Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 592 - Chương 592: Tầng Chín 2

Chương 592: Tầng chín 2 Chương 592: Tầng chín 2

Chương 592. Tầng chín 2

Mấy năm mới có một lần cộng minh, cũng là lúc môn hạ đệ tử tăng lên tạo nghệ Trận Đạo, không thể làm cho các đệ tử thất vọng mà về.

Một lát sau, đệ tử Thiên Diễn tông đều tụ tập lại, đều tìm kiếm chỗ trong sơn cốc ngồi xuống, lần lượt nhìn Bách Trận Tháp chấn động, cảm nhận huyền cơ từ nơi sâu xa kia.

Giờ phút này, Lục Diệp đang tiêu hóa tin tức mà mình vừa mới bổ sung, bởi vì lúc này mới chỉ là tầng thứ nhất, cho nên mặc dù hắn nhận được rất nhiều chỗ tốt, nhưng tin tức chảy qua đỉnh đầu này cơ bản đều là một ít gì đó cơ sở nhất của trận đạo.

Có lẽ đối với những trận tu khác thì những chỗ tốt này cũng không quá trân quý, bởi vì bất kỳ trận tu nào cũng đều có lương sư giáo đạo, sẽ đánh tốt cơ sở.

Nhưng Lục Diệp không giống vậy, hắn học Linh Văn chi đạo ở Vân phu nhân, cho dù Trận Đạo là một nhánh của Linh Văn thì cũng có nhiều chỗ thông dụng, cũng có chỗ khác biệt, hắn mới bắt đầu nghiên cứu thư điển liên quan đến Trận Đạo từ sau khi rời khỏi Bích Huyết tông, xem như tự học thành tài.

Cho nên cơ sở của hắn ở trên trận đạo không tính là kiên cố bao nhiêu, nói là không trung lâu các cũng không quá phận, hắn có ưu thế của mình ở trên trận đạo, ví dụ như Động Sát linh văn, nhưng cũng có càng nhiều không đủ.

Phần thưởng nhận được ở tầng thứ nhất này chính là thứ hắn cần.

Những tin tức kia cuồn cuộn trong đầu, Lục Diệp nhanh chóng tiêu hóa, xác minh sở học của mình, từ đó dần dần củng cố căn cơ của trận đạo.

Mặc dù đầu căng thawrng khó chịu, nhưng trong lòng lại vui mừng, dù sau này xông vào Bách Trận Tháp cũng không có gì tốt, chỉ là lần này chuyến đi này cũng không tệ.

Thời gian dừng lại của mỗi một tầng trong Bách Trận Tháp là có hạn, trong thời gian nhất định, nếu như không tiến vào tầng tiếp theo thì sẽ bị Bách Trận Tháp bài xích ra ngoài.

Tu sĩ xông vào Bách Trận Tháp, chẳng những phải tiêu hóa đủ loại chỗ tốt mà Bách Trận Tháp ban cho, nhờ vào đó tăng lên tạo nghệ Trận Đạo của bản thân, còn phải nghĩ cách khôi phục linh lực của bản thân.

Cho nên lợi dụng thời gian hợp lý trong thời gian như thế nào là một vấn đề rất được coi trọng.

Lục Diệp có ưu thế của mình trong việc xây dựng Bách Trận Tháp, bởi vì hắn cũng không cần thời gian ngoài định mức để khôi phục linh lực của bản thân, dưới sự kiến tạo của linh văn Tụ Khí, linh khí trong phòng gần như bị vụ hóa liên tục không ngừng tràn vào trong linh khiếu của hắn, hắn chỉ cần thoả thích tiêu hóa những chỗ tốt kia là được.

Thời gian trôi qua, cảm giác chướng trong đầu Lục Diệp dần dần biến mất, đó là dấu hiệu tốt mà hắn đã tiêu hóa được trong Bách Trận Tháp.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Lục Diệp mở mắt ra, trên mặt như có điều suy nghĩ.

Lần này đoạt được chỗ tốt không tính là cao thâm, đều là một chút trận đạo cơ sở dễ hiểu, cho nên tiêu hóa cũng không khó, chỉ là lấy được tin tức hơi nhiều mà thôi.

Chỉ riêng lần này, Lục Diệp cảm giác tiêu chuẩn trận đạo của mình có thể tăng lên nửa cấp bậc.

Bách Trận Tháp, quả nhiên danh bất hư truyền.

Tâm thần hơi mệt mỏi, nhưng không có gì đáng ngại, Lục Diệp giương mắt dò xét bốn phía, trong phòng vẫn duy trì loại linh khí vụ hóa kia, so với trước đó không có chút thay đổi nào, giống như linh khí nơi này là dùng mãi không hết.

Nhưng đây cũng là điều hắn thấy rõ ở tầng thứ nhất, nếu như hắn không hoàn thành nhiều lần khảo nghiệm như vậy thì linh khí ở đây sẽ không nồng đậm như thế.

Linh lực gần như khô cạn trong cơ thể đã trở nên tràn đầy.

Thời gian vẫn còn, không vội mà xông ra ngoài tầng một, hoàn cảnh tu hành nơi này tốt như thế nếu dùng không lợi một chút, quả thực có chút lãng phí.

Khoảng cách đến tầng chíncòn kém linh khiếu cuối cùng, lúc này Lục Diệp đang cổ động linh lực của bản thân, trùng kích vào vách chướng của linh khiếu.

Chỉ trong chốc lát sau, vách ngăn linh khiếu đã bị phá vỡ, linh lực chảy vào trong linh khiếu mới.

Lục Diệp thôi động linh lực, sau khi kết nối với linh khiếu của tầng tám thì mở ra linh khiếu, hình thành một vòng tuần hoàn nhỏ trong cơ thể.

Tầng chín thành!

Trước kia tấn thăng mỗi tầng thì cao nhất không quá hai tháng, nhưng từ tầng tám đến tầng chín, hắn đã bỏ ra gần bốn tháng.

Chủ yếu là đoạn thời gian gần đây tốn hao quá nhiều tâm tư và tinh lực trên trận đạo, điều này sẽ làm cho tốc độ mở mang trở nên chậm, nhưng mà đối với chuyện cần làm sau này của hắn thì cũng đáng giá.

Tưởng tượng tới ban đầu ở trong hầm mỏ Tà Nguyệt cốc đấu trí đấu dũng với Dương quản sự, từ đó bước lên con đường tu hành, thời gian thoáng một cái đã sắp một năm rưỡi.

Lấy không đến một năm rưỡi tăng tu vi lên tới tầng chín, tốc độ này rất nhanh, phóng mắt nhìn khắp Cửu Châu đã vượt qua chín thành tu sĩ, cũng chỉ có những đệ tử thiên tài xuất thân từ nhất phẩm tông môn kia mới có tốc độ tu hành như vậy.

Thời gian vẫn còn, Lục Diệp tiếp tục tu hành, linh khiếu mới phá vỡ chỉ dùng nửa canh giờ đã trở nên tràn đầy.

Chủ yếu là hoàn cảnh tu hành ở đây quá tốt, so với nơi ở của Bích Huyết tông thì linh khí thiên địa ở đây nồng đậm hơn không biết bao nhiêu lần.

Nếu như nơi ở của Bích Huyết tông có thể có hoàn cảnh tu hành như vậy, tu vi của các đệ tử kia khẳng định sẽ như bay trưởng thành, nhưng đây hiển nhiên là chuyện không thể nào, trong chiến trường Linh Khê, nhà ai cũng không có thiên địa linh khí nồng đậm như vậy, cho dù là những tông môn hạch tâm cũng không có.

Lục Diệp lại lần nữa cổ động linh lực của mình, trùng kích xuống một cái vách ngăn linh khiếu.

Trước đó, sau khi mua được phần Đại Nhật Lưu Ly Quyết kia từ trong Thiên Cơ Bảo Khố, Lục Diệp Hoa đã suy nghĩ một chút, biết được vị trí của linh khiếu tiếp theo, chỉ cần linh lực trong cơ thể đủ tràn đầy thì mở ra cũng không khó khăn.

Nhưng muốn chuyển tu bộ công pháp Thiên cấp này thì còn phải mở linh khiếu của bản thân đến 240 khiếu mới được.

Điều này cũng giống như đạo lý năm đó hắn chuyển Kim Thiền Tiêu Dao Quyết thành Hồng Liên Trùng Tiêu Quyết.
Bình Luận (0)
Comment