Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 574 - Chương 574: Độc Chết 2

Chương 574: Độc Chết 2 Chương 574: Độc Chết 2

Chương 574. Độc Chết 2

Lục Diệp đưa tay đè đũa Cự Giáp xuống, nhìn về phía Triệu Lập, phân tích và chần chờ trong chốc lát, trầm giọng nói:

"Trong rượu có độc!"

Hơn nữa độc tính rất mạnh, nhưng nhìn phản ứng của Triệu Lập, độc này phát tác cũng không nhanh, bởi vì Triệu Lập cũng không có gì dị thường.

Đương nhiên, cũng có thể là Triệu Lập hạ độc, nhưng khả năng không lớn, dù sao nơi này cũng là trụ sở của Thiên Diễn tông, Triệu Lập là trấn thủ sứ, nếu hắn hạ độc với mình thì hậu quả rất nghiêm trọng, đây cũng là nguyên nhân Lục Diệp nói thẳng với hắn.

Đồng thời cũng là Lục Diệp đang thăm dò.

Dưới sự quan sát của hắn, vẻ mặt của Triệu Lập rõ ràng có chút kinh ngạc, sau đó yếu ớt mở miệng:

"Nhất Diệp huynh đang nói đùa?"

Lục Diệp không nói.

"Nhưng ta không có cảm giác gì."

Triệu Lập có chút luống cuống.

Lục Diệp quay đầu nhìn về phía Cự Giáp, Cự Giáp chậm rãi lắc đầu, hắn cũng không có cảm giác gì, chỉ là Cự Giáp cũng không uống rượu, vừa rồi hắn chỉ là đang vùi đầu dùng bữa, cũng không biết trong thức ăn có độc hay không.

Lục Diệp tiếp tục điều tra Thiên Phú Thụ, sương mù xám nồng đậm trong thời gian rất ngắn đã trở nên u ám, hiển nhiên là độc tính đã bị đốt cháy sạch sẽ.

Hắn thật đúng là không biết Thiên Phú Thụ có công hiệu kỳ lạ như vậy, nhưng ngẫm lại cũng không kỳ quái, Thiên Phú Thụ ngay cả đan độc cũng có thể đốt cháy, độc tố khác đương nhiên cũng có thể đốt cháy.

Chỉ trong thời gian mười mấy hơi thở, không còn sương mù xám phiêu đãng đi ra, làm Lục Diệp nhất thời cũng không dám xác định suy đoán của mình có chính xác hay không.

Suy nghĩ một chút, hắn lại rót cho mình một chén rượu, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Triệu Lập nhìn qua hắn với vẻ mặt ngây ngốc:

"Nhất Diệp huynh?"

Không hiểu Lục Diệp đang làm gì, vừa rồi hắn còn bảo rượu mình có độc, kết quả lại cạn một chén, cái này... thật chẳng lẽ chính là đang nói đùa với mình sao?

"Đúng là có độc."

Lục Diệp lại một lần nữa nhìn thấy sương mù xám nồng đậm phiêu đãng bên cạnh Thiên Phú Thụ của mình.

Triệu Lập hoàn toàn choáng váng, trong lúc nhất thời đầu óc có chút quá tải, suy nghĩ đều trở nên hỗn loạn, cũng không biết có phải tác dụng tâm lý hay không, hắn cảm giác cả người mình đều có chút không tốt lắm.

Sau đó hắn lại thấy Lục Diệp gắp một gắp đồ ăn ăn, một lát sau nói:

"Trong thức ăn cũng có độc."

"Nhất Diệp huynh!"

Triệu Lập khóc.

"Phốc!"

Lục Diệp quay đầu nhìn về phía Cự Giáp, Cự Giáp lập tức đứng dậy đi đến một bên.

Lục Diệp lại đưa tay điểm ấn ký trên chiến trường của mình, đưa tin một đạo ra ngoài, lúc này mới nhìn về phía Triệu Lập:

"Triệu huynh, thỉnh cầu truyền lệnh phong tỏa trụ sở, bất kỳ người nào cũng không được rời khỏi, mặt khác điều tra rõ trong vòng một canh giờ có người nào rời khỏi trụ sở hay không, nếu như có thì còn xin điều động nhân thủ đáng tin để mang hắn về!"

Nghe hắn nói như vậy, Triệu Lập cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Lục Diệp giống như không phải đang nói đùa hắn, mà là trong rượu và thức ăn thật sự có độc.

Triệu Lập hơi ngơ ngác một chút, vội vàng đưa tin ra ngoài.

Bản tông của Bích Huyết tông, Thuỷ Uyên vội vã xông vào chỗ ở của chưởng giáo, kinh động đến chưởng giáo đang tĩnh toạ.

"Lục Diệp trúng độc!"

Trong mắt chưởng giáo hiện lên một tia lạnh lẽo, trầm giọng nói:

"Người đâu?"

"Nơi ở của Thiên Diễn tông!"

Chưởng giáo lập tức đứng dậy, chỉ mấy hơi thở sau, hai bóng người đã hóa thành lưu quang, xông lên trời.

Bản tông Thiên Diễn tông, sau khi nhận được tin tức, vẻ mặt Vu Khiếu tái xanh, một bàn tay đập vỡ nát lan can ghế, cắn răng quát khẽ:

"Khốn kiếp!"

Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông mới đến nhà mình không bao lâu đã trúng độc, đây hiển nhiên là có người âm thầm hạ thủ, chỉ là hắn không ngờ rằng trong Thiên Diễn tông lại có người của Vạn Ma lĩnh, mà động tác lại nhanh như vậy.

Hai đại trận doanh đối kháng với nhau nhiều năm như vậy, riêng phần mình xếp nhân thủ vào trong trận doanh đối với đối phương đã thành thói quen, ai cũng không dám nói đệ tử tông môn nhà mình nhất định không có vấn đề.

Có một số ám tử có lẽ cả đời cũng sẽ không bại lộ thân phận, chỉ khi nào ra tay vào thời khắc mấu chốt thì tất nhiên có thể tạo thành tổn thất lớn cho quân địch.

Ngay cả chuyện lúc trước chưởng giáo mang theo Lục Diệp trở về bản tông Bích Huyết tông cũng đã bị tập kích, đó cũng là có một vị ám tử của Vạn Ma lĩnh phát huy tác dụng, mà ám tử kia còn là một tu sĩ Chân Hồ cảnh, sau đó tuy bị Bàng Chấn tìm được manh mối, nhưng lúc đó nếu như không phải vận khí của Lục Diệp tốt thì đã sớm chết rồi.

Hai bên bồi dưỡng ám tử đều là tốn hao rất lớn tinh lực và đại giới, bình thường cho dù có thể xếp vào thành công thì cũng rất có thể sẽ bị bắt tới, những ám tử có thể tiềm ẩn xuống kia, mỗi một người đều cực kỳ quan trọng, không phải đến quan đầu thì tuyệt đối sẽ không tùy tiện vận dụng.

Nhưng lần này, hiển nhiên là Vạn Ma lĩnh bị ép đến mức nóng nảy, vì đối phó với một tu sĩ Linh Khê cảnh tầng tám, không tiếc vận dụng một ám tử xếp vào ở Thiên Diễn tông.

Rất nhanh, Đại trưởng lão Bạch Thiên đi ra, tiểu lão đầu rất nghiêm túc:

"Hiện tại tình hình thế nào?"

"Đã xác định trúng độc, về phần là ai làm, tạm thời còn đang loại bỏ, đã đại khái khoá chặt mấy người."

"Cho dù như thế nào cũng phải tìm người hạ độc, chỉ có như vậy mới có thể xác định là loại độc nào, mới có thể hốt thuốc đúng bệnh."

Đại trưởng lão trầm giọng nói.

"Ta cũng nghĩ như vậy, mà Lục Nhất Diệp kia ngay đầu tiên đã an bài như vậy, Triệu Lập cũng dựa theo an bài của đối phương."

"Tuổi còn trẻ mà đã tỉnh táo như thế?"

Bạch Thiên có chút ngoài ý muốn:

"Hiện tại trạng thái của bọn họ như thế nào?"

"Triệu chứng mà Triệu Lập nói không quá rõ ràng, hẳn là một loại độc rất bí mật, nhưng độc tính rất mãnh liệt."

"Triệu chứng không rõ ràng, độc tính lại rất mãnh liệt?"

Bạch Thiên nhíu mày, rõ ràng là không thích hợp, nếu như độc tính đủ mãnh liệt thì triệu chứng hẳn là rất rõ ràng, hai loại đặc tính không nên đồng thời xuất hiện.
Bình Luận (0)
Comment