Chương 447: Khẳng Định Là Ngân Quang Đảo!!!
Chương 447: Khẳng Định Là Ngân Quang Đảo!!!
Cùng lúc ấy, hai bên trái phải chợt có sát khí tuôn ra, là Hách Nhân huynh muội ở một bên phối hợp tác chiến, đã ra tay. Từ lúc bắt đầu tu hành, hai huynh muội này vẫn một mực đi với nhau như hình với bóng, tâm ý tương thông, đương nhiên khỏi phải bàn về trình độ phối hợp.
Quỷ tu Kình Thiên tông càng thêm kinh hoảng, vừa rồi gã chỉ chú ý tới Lục Diệp, thật sự không nghĩ tới ở phụ cận còn có hai người, hơn nữa bọn họ còn là tu sĩ cùng lưu phái với gã.
Đều là quỷ tu, đương nhiên là gã biết hậu quả khi bị quỷ tu đánh, dưới kinh hãi, linh lực trong cơ thể gã lập tức tuôn ra quanh thân, thân mình hạ thấp xuống.
Hai tiếng “Xuy xuy” nho nhỏ vang lên, máu tươi cuồng phun. Ngay trong khoảnh khắc Hách Nhân huynh muội lộ ra bóng dáng, bọn họ đã lưu lại trên người quỷ tu kia một miệng vết thương sâu hoắm, có thể nhìn thấy tận xương.
Quỷ tu lảo đảo lui về phía sau, nhưng không chờ gã đứng vững thân hình, trước mặt đã có một luồng ánh đao sáng như tuyết đánh tới, một đao này tới vừa đúng lúc, không thể ngăn cản nổi, cánh tay gã đã chết lặng mất rồi.
Bàn Sơn đao chém xuống, đầu quỷ tu bay lên cao cao, máu tươi phun trào từ cổ.
Ba người liên thủ, chỉ chưa đầy mười hơi thở, đã chém chết quỷ tu!
Lục Diệp móc túi trữ vật của đối phương, cất đi, sau đó lao thẳng về phía trước, tới nơi phát ra ánh sáng.
Hách Nhân huynh muội theo sát đằng sau.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao lại có thú rống?" Bỗng nhiên có người từ trong Khoáng đạo đi ra, hẳn là đối phương nghe được tiếng rít gào của Hổ Phách, mới ra ngoài kiểm tra tình hình. Và hiển nhiên, thứ đầu tiên gã gặp được chính là đòn công kích của ba người Lục Diệp.
"Các ngươi là. . ." Người nọ còn đang nghi hoặc, trong tay Hách Nhân huynh muội đã có lưu quang bắn tới, xuyên thấu thân hình gã, mang theo hai luồng máu nóng.
Thi thể người này trực tiếp ngã xuống đường, Hách Thiến nhanh nhẹn thu túi trữ vật của đối phương nhưng bước chân không ngừng lại.
Trong Khoáng đạo không hề tối tăm, bốn phía có cây đuốc phát sáng, một hàng ba người dũng mãnh tràn vào bên trong quặng mỏ, mỗi khi gặp được tu sĩ Kình Thiên tông, đều giết chết trong khoảng thời gian cực ngắn.
Hàng năm đều có mười mấy tu sĩ khai thác khoáng vật trong mạch khoáng này, trên cơ bản, tu vi của bọn họ đều trừ lục tầng đến bát tầng, có rất ít người đạt tới tu vi cao hơn. Về phần cửu tầng cảnh, bọn họ không cần khai thác khoáng vật, chỉ cần trông coi mạch khoáng này an toàn là được. Điều này cũng dễ hiểu, bởi vì kể cả là tông môn vòng trong, cũng không có quá nhiều tu sĩ cửu tầng cảnh.
Hiện giờ cả ba cửu tầng cảnh trông coi mạch khoáng đều đã chết, cho nên chỉ cần đám người Lục Diệp không bị vây công, về cơ bản sẽ không gặp phải nguy hiểm quá lớn.
Hơn nữa ba cửu tầng cảnh kia chết quá nhanh, một tin tức cũng không có truyền ra, khiến cho nhóm tu sĩ đang lao động trong mạch khoáng không hề hay biết nguy hiểm đang lại gần.
Lục Diệp và Hách Nhân huynh muội đã chia nhau ra tại một ngã rẽ, làm như thế có thể gia tăng hiệu suất giết địch.
Nhưng dù có giết địch bí mật đến mất, vẫn có thời điểm bại lộ.
Khoảng một nén nhang sau, một tiếng hét thê lương thảm thiết truyền ra từ quặng mỏ nào đó, khiến cho tu sĩ Kình Thiên tông ở phụ cận sinh lòng cảnh giác. Theo từng tin tức truyền đi ra ngoài, rất nhanh, nhóm tu sĩ Kình Thiên tông đã phát hiện một chuyện làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Đó là rất nhiều lạc ấn tu sĩ đồng môn đã biến mất.
Lạc ấn biến mất, không thể nghi ngờ rằng người đó đã tử vong. Và càng khiến bọn họ cảm thấy bất an chính là, lạc ấn của ba vị sư huynh cửu tầng cảnh trông coi tại nơi đây, cũng biến mất.
Khủng hoảng bắt đầu lan tràn, tất cả tu sĩ may mắn còn sống sót bắt đầu rời khỏi quặng mỏ, đồng thời truyền lại tin tức về phía trụ sở bên kia.
Trấn thủ sứ Trâu Kỳ và phó sứ Du Hồng Bảo đang ở tại trụ sở Kình Thiên tông bị kinh động, hai người vội vàng rời khỏi nơi tu hành, sau khi gặp mặt mới phát hiện tình huống còn hỏng bét hơn bọn họ tưởng tượng.
Chẳng những ba vị cửu tầng cảnh trấn thủ mạch khoáng đã chết, ngay cả Nguyên Quảng cũng chết từ khi nào không biết. . .
Tuy nhóm tu sĩ có thể xác định sinh tử của nhau thông qua lạc ấn, nhưng ngày thường chẳng ai thường xuyên làm chuyện đó cả, chỉ ở thời điểm có tin cần đưa, mới kiểm tra thôi.
"Khẳng định là Ngân Quang đảo làm chuyện tốt!" Du Hồng Bảo cắn răng nói.
Cũng khó trách gã sẽ nghĩ như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, bỗng nhiên phía bọn họ có nhiều người bị giết như vậy, bao gồm cả ba cửu tầng cảnh, ngoại trừ Ngân Quang đảo nhìn không vừa mắt bọn họ, còn có thể là ai?
Chẳng qua Du Hồng Bảo cũng nghĩ mãi mà không rõ, rõ ràng Nguyên Quảng cũng nằm trong bốn cửu tầng cảnh đã chết kia, nhưng vì sao trước khi đối phương chết, lại không kịp truyền bất cứ tin tức gì quay về?
Dựa theo dữ kiện này, hẳn là lần này Ngân Quang đảo phái ra rất nhiều người tới, hơn nữa, chắc chắn phải có mặt của một trong hai tên cẩu tặc La Phục và Thích Thạch kia.
"Sư huynh, chúng ta có cần trợ giúp mạch khoáng bên kia hay không?" Du Hồng Bảo mở miệng.
"Tạm thời còn chưa rõ tình huống bên kia, cứ chờ thêm một chút nữa đã."
Đương nhiên Trâu Kỳ rất muốn qua trợ giúp, nhưng trước mắt ai cũng không biết tình huống bên kia rút cuộc là như thế nào, nếu Ngân Quang đảo xuất động đại quy mô, mà bên này bọn họ tùy tiện qua trợ giúp chỉ khiến đối phương có cơ hội sấn tới thôi.
Khi cả hai nói chuyện, Trâu Kỳ vẫn nhìn ra bên ngoài trụ sở, dường như trong màn đêm đen kịt kia, có che giấu hung hiểm vô cùng. . .
Bọn họ từng thiết kế loại chuyện vây đánh viện binh này, đương nhiên Ngân Quang đảo cũng từng làm như vậy, hai bên giao phong nhiều năm như vậy, ai chẳng biết chút tâm tư nhỏ của đối phương?
"Đưa tin cho các đệ tử thuộc mạch khoáng bên kia chạy mau, có thể trốn được bao nhiêu hay bấy nhiêu!" Rất nhanh Trâu Kỳ đã ra quyết định.
Trong lòng Du Hồng Bảo cũng biết, bọn họ chỉ có thể làm như thế mà thôi. Ngay lập tức gã cùng Trâu Kỳ, truyền từng tin tức ra bên ngoài, đồng thời tụ tập tất cả tu sĩ đang có mặt bên trong trụ sở, dàn trận địa sẵn sàng đón quân địch của Hạo Thiên minh.
Chỉ có đợi đến lúc hừng đông, mới biết được bên ngoài trụ sở có người của Ngân Quang đảo mai phục hay không.