Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 554 - Chương 554: Xông Trận 2

Chương 554: Xông Trận 2 Chương 554: Xông Trận 2

Chương 554. Xông Trận 2

Lỗ hổng của đại trận đã tự tu bổ, nói một cách khác, bây giờ Lục Diệp không có đường lui nữa, bọn hắn lấy Cự Giáp cầm đầu, đương nhiên là có thể lao lên mạnh mẽ nhất thời, nhưng dù sao nhân số cũng có thế yếu, bọn hắn tổng cộng có mười người, bên phía Chiếu Nhật sơn lại có hơn một trăm người.

Cho nên bọn hắn muốn sống cũng chỉ có thể bằng tốc độ nhanh nhất cướp lấy ngọc giác đại trận từ trên tay Trấn thủ sứ Chiếu Nhật sơn, phá vỡ đại trận, để tám trăm tu sĩ của hai tông giết vào.

Cũng bởi vì nguyên nhân này mà một nhóm mười một người mới không ngừng công kích về phía trước, không có chút ý định dây dưa với tám mươi vị tu sĩ kia.

Cho dù các tu sĩ của Chiếu Nhật sơn liều mạng ngăn cản cũng không ngăn được một đội ngũ trùng kích như vậy, trước sau chỉ có mười hơi thở, mười một người giống như một thanh đao nhọn, phá vỡ trận tuyến của các tu sĩ Chiếu Nhật sơn, bước chân của bọn hắn không ngừng, tiếp tục phóng về phía trước.

Tu sĩ Chiếu Nhật sơn ngã trái ngã phải rống giận, đuổi theo, rất nhiều công kích đánh vào trên người thể tu, phát ra tiếng vang va chạm.

Bảo giáp phòng ngự và linh khí trên người bọn hắn đã sớm được cung cấp phòng ngự rất cường đại, nhưng cho dù là bảo giáp và linh khí có xuất sắc đến đâu cũng không ngăn được công kích liên miên bất tuyệt như vậy, một cái tu sĩ trên người hắn bùng lên ánh sáng, đó là bảo giáp hoặc là linh khí phòng ngự bị đánh nát.

Đại thuẫn trên tay Cự Giáp cũng biến thành rách nát, bị hắn ném sang một bên.

Phải biết rằng linh khí của đại thuẫn này là Lục Diệp đưa cho hắn ở trong thành Tiên Nguyên, là một món linh khí cửu cấm, năng lực phòng ngự rất xuất sắc, vậy mà chỉ trong một chút thời gian ngắn như vậy thì linh khí của cửu cấm này đã gần như báo hỏng, có thể thấy được thế công của kẻ địch rất hung mãnh.

Hắn lại yên lặng lấy ra một món linh khí đại thuẫn khác từ trong túi trữ vật của mình.

Trước kia, khi đi theo Tư Mã Dương, Tư Mã Dương vì kiếm lấy đủ công huân, xưa nay không phân phối linh khí cho Cự Giáp, bởi vì mỗi một món linh khí đều có giá trị không nhỏ, nhưng từ khi theo Lục Diệp, linh khí này muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Trong túi trữ vật của Cự Giáp, linh khí phòng ngự phòng ngự cũng có bốn năm món.

Cũng may là đã vượt qua thời khắc nguy hiểm nhất, mười một người đã đục thủng phòng tuyến do tám mươi vị tu sĩ Chiếu Nhật sơn tạo thành.

Một đường chạy về phía trước, nhưng truy binh sau lưng truy kích không ngừng, nhất thời khó có thể thoát khỏi, trong lòng mấy người thể tu bọc hậu biết nếu tiếp tục như thế thì sợ rằng cũng không đi nổi, lập tức quyết tâm liều mạng, quay người nghênh địch.

Một người trong đó hô to:

"Các ngươi đi trước!"

Lấy thân thể của mấy người, nghênh chiến hơn mười người, sự can đảm như vậy làm cho người ta sợ hãi thán phục.

Nhưng mà chênh lệch nhân số nhất định không thể bù đắp, chỉ mấy hơi thở sau, mấy vị tu sĩ bọc hậu này đã ngã trong vũng máu, một màn này làm cho Cổ Tham Dương và Chu Phái đang ngắm nhìn đồng thời đỏ tròng mắt.

Phải biết rằng những thể tu được chọn ra này đều là thể tu mạnh nhất trong tông bọn hắn, mỗi một người đều là nhân tài hiếm có, hao tổn bất kỳ một người nào cũng là tổn thất khổng lồ, lần này đã ngã mấy người, sao cho bọn hắn có thể không đau lòng cơ chứ.

Mặc dù kẻ địch vội vã đánh giết mấy người Lục Diệp nên không đuổi tận giết tuyệt, nhưng ai cũng không biết mấy thể tu kia có còn sống hay không.

Mượn thời gian mấy hơi thở những thể tu kia kéo dài được, đám người Lục Diệp đã vọt ra khỏi trăm trượng, từ phía xa nhìn thấy hơn 30 vị tu sĩ Chiếu Nhật sơn thần sắc hoảng hốt phía trước.

Một người bị những người khác bao quanh vây tụ ở giữa, trên mặt còn mang theo vẻ không dám tin, giống như không ngờ đại trận phòng hộ nhà mình lại thật sự bị phá.

Ánh mắt Lục Diệp nhìn người này, ý thức được gia hỏa này hẳn là trấn thủ sứ của Chiếu Nhật sơn, Ngọc Giác đại trận ngay trên tay hắn.

Mục tiêu lập tức rõ ràng, từ trên tay người này cướp đi ngọc giác, phá hủy ngọc giác, 800 tu sĩ bị ngăn ở phía ngoài có thể một mạch giết tiến.

"Cản bọn họ lại!"

Tên trấn thủ sứ của Chiếu Nhật sơn nhìn thấy mấy người Cự Giáp dẫn đầu lao về phía bên này, há không biết việc nơi ở của hắn chỉ tồn vong trong một sớm một chiều, ra lệnh một tiếng, từng đạo lưu quang từ bên kia đánh ra.

Cự Giáp gầm thét, giơ cao lá chắn, đứng vững phía trước công kích, ánh sáng trên lá chắn giảm đi bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, nhưng bởi vì bị lực cản lớn lao mà tốc độ giảm đi rất nhiều.

Thế công kích bị ngăn chặn, truy binh sau lưng cũng càng ngày càng gần, mắt thấy mọi người đã bị rơi vào cục diện trước sau giáp kích.

Một khi thế cục phát triển thành như vậy, vậy thì mấy người Lục Diệp và Cự Giáp sẽ cách cái chết không xa.

Linh lực màu đỏ thẫm chảy xuôi ra, sau lưng Lục Diệp mở cánh ra, phóng lên tận trời, chỉ một thoáng đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

Ngự Khí Lưu Quang bắt đầu thay đổi phương hướng, đánh về phía Lục Diệp.

Lục Diệp bắt lấy Hổ Phách vẫn luôn trốn trên vai mình, cổ tay phát lực, ném Hổ Phách về phía trước.

Có hai đạo lưu quang lướt qua thân thể nhỏ của Hổ Phách, mang theo một chùm máu tươi.

Yêu Nguyên cuồn cuộn, yêu lực màu vàng đất cuồn cuộn, thân hình Hổ Phách bỗng nhiên căng phồng lên, hóa thành một con Bạch Hổ uy phong lẫm liệt.

Mượn lực đạo ném mạnh của Lục Diệp, trong nháy mắt nó đã nhào đến cách tu sĩ Chiếu Nhật sơn kia mấy chục trượng.

Bóng dáng hổ phát làm sợ rất nhiều người, hình như có năng lực hút hồn đoạt phách, mỗi một tu sĩ đối đầu với hổ phách đều không khỏi tự chủ cảm nhận được một loại lực lượng sát phạt khó nói nên lời, trong lòng không khỏi run lên.

"Hống!"

Hổ Phách há miệng, một tiếng hổ khiếu điếc tai phát ra, mắt trần có thể thấy rằng khí lãng ầm ầm quét sạch về phía trước.

Đi theo lấy tiếng hổ khiếu, giống như có một thanh đại chùy vô hình hung hăng nện ở trên đầu những tu sĩ của Chiếu Nhật sơn kia, làm cho tâm thần của bọn hắn đều có chút hoảng hốt, thậm chí đầu đều truyền ra từng tia cảm giác đau đớn.

Rất sớm trước đó, Lục Diệp đã phát hiện tiếng gào của Hổ Phách giống như có một chút lực lượng đặc biệt, nhưng lúc đó tu vi của hắn còn thấp, không làm rõ ràng được lực lượng kia đến cùng là cái gì, thậm chí có đôi khi cũng khó mà xác định được lực lượng kia có tồn tại hay không.

Nhưng cho đến ngày nay, khi tu vi và tầm nhìn của hắn tăng lên, ước chừng hiểu rõ tác dụng của Hổ Phách gầm.

Đó là một loại lực lượng nhằm vào thần hồn.
Bình Luận (0)
Comment