Chương 525: Ý Nghĩ Thất Bại
Chương 525: Ý Nghĩ Thất Bại
Chương 525: Ý Nghĩ Thất Bại
Huống chi, giữa Lục Diệp và Cự Giáp còn có mối quan hệ với Hổ Phách.
Đến bây giờ Lục Diệp cũng không hiểu rõ Hổ Phách và Cự Giáp là nhìn vừa mắt nhau hay như thế nào, rõ ràng là bèo nước gặp nhau, nhưng quan hệ lại giống như rất thân mật.
"Bây giờ ngươi có bao nhiêu công huân?"
Lục Diệp chợt nhớ tới một chuyện.
Tu vi của Cự Giáp tầng chín cảnh chính là đã khai khiếu 180, tu sĩ khai khiếu đến trình độ này thì nên đi tìm một bản công pháp Thiên cấp thích hợp với bản thân.
Nơi phát ra công pháp Thiên cấp rất ít, nguồn gốc lớn nhất chính là tiêu phí công huân để đổi từ trong Thiên Cơ bảo khố, nhưng bởi vì thiên cơ hạn chế nên chỉ có bản thân mình mới có thể sử dụng công pháp Thiên cấp đổi được, không thể truyền ra ngoài, cho nên muốn học tập công pháp Thiên cấp từ người khác là chuyện không thể nào.
Công pháp Thiên cấp là mấu chốt để tu sĩ đột phá Vân Hà cảnh, không có công pháp Thiên cấp thì sau này linh khiếu sẽ không thể mở ra, cũng không có khả năng tấn thăng Vân Hà cảnh.
Cho nên đối với những tu sĩ có tư cách tấn thăng Vân Hà cảnh thì công pháp Thiên cấp là thứ nhất định phải có, giá cả của nó không rẻ, rất nhiều tu sĩ từ khi bắt đầu tu hành đã góp nhặt công huân, đến tầng chín cũng chưa chắc có thể tích lũy đủ, trong chiến trường Linh Khê bởi vì thiếu khuyết công pháp Thiên cấp, dẫn đến tu vi kẹt ở tầng chín cảnh không phải là số ít, tán tu càng nhiều hơn.
Khi đi theo Tư Mã Dương, Cự Giáp không đánh một người, không đánh địch thì lấy đâu công huân?
"35."
Cự Giáp buồn bã trả lời một tiếng.
Mặc dù trong lòng có suy đoán, nhưng khi nghe được con số này, Lục Diệp vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Đường đường là một tu sĩ cửu cảnh công huân lại chỉ có ba mươi lăm điểm, chỉ sợ ba mươi lăm điểm này lấy được cũng là do giết mấy tu sĩ Phong Hoa viện trước đó.
Nói cách khác, khi đi theo Tư Mã Dương, Cự Giáp thật sự không có một chút công huân nào.
Lục Diệp không biết tu vi của Cự Giáp kẹt ở tầng chín bao lâu, nhưng thời gian tất nhiên sẽ không quá ngắn, phải nhanh chóng làm cho hắn một bộ công pháp Thiên cấp mới được, chỉ dựa vào giết địch để tích góp, trong thời gian ngắn khẳng định không góp nhặt được nhiều công huân như vậy, nhưng còn có những biện pháp khác có thể thu hoạch được công huân, cái này cần phải chờ rời khỏi thành Tiên Nguyên rồi nói sau.
Tiếp tục tiến lên, rất nhanh đã tới được trung tâm của thành Tiên Nguyên.
Trước đó, cho dù là tu sĩ của Hạo Thiên minh hay là Vạn Ma lĩnh cũng đều cực lực tránh đi vào nơi này, bởi vì nơi này gần thành chủ của thành Tiên Nguyên.
Tu sĩ váy đỏ kia đã sâu không lường được, thành chủ có tu sĩ như thế nào thì không ai biết.
Thành Tiên Nguyên mở ra nhiều lần như vậy, nhưng không có tu sĩ nào gặp qua thành chủ, nghe nói người thấy qua cũng đã chết rồi.
Sở dĩ Lục Diệp chạy đến đây cũng không phải là muốn tới gặp thành chủ.
Mục đích hắn tới đây là muốn xem thử có thể kiếm được chút lợi ích hay không.
Vốn hắn không ngờ tới tầng này, nhưng sau khi lệnh bài từ trong địa lao cứu Cổ Tham Dương và rất nhiều tu sĩ Hạo Thiên minh ra thì hắn phát hiện lệnh bài mà nữ tử váy đỏ cho hắn ít nhiều vẫn có chút tác dụng.
Chỗ tốt lớn nhất của thành Tiên Nguyên là cái gì?
Là tin tức về Tẩy Hồn Trì trong truyền thuyết! Những người hơi hiểu biết về thành Tiên Nguyên đều biết.
Lục Diệp nghĩ là có thể dựa vào lệnh bài của mình tiến vào trong Tẩy Hồn Trì, nếu như có thể thì lần này sẽ phát đạt.
Tác dụng của Tẩy Hồn Trì là nhằm vào thần hồn, thần hồn nhìn không thấy sờ không được, Linh Khê cảnh tạm thời không tiếp xúc được, nhưng không tiếp xúc được không có nghĩa là không có.
Mỗi người đều có thần hồn của riêng mình.
Nếu như có thể kiếm được chút chỗ tốt ở trong Tẩy Hồn Trì, vậy thì sau này trưởng thành tuyệt đối sẽ rất có ích lợi.
Mà Tẩy Hồn Trì ngay trong phủ thành chủ, cho nên dù Lục Diệp biết tu vi khủng bố của thành chủ là Thần Long thấy đầu mà không thấy đuôi kia, nếu không thì cũng phải kiên trì tới thử một lần.
Lỡ như suy nghĩ của mình có thể thực hiện được thì sao?
Trước phủ thành chủ, hai đội Tiên Nguyên vệ trấn thủ hai bên trái phải, những Tiên Nguyên vệ kia cũng không phải là Tiên Nguyên vệ bình thường, mỗi người đều là cấp bậc Thống Lĩnh,i linh quang bên ngoà không kém hơn thống lĩnh trông coi địa lao.
Khi Lục Diệp mang theo Cự Giáp đi tới trước cửa ra vào của phủ thành chủ, có một đôi mắt nhìn chằm chằm tới, làm cho hắn lập tức áp lực như núi.
Một Tiên Nguyên vệ trong đó càng khẽ quát một tiếng:
"Phủ thành chủ là nơi trọng địa, người không phận sự miễn vào!"
Lục Diệp gỡ lệnh bài của Hổ Phách cắn lấy ngoài miệng xuống, một tay giơ lên, trầm giọng nói:
"Ta phụng mệnh vị đại nhân kia tới đây."
Đây là phải kéo da hổ của nữ tử váy đỏ làm cờ lớn.
Lại không nghĩ tới, Tiên Nguyên vệ kia thờ ơ, chỉ lạnh lùng nói:
"Mau chóng rời khỏi, nếu không thì ta sẽ giết chết không luận tội."
Nhìn bộ dáng của hắn, nếu không phải Lục Diệp đang cầm lệnh bài trên tay thì đã trở mặt giết tới rồi.
Lục Diệp còn muốn thử lại lần nữa, một đám Tiên Nguyên vệ bỗng nhiên rút ra hung khí thế bên hông, sát cơ bắt đầu tràn ngập, đồng thời quát lớn:
"Lui!"
Tên cầm đầu này nắm chặt nắm đấm, khí huyết bắt đầu sôi trào, Lục Diệp kéo lấy hắn, xoay người chạy vội vàng.
Chạy được hai con đường, Lục Diệp mới đứng vững được, trong lòng biết tính toán của mình đã thất bại.
Tình huống vừa rồi rất rõ ràng, cho dù hắn có lệnh bài của nữ tử váy đỏ cũng không vào được phủ thành chủ, Tẩy Hồn Trì ngay trong phủ thành chủ, ngay cả phủ thành chủ cũng không vào được, còn nói gì là Tẩy Hồn Trì.