Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 581 - Chương 581: Trả Mạng Cho Tiểu Sư Đệ Của Ta

Chương 581: Trả mạng cho tiểu sư đệ của ta Chương 581: Trả mạng cho tiểu sư đệ của ta

Chương 581: Trả mạng cho tiểu sư đệ của ta

Sau khi Vu Khiếu đi, Thuỷ Uyên lại lấy ra một cái lò đan dược nho nhỏ, lấy ra rất nhiều dược liệu quý giá, một phen bận rộn, những dược liệu kia thành dược liệu nước xanh biếc, Lục Diệp ở bên cạnh làm trợ thủ cho nàng.

Lục Diệp không rõ ràng về những đồ vật trên dược lý, nhưng vẫn có thể làm một chút chuyện đơn giản.

"Sau lần này trở về cùng ta, chờ ở bản tông một hồi, tránh đầu gió."

Lục Diệp không lên tiếng.

Động tác của Thuỷ Uyên dừng lại, sau đó theo dõi hắn không chớp mắt.

Nói thật ra, thời điểm bình thường thì nhị sư tỉ đối với mọi người rất tốt, ở đoạn thời gian ở Bích Huyết tông, Lục Diệp được nàng chiếu cố cẩn thận, nhưng người ôn nhu xưa nay như vậy bỗng nhiên dùng ánh mắc lạnh như băng , trong lòng Lục Diệp đã có chút hoảng sợ.

"Nói chuyện."

Lục Diệp không biết phải làm sao, suy nghĩ một chút nói:

"Sư tỷ, nếu như Vạn Ma Lĩnh đã để mắt tới ta, vậy chỉ có tránh đầu sóng ngọn gió là không dùng được, trừ phi sau này ta không đi Chiến Trường Linh Khê, hoặc là một mực trốn ở trong nhà của mình, nhưng điều này không thực tế, tu vi của ta đã là tầng tám, ở lại vòng ngoài cũng không hợp quy củ."

"Cho nên ta mới bảo ngươi trở về bản tông."

"Sư tỷ, ta nghĩ như vậy."

Lục Diệp lướt tới, nói chuyện với Thuỷ Uyên một hồi, nói lại dự định trong lòng một lần.

Thuỷ Uyên vốn còn có chút không kiên nhẫn nghe, nhưng một lát sau vẻ mặt đã hoà hoãn lại, thấy rõ ý đồ của Lục Diệp:

"Cho nên ngươi muốn giả chết?"

"Không sai, trước mắt Vạn Ma Lĩnh chắc là biết ta trúng kịch độc, mà sư tỷ và chưởng giáo đến Thiên Diễn tông cũng không phải là bí mật. Trước mắt sinh mệnh của ta cũng sắp kết thúc, đã sống không được mấy ngày nữa, ngươi và chưởng giáo vừa vặn tới nhặt xác cho ta."

Thuỷ Uyên khẽ nhíu mày, chê hắn nói không dễ nghe.

"Kể từ đó, Vạn Ma Lĩnh sẽ không nhìn chằm chằm vào ta nữa, vừa vặn ta ở đây nghiên cứu trận đạo một chút, tăng lên tạo nghệ trận đạo của mình."

"Suy nghĩ này của ngươi ngược lại là rất không tệ."

Chưởng giáo ở bên cạnh khẽ vuốt cằm, còn muốn phát biểu ý kiến khác, nhưng bị Thuỷ Uyên trừng mắt liếc thì lập tức ngậm miệng không nói.

Tiểu lão đầu Bạch Thiên lại không có nhãn lực gì, ở bên cạnh phụ hoạ nói:

"Lục tiểu hữu muốn học tập Trận Đạo, lão phu sẽ dốc lòng dạy bảo, bên Thiên Diễn tông còn có Bách Trận Tháp, tiểu hữu về sau có thể đi xông vào một lần."

"Ta chính là có ý này."

Lục Diệp vội vàng gật đầu:

"Sư tỷ, ngươi thấy có thể thực hiện được không?"

Thuỷ Uyên lặng yên chốc lát, nói:

"Cũng là một biện pháp, nhưng mà ngươi sống hay chết, cũng có thể điều tra được từ những người có liên quan đến ấn ký chiến trường của ngươi."

"Không sao, lạc ấn trong ấn ký chiến trường của ta, hoặc là đệ tử bản tông, hoặc là các trấn thủ sứ, ta sớm chào hỏi, sẽ không tiết lộ tin tức."

"Ngươi cũng nghĩ kỹ rồi còn hỏi ta làm gì?"

Thuỷ Uyên tức giận nói.

"Cảm ơn sư tỷ, nhưng mà đến lúc đó còn phải mời sư tỷ và chưởng giáo diễn trò một trận."

"Đệ tử tư chất xuất sắc nhất của nhà mình bị độc chết ở Thiên Diễn tông, Thuỷ Uyên và chưởng giáo đến đây nhặt xác khẳng định sẽ cực kỳ bi ai, cái này phải xem hai người đến lúc đó sẽ diễn như thế nào."

Tất cả thương nghị đều đã xong, bên phía Vu Khiếu cũng rất nhanh đã chuẩn bị dược liệu cần thiết cho Thuỷ Uyên.

Một lúc lâu sau, Thuỷ Uyên bắt đầu chữa thương cho Triệu Lập.

Sở dĩ chữa thương cho Triệu Lập trước, chủ yếu là bởi vì tình huống bên Triệu Lập nghiêm trọng hơn một chút, Cự Giáp ở trong Tẩy Hồn Trì từng chiếm được chỗ tốt, thần hồn cứng cỏi hơn Triệu Lập nhiều lắm, tạm thời mặc kệ hắn không có chuyện gì.

Quá trình chữa trị có chút khó nói hết, Thuỷ Uyên không ngừng điều phối các loại dược dịch, sau đó rót hết cho Triệu Lập, lại dựa vào thủ đoạn của mình, rút độc tố từ trong thần hồn của Triệu Lập ra.

Cho dù là đang hôn mê, thân thể Triệu Lập cũng đang run rẩy kịch liệt, trong miệng truyền ra tiếng rên nhẹ, quần áo trên người bị mồ hôi làm ướt một lần lại một lần.

Có thể tưởng tượng, nếu như ở dưới trạng thái thanh tỉnh thì quá trình chữa trị này sẽ khó khăn cỡ nào.

Sau hai canh giờ, trị liệu mới coi như kết thúc, Vu Khiếu và Bạch Thiên lo lắng nhìn lại, trước mắt Triệu Lập không chết, nhưng rõ ràng có thể cảm giác được khí tức của hắn suy yếu một mảng lớn, hiển nhiên phương thức chữa thương này đối với hắn là có hao tổn to lớn.

"Ta chưa đến Thần Hải, cho nên có một số thủ đoạn khó mà vận dụng, có lẽ còn có chút độc tố còn sót lại, có thể tỉnh lại hay không thì xem tạo hóa của bản thân hắn."

"Cảm ơn Thuỷ sư tỷ."

Vu Khiếu nói lời cảm tạ, biết rằng Thuỷ Uyên đã hết sức, Thuỷ Uyên cũng chỉ là Chân Hồ tầng chín mà thôi, có thể chữa trị thương thế trên thần hồn là y thuật của nàng siêu tuyệt, y tu bình thường căn bản không có loại bản lĩnh này của nàng.

Nghỉ ngơi nửa ngày, Thuỷ Uyên lại bắt chước làm theo với Cự Giáp.

Điều khiến nàng kinh ngạc là độ khó của Cự Giáp thấp hơn Triệu Lập rất nhiều, mà Cự Giáp trong quá trình chữa trị cũng không có chút phản ứng nào, giống như ngủ thiếp đi.

Đợi đến khi trị liệu kết thúc, tên này lại vẫn ngáy lên, điều này làm cho Thuỷ Uyên nhất thời có chút không tự tin, hoài nghi mình có phải có gì sai lầm hay không, lại cẩn thận điều tra một phen, xác định Cự Giáp không có gì đáng ngại, lúc này mới yên lòng lại.

Nhớ tới đánh giá của Lục Diệp đối với Cự Giáp, Thuỷ Uyên phản ứng lại, quả thật tên to con này có chút thiên phú dị bẩm.

Nghỉ ngơi sơ qua, Thuỷ Uyên đi đến trước mặt Lục Diệp, đưa bình ngọc chứa Tẩy Hồn Thuỷ kia qua.

Cứu chữa Cự Giáp và Triệu Lập không dùng mấy giọt Tẩy Hồn Thuỷ, Thuỷ Uyên tổng cộng chỉ vận dụng năm giọt mà thôi, bảo vật cực kỳ trân quý như thế, Thuỷ Uyên có thể bớt thì bớt.
Bình Luận (0)
Comment