong hai đạo linh văn là lúc trước Vân phu nhân từng dặn dò. Hai đạo linh văn kia đều là linh văn vô dụng, sau khi hắn quen thuộc với chúng rồi, tuy trong quá trình xây dựng cũng có thời điểm thất bại, nhưng cũng miễn cưỡng được coi là thành thạo, còn lại chỉ cần thời gian lắng đọng cùng với tích lũy kinh nghiệm là được.

Khi hắn thành thật nói ra mục đích của mình, Vân phu nhân bỗng bật cười: "Ngươi muốn phá giải hộ tông đại trận của người khác?"

"Vâng."

Vân phu nhân lắc đầu nói: "Hiện giờ với ngươi, nó còn quá xa vời, muốn phá giải đại trận, cần phải học cách bày trận trước mới được, ngươi có biết bày trận không?"

"Hiện giờ thì không nhưng đệ tử có thể học."

Vân phu nhân thoáng trầm ngâm, sau đó mới mở miệng nói: "Vốn dĩ dựa theo tạo nghệ trên linh văn chi đạo của ngươi, không nên tiếp xúc với mấy thứ này sớm như vậy, nhưng thiên tư ngươi không tầm thường, lại đạt được truyền thừa linh văn sư, không thể nhìn nhận theo lẽ thường được, có thể đẩy nhanh tiến độ tu hành hơn một chút. Nhưng trước đó, ta phải khảo nghiệm ngươi đã."

Bà nâng tay ra một chiêu, có mấy quyển sách từ bốn phía bay tới, bày ra trước mặt Lục Diệp.

"Cho ngươi thời gian nửa ngày, xem xong mấy quyển sách này."

Vân phu nhân rời đi, Lục Diệp cầm lấy một quyển trong đó, cẩn thận nghiên đọc.

Lúc trước, hắn đã mang về không ít thư điển từ phía Vân phu nhân nơi này, những thư điển kia đều ghi lại những nội dung cơ sở về linh văn, và hiển nhiên nội dung được ghi lại trong mấy quyển sách trước mắt này đã vượt qua phạm trù cơ sở, đạt tới giai đoạn thực dụng (áp dụng vào thực tế) rồi.

Hơn nữa bên trong đều giới thiệu về cách phá giải linh văn.

Linh văn có thể xây dựng, tự nhiên cũng có thể phá giải. Và phá giải linh văn chính là một loại thủ pháp phá giải trận pháp, bởi vì mặc kệ một loại trận pháp nào đều phải có linh văn nằm bên trong, phát huy tác dụng, nếu phá giải linh văn trong trận pháp, tự nhiên trận pháp đó không thể duy trì.

Lại nói, cách học tập nào cũng vậy, phía trước gây dựng cơ sở, phía sau phát huy công dụng, nếu không có giai đoạn học tập ban đầu, dù vứt cho Lục Diệp mấy quyển sách, hắn cũng xem không hiểu bên trên đang nói cái gì.
Bình Luận (0)
Comment