Chương 500: Ra Tay
Chương 500: Ra Tay
Chương 500. Ra Tay
Loại chuyện này cũng không phải là bí mật trong lòng các tu sĩ gần đó, đã từng có người vụng trộm nói với Cự Giáp qua những chuyện này, nhưng cho tới bây giờ Cự Giáp vẫn không để ý, bởi vì khi hắn còn rất nhỏ yếu đã hành động cùng Tư Mã Dương.
Đây cũng là nguyên nhân trước đó Tư Mã Dương muốn lôi kéo người khác hợp tác, nhưng không ai muốn ý.
Tiếng xấu vang xa, ai nguyện ý hợp tác với người như vậy, đừng để đến lúc đó bị bán.
Tính ích kỷ và tham lam cuối cùng cũng chôn xuống tai họa ngầm, Tư Mã Dương đại khái cũng không ngờ rằng Vô Lượng Thận Cảnh lại là hung địa của thành Tiên Nguyên, mà Phong Hoa viện và Chiếu Nhật sơn lại để diệt trừ hắn và Cự Giáp trước, dưới tình huống bình thường, thế lực của hai nhà này phải nhằm vào Thần Ẩn cung đầu tiên mới đúng, một khi song phương đánh nhau, vậy hắn có thể mang theo Cự Giáp ở bên cạnh tìm cơ hội kiếm chỗ tốt, hắn rất coi trọng cơ hội này.
Sau khi hành tung bại lộ, đâu còn có kết quả tốt gì nữa.
Lúc ấy Lục Diệp bị vây công, nếu không phải thủ hạ có đủ Trành Linh thì sợ rằng cũng phải nuốt hận tại chỗ.
Lấy đội hình ba mươi, bốn mươi người vây công Tư Mã Dương và Cự Giáp, bên Phong Hoa viện còn chết mấy người, không phải Tư Mã Dương lợi hại cỡ nào, mà là Cự Giáp đủ cường đại.
Trước đó, khi Lục Diệp nhìn thấy Cự Giáp, phát hiện linh quang của hắn trong suốt, đó là bởi vì tu vi của Cự Giáp đã kẹt ở tầng chín cảnh hai ba năm, hai ba năm qua, hắn chưa từng nuốt một hạt linh đan nào, linh lực trong cơ thể đương nhiên tinh thuần tinh khiết.
Một bên khác, Nhược Yên thuyết phục cũng vô dụng, đã mất kiên trì, nàng hơi nâng lên một tay, muốn hạ lệnh giết chết Cự Giáp ở đây.
Không lôi kéo được kẻ địch, đương nhiên không cần thiết lưu lại.
Giơ tay lên bỗng nhiên dừng lại, con ngươi của Nhược Yên dò xét về một phương hướng, một bóng dáng quen thuộc đứng ở trên nóc nhà, đang từ trên cao nhìn xuống quan sát.
Con ngươi Nhược Yên co vào, bắn ra hận ý mãnh liệt:
"Ngươi quả nhiên không chết!"
Trước đó, khi Kiệt Vân chết, nàng và Sơ Tình cũng suy đoán Lục Diệp hẳn là cũng không có kết quả gì tốt, nhưng chờ mê vụ tản đi, khi hai người đi thu gom thi thể của Kiệt Vân thì lại không phát hiện thi thể của Lục Diệp.
Lúc đó Sơ Tình đã cảm giác Lục Diệp có thể không chết.
Hai người bọn hắn đều mang theo một đội nhân thủ, chia ra hành động, một là tìm kiếm Cự Giáp, hai là tìm kiếm bóng dáng của Lục Diệp, phải đuổi tận giết tuyệt.
Cự Giáp trước mắt đã là cùng đường mạt lộ, vào thời điểm này, Lục Nhất Diệp kia lại cũng nhảy ra, trắng trợn đứng ở đó khiêu khích nàng.
Nhược Yên giận quá thành cười, lần trước là bởi vì có Tiên Nguyên vệ làm rối, cho nên Phong Hoa viện mai phục mới thất bại trong gang tấc, lần này cũng sẽ không còn có Tiên Nguyên vệ đến làm rối nữa.
Ngay khi nàng nghĩ như vậy thì chợt có tiếng khóc ríu rít từ cách đó không xa truyền đến, cùng lúc đó, từ bốn phương tám hướng xuất hiện từng đạo Phược Linh Hào từ trong tay những Tiên Nguyên Vệ này đánh ra, chụp xuống đầu bọn hắn.
Tiếng khóc của tỳ bà nữ là một loại âm công cực kỳ đặc biệt, trước đó nếu không phải có Hổ Phách áp chế nàng thì Lục Diệp và một đám Trành Linh thật sự không có biện pháp gì tốt để bắt nàng.
Sau khi chuyển thành Trành Linh, tu vi của tỳ bà nữ giảm xuống, bây giờ chỉ có trình độ cửu cảnh, tiếng khóc giảm nhiều, nhưng lúc âm công quỷ dị này vang lên cũng làm cho đông đảo tu sĩ Vạn Ma Lĩnh có chút ù tai hoa mắt, tinh thần không quen.
Tiếng đàn tỳ bà vang lên, leng keng, kèm theo tiếng nổ lớn, cảnh tượng lập tức trở nên âm u.
Không ít tu sĩ của Vạn Ma lĩnh đều có chút đầu choáng chân nhẹ, giống như uống rượu say.
Phược Linh Tỏa đã chụp xuống đầu, đã bắt được không ít tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh, một đạo Phược Linh Tỏa có lẽ không có lực trói buộc quá mạnh, nhưng nếu là hai ba đạo cộng theo cấp số thì cũng không phải là dễ dàng tránh thoát như vậy.
Đứng bên cạnh tỳ bà, Lưu Tam Bảo đánh ra ba đạo lưu quang, phối hợp với đám người Tiên Nguyên vệ giết địch.
Không chỉ như vậy, bên người Lục Diệp cũng thoát ra hai đạo Ngự Khí Chi Quang, hai đạo Ngự Khí Lưu Quang này giao thoa lưu chuyển, giống như một con quay, những nơi nó đi qua đều mang theo một trận gió tanh mưa máu.
Còn có thuật pháp Y Y thả ra.
Trong chốc lát biến cố, đã chết bảy tám người ở Vạn Ma Lĩnh, còn có hơn mười người bị Phược Linh Tỏa trói lại.
"Cẩn thủ tâm thần!"
Tròng mắt Nhược Yên đều đỏ lên, linh lực quanh người sôi trào, nàng đã tránh thoát một đạo Phược Linh Tỏa trói chặt nàng, đưa tay chỉ một cái, một đạo ngự khí bay ra, tập kích về phía tiểu đội trưởng Tiên Nguyên vệ gần nhất.
Tu sĩ Vạn Ma Lĩnh phản ứng lại cũng vội vàng hành động, thi triển thủ đoạn.
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, lại có mấy người bị giết.
Hai bên kịch chiến giao phong, ai cũng không chú ý tới, Hổ Phách đã từ trên vai Lục Diệp nhảy xuống, bước chân nhẹ nhàng lẻn đến trước mặt Cự Giáp quỳ xuống đất.