Chương 461: Nhân Sinh Quá Kích Thích!!!
Chương 461: Nhân Sinh Quá Kích Thích!!!
Lúc này gã lập tức nghĩ tới chuyện truyền tin tức cho Hách Nhân, hỏi thăm Lục Nhất Diệp kia có biện pháp khống chế Ứng Giao hay không, nhưng đã muộn.
"Mở trận!" Theo một tiếng gầm thét đầy bi tráng của Trâu Kỳ, đại trận sắp vỡ vụn đã bị xóa bỏ trong nháy mắt.
Không còn đại trận ngăn cản, Ứng Giao lập tức xông vào bên trong trụ sở Kình Thiên Tông, một đợt đấu đá lung tung, nó lao tới nơi tu sĩ Kình Thiên Tông đang hội tụ, đoạn đường nó đi qua, một trận cát bay đá chạy.
"Giết!" Trâu Kỳ giận rống một tiếng, sau đó cùng hai người Du Hồng Bảo dẫn môn hạ tu sĩ tập kích về phía trước.
Cả khung cảnh đầy hùng tráng, Ứng Giao đuổi theo Kình Thiên Tông, Kình Thiên Tông đánh tới Ngân Quang Đảo, người Ngân Quang Đảo ngây ngốc ngay tại chỗ...
Trái tim La Phục trùng xuống, tình huống này ăn khớp với suy nghĩ của gã, nhưng tới khi gã nhận ra được điều này, mọi chuyện đã quá muộn.
"Mau ngăn cản bọn họ!" La Phục rống to.
Huynh muội Hách Nhân đang đứng tại một nơi khác, nhìn một màn xa xa này, trái tim lập tức chui tọt lên cổ họng, Hách Nhân thấp giọng nói: "Nhất Diệp huynh, không thể để Ứng Giao lao về phía Ngân Quang Đảo bên kia!"
Lục Diệp không nói gì nhưng thân hình đã nhảy lên sườn dốc kia, ngưng thần quan sát, bàn tay lập tức đặt lên ấn ký chiến trường, không ngừng đưa tin cho Y Y.
Hắn thực sự không nghĩ tới, trong tuyệt cảnh Kình Thiên Tông lại biểu hiện ngoan cường như vậy. Hắn vốn cho rằng sau khi người Ngân Quang Đảo đến, tu sĩ Kình Thiên Tông sẽ lập tức rút về Cửu Châu, bởi vì bị hai mặt giáp công như vậy, khẳng định là đại trận phòng hộ không chịu được.
Bên trong trụ sở Kình Thiên Tông, khoảng cách tu sĩ hai phe nhanh chóng bị rút ngắn, có quang mang thuật pháp theo Ngân Quang Đảo bên kia sáng lên, đánh tới phía trước, ngay sau đó là lưu quang ngự khí.
Nhưng đối mặt với công kích của Ngân Quang Đảo, Kình Thiên Tông bên này chỉ phòng ngự, không phản kích, cản lại tất cả thuật pháp và ngự khí đánh tới.
Đợi cho đến khi khoảng cách hai bên chỉ còn lại bốn mươi trượng, bỗng nhiên Trâu Kỳ nổi giận gầm lên một tiếng: "Tách ra!"
Toàn bộ đội ngũ Kình Thiên Tông lập tức một chia thành hai, do gã và Du Hồng Bảo cầm đầu, tách sang hai bên trái phải, lượn thành một đường vòng cung, chuẩn bị bọc đánh phía sau Ngân Quang Đảo.
Ngay khi tu sĩ Kình Thiên Tông tản ra hai bên trái phải, bóng dáng một con quái vật khổng lồ đã khắc sâu vào tầm mắt các tu sĩ Ngân Quang Đảo.
Sau đó, thuật pháp và ngự khí do bọn họ đánh ra lập tức lốp bốp nện lên người Ứng Giao.
Bên trong yêu nguyên quay cuồng, vảy rắn toàn thân Ứng Giao tróc ra mảng lớn, còn có thật nhiều đoạn máu thịt bị lật ngược lại, nó lập tức giương đôi mắt màu xanh biếc, nhìn về phía bọn họ.
"%! @" La Phục lập tức miệng phun hương thơm, tâm thế muốn nổ tung.
Kế hoạch của Trâu Kỳ rất đơn giản, Kình Thiên Tông bên này đã tới thời khắc sinh tử tồn vong, nhưng gã lại không cam tâm lui về Cửu Châu, cuối cùng, cũng chỉ có thể họa thủy đông dẫn.
Nhưng việc này muốn thành, cần phải có tiền đề, đó chính là Ứng Giao không chịu khống chế của Ngân Quang Đảo! Nếu không tuyệt đối không thể áp dụng được.
Đối thoại với La Phục khiến Trâu Kỳ xác định được điểm này, bởi vậy, gã mới dứt khoát cho Du Hồng Bảo phong tỏa Thiên Cơ, chủ động mở ra trận pháp, dẫn môn hạ tu sĩ phóng về phía Ngân Quang Đảo bên kia.
Chờ đến khi khoảng cách đôi bên còn bốn mươi trượng, tất cả đội hình sẽ tản ra, để lộ bóng dáng Ứng Giao truy kích phía sau. Nó sẽ phóng thẳng về phía chúng tu Ngân Quang Đảo đang hội tụ, mà vừa rồi vì ngăn chặn Kình Thiên Tông, Ngân Quang Đảo bên này thúc giục không ít thuật pháp và ngự khí, vừa vặn đã ầm ầm đánh thẳng vào người Ứng Giao.
Ứng Giao rít gào một tiếng, trong con mắt màu xanh lục phản chiếu từng khuôn mặt thất kinh của chúng tu Ngân Quang Đảo, khí tức trên người nó bắt đầu trở nên tàn bạo.
Đám người La Phục đứng ở phía trước, máu tươi toàn thân đều lạnh xuống, chợt cảm thấy nhân sinh đang từ đỉnh núi thoáng chốc đã rơi xuống đáy cốc, lên voi xuống chó thật sự là kích thích.
Ứng Giao mở miệng rắn ra, lập tức phun ra một đám sương mù màu xanh biếc về phía trước, không ít ngự khí bị sương mù lây nhiễm, rầm rầm rơi xuống.
Xong rồi! Trong lòng La Phục rên rỉ.
Trâu Kỳ quay đầu nhìn lên, thấy Ứng Giao phun ra sương mù, trong lòng mừng rỡ, gã biết kế hoạch của mình đã thành, hiện tại, điều gã cần làm rất đơn giản, đó chính là dẫn đội lượn một vòng, đi tới phía sau Ngân Quang Đảo, ngăn cản đường lui của đám người kia, để bọn họ đi đối phó với Ứng Giao!
Trụ sở vốn rơi vào nguy hiểm sắp bị công chiếm, nhưng dưới quá trình bày mưu nghĩ kế của gã mà chuyển bại thành thắng, thậm chí bọn họ còn có thể mượn lực Ứng Giao đánh cho Ngân Quang Đảo một cái trở tay không kịp. Gần như ngay lúc này, gã đã có thể tưởng tượng đến viễn cảnh huy hoàng sau khi tình huống trước mắt truyền về bản tông rồi. Chắc chắn trưởng bối trong tông sẽ tán thưởng cách làm của gã.
Từ nay về sau, gã sẽ được tông môn trọng dụng, các loại tài nguyên tu hành trút hết xuống, có lẽ còn có thể nhờ vào chuyện này để đặt vấn đề cầu hôn với tông chủ? Cưới nữ nhi duy nhất của tông chủ, từ đây đi đến đỉnh nhân sinh.
Đáng tiếc, mộng đẹp chẳng hiện bao lâu đã vỡ tan. Bởi vì ngay khi Ứng Giao vọt đến phía trước tu sĩ Ngân Quang Đảo chừng hai mươi trượng, nó lại không phát động công kích với tu sĩ Ngân Quang Đảo nữa, ngược lại nhanh như chớp thay đổi phương hướng, đuổi theo bọn họ.
Sắc mặt Trâu Kỳ tái nhợt, vì sao? Rút cuộc là tại vì sao!
Kình Thiên Tông chưa từng trêu chọc Ứng Giao, vì sao nó lại nhất quyết muốn nhìn chằm chằm vào Kình Thiên Tông không thả?
Mắt thấy Ứng Giao đã thay đổi phương hướng, La Phục đang chuẩn bị hô to nghênh địch lại nuốt lời vừa đến khóe miệng xuống dưới.
Bên trong ấn ký chiến trường có tin tức truyền đến, gã vội vàng xem, phát hiện là Hách Nhân đưa tin.
Mãi tới lúc này gã mới hiểu được, vì sao Ứng Giao lại từ bỏ bên mình để chuyển hướng truy kích người Kình Thiên Tông, hết thảy những chuyện này đều do Lục Nhất Diệp kia động tay chân.
Gã đưa tay mò vào túi trữ vật của mình, lấy ra một hồ lô rượu, run run rẩy rẩy rót vào trong miệng.
Nhân sinh thay đổi quá nhanh, thật sự là vô cùng kích thích, uống một hớp rượu cho đỡ sợ nào. . .