Chương 597: Ba tầng Cuối Cùng
Chương 597: Ba tầng Cuối Cùng
Chương 597: Ba tầng Cuối Cùng
Trong sơn cốc, Vu Khiếu và Bạch Thiên đứng sóng vai, giờ phút này hai người đã không còn chết lặng, càng nhiều hơn là rung động và khó có thể tin được.
Trước đây, Lục Diệp vẫn luôn ở bên cạnh Bạch Thiên học tập Trận Đạo, trong lòng Bạch Thiên cũng có chút ít ấn tượng đối với tiêu chuẩn Trận Đạo của hắn.
Lúc trước hắn nói với Vu Khiếu, bằng tiêu chuẩn Lục Diệp trên Trận Đạo, một lần xông lên tầng mười không có đại nạn gì, dù sao thì trước mười tầng cũng không phải là rất khó, nếu như có thể thu hoạch được đầy đủ chỗ tốt ở trong Bách Trận Tháp thì có thể xông lên thêm mấy tầng cũng được.
Đó là một đánh giá rất đúng trọng tâm, Bạch Thiên chìm đắm nhiều năm như vậy ở Trận Đạo, nhãn lực nhìn người vẫn phải có.
Nhưng sự thật đúng là Lục Diệp chỉ dùng thời gian nửa tháng, một hơi xông qua 30 tầng!
Không phải hắn phán đoán sai lầm, thật sự là Lục Diệp lấy được chỗ tốt quá nhiều ở trong Bách Trận Tháp.
Bạch Thiên rất khó tưởng tượng được rốt cuộc Lục Diệp nhận được chỗ tốt lớn như thế nào trong Bách Trận Tháp, lúc này mới có thể làm cho tiêu chuẩn trận đạo của hắn tăng lên nhanh như thế.
Nếu như trước khi Lục Diệp tiến vào Bách Trận Tháp, tiêu chuẩn trận đạo là một thì giờ phút này tiêu chuẩn mà hắn thể hiện ra đã tăng lên gấp năm lần!
Có phần thưởng khổng lồ của Bách Trận Tháp, tăng lên như vậy cũng không đáng kỳ quái, dù sao Lục Diệp liên tục ba mươi lần dẫn phát Bách Trận Tháp cộng minh, không dám nói sau này không còn ai, tuyệt đối là xưa nay chưa từng có.
Điều khiến Bạch Thiên trăm mối vẫn không thể lý giải là một Linh Khê cảnh như Lục Diệp làm sao chịu đựng được! Cho dù lúc trước hắn dùng qua Tẩy Hồn Thuỷ, thần hồn còn cứng cỏi hơn Linh Khê cảnh bình thường, cũng không thể kiên trì nổi.
Cơ sở thần hồn này còn cường đại hơn cả Chân Hồ cảnh tầng chín như hắn, nhưng nếu đổi lại là mình thì cho dù là chính bản thân hắn cũng không dám nói nhất định kiên trì đến bây giờ.
Chuyện này rất khó hiểu.
Không thể không nói, tiểu lão này đầu nghĩ sai.
Thần hồn của Lục Diệp sau khi lần lượt phục dụng Tẩy Hồn Thuỷ có thể so với Vân Hà cảnh một chút, có thể không đạt đến trình độ Chân Hồ cảnh.
Có thể kiên trì được, thật sự là bởi vì hắn có thứ để bỏ ra, mỗi lần tâm thần mệt mỏi đều sẽ phục dụng một giọt Tẩy Hồn Thuỷ, tâm thần mệt mỏi lập tức khôi phục thanh minh.
Ngay cả khi trình độ thần hồn cao nhất, hắn tuy không đạt đến trình độ Chân Hồ cảnh, nhưng hắn có thể mượn nhờ Tẩy Hồn Thuỷ để xua tan mệt nhọc, đây là điều mà bất kỳ ai cũng không thể bắt chước.
"Đáng tiếc."
Vu Khiếu bỗng nhiên nói một tiếng, Lục Nhất Diệp này nếu như là đệ tử của bản tông thì thật là tốt biết bao, lấy thiên phú của hắn ở trên Trận Đạo, ngày sau tuyệt đối có thể dẫn đầu Thiên Diễn tông hát vang tiến mạnh, ngũ phẩm tính là gì, chỉ cần hắn có thể một đường trưởng thành tiếp, nhất phẩm đều có hi vọng!
Bạch Thiên nghe xong thì biết Vu Khiếu đang tiếc hận cái gì, lắc đầu nói:
"Không có gì đáng tiếc, nếu như hắn thật sự là đệ tử của bản tông thì bản tông sẽ không chịu được giày vò như vậy."
Không nói những cái khác, riêng tiểu gia hỏa Bích Huyết tông này đến chỗ ở của Thiên Diễn tông một chuyến, trụ sở đã bị Vạn Ma lĩnh công phá, nếu hắn là đệ tử của bản tông thì chỉ sợ sau này Thiên Diễn tông không có cách nào đặt chân ở chiến trường Linh Khê.
Các đệ tử không có cách nào tiến vào chiến trường Linh Khê, tốc độ tu hành tất nhiên phải giảm xuống.
Một tông môn cường đại, cho tới bây giờ cũng không phải là dựa vào một người.
"Nói cũng đúng, như vậy đến xem, Bích Huyết tông chỉ là cửu phẩm, ngược lại là một chuyện tốt."
Rất nhanh, Vu Khiếu đã nghĩ rõ ràng mấu chốt trong đó.
Bởi vì là cửu phẩm, cho nên tông môn ở phía ngoài cùng rất khó bị nhằm vào, không giống như Thiên Diễn tông, một khi ba bốn thế lực Vạn Ma lĩnh toàn lực tấn công thì cơ bản sẽ chịu đựng được.
Cho nên mặc kệ Lục Diệp ở bên ngoài náo loạn bao nhiêu lợi hại, trụ sở của Bích Huyết tông cũng vững như thành đồng, chớ đừng nói chi là, bên kia còn có một mãnh cầm trấn giữ.
Lúc này, Bạch Thiên đã đưa tin cho Triệu Lập, một câu nói đơn giản:
"sống hay chết?"
Mặc dù cảm thấy tiểu tử kia không thể cứ thế mà chết đi, nhưng vẫn không nhịn được có chút lo lắng.
Rất nhanh, Triệu Lập đã trả lời:
"Sống, Đại trưởng lão, ta muốn đi Bách Trận Tháp, lại có ba tầng nữa Nhất Diệp huynh sẽ đi ra, đến lúc đó tin tức hắn còn sống tất nhiên không giấu giếm được, ta tiếp tục cất giấu cũng không có ý nghĩa gì."
"Vậy thì tới đây đi."
"Cảm ơn Đại trưởng lão."
Triệu Lập vui mừng trả lời một câu, rất nhanh đã xuất hiện ở trong sơn cốc của Bách Trận Tháp.
Thấy hắn hiện thân, một số tu sĩ không rõ chân tướng cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì lúc trước có truyền ngôn Triệu Lập và Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông kia đều bị độc chết, chưởng ấn sứ của Bích Huyết tông kia làm còn làm náo loạn một trận, Thiên Diễn tông bởi vậy mà mất mặt mũi thật lớn, nhưng bây giờ xem ra, truyền ngôn giống như không đúng lắm, Triệu Lập lại thật tốt.
Triệu Lập thật tốt, vậy Lục Nhất Diệp thì sao? Có phải cũng không chết hay không?
Trong lúc nhất thời, không ít tu sĩ tâm tư linh hoạt đã ngửi được khí tức âm mưu.
Triệu Lập không quản người khác, chỉ tìm mấy sư đệ sư muội quen biết hỏi thăm tình huống, sau đó tìm một chỗ khoanh chân ngồi xuống, đồng thời đưa tin ra ngoài.
Rất nhanh, bên cạnh đã có một nhóm người vây tụ.
Trước khi Lục Diệp xông vào Bách Trận Tháp đã nói với hắn một số kế hoạch, cho nên nếu như tất cả thuận lợi, chờ Lục Diệp từ trong Bách Trận Tháp trở về thì sẽ bắt đầu thi hành, hắn thân là trấn thủ sứ của Thiên Diễn tông, trước tiên phải làm an bài, tránh cho đến lúc đó không kịp.
Triệu Lập chờ mong điều này đã lâu rồi!
Ngay khi hắn và những người bên cạnh đang thương nghị, tiếng vù vù bỗng nhiên truyền ra, ngay sau đó lực lượng vô hình đảo qua toàn bộ sơn cốc.