Chương 616: Liên Lạc 2
Chương 616: Liên Lạc 2
Chương 616. Liên Lạc 2
Mà Lục Nhất Diệp kia, bây giờ mới chỉ có tu vi Cửu tầng cảnh bình thường.
Cửu tầng vượt cấp chém giết một Thiên Bát, cho dù là Lục Nhất Diệp hắn đại phóng dị thải trên đỉnh Kim Quang cũng không thể làm được, chớ đừng nói chi là Thiên Bát còn có nội tình Chân Hồ cảnh.
Trong đó tất nhiên đã xảy ra một ít sự tình khiến bên phía Xích Huyết cốc không chú ý đến, đó mới là nguyên nhân dẫn đến một vị cường giả Chân Hồ cảnh bị giết.
Thế nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì thì không ai biết rõ.
Lúc ấy Y Y thôi động Cửu Giới đồ thu Lục Diệp cùng vị Tam trưởng lão kia vào Cửu Giới đồ, liền mang theo Cửu Giới đồ rời xa chiến trường, điều này dẫn đến bên Xích Huyết cốc không thấy được tình huống cụ thể.
Nơi Thanh Phong môn đóng quân không còn, Xích Huyết cốc không còn, vậy tiếp theo sẽ đến phiên Lôi Quang giáo.
Trong lúc nhất thời, tất cả ánh mắt đều hội tụ đến trên thân Lôi Quang giáo.
Nhưng sau khi nghe ngóng, hắn biết tu sĩ Lôi Quang giáo đã rời khỏi nơi đóng quân, quay trở về trong bản tông của Cửu Châu.
Không rút lui không được, Thiên Diễn tông đã giết hơn ba trăm người Lôi Quang giáo lúc bọn hắn trên đường trợ giúp Xích Huyết cốc, cả nơi đóng quân chỉ còn hơn một trăm người lưu thủ, đâu còn thừa sức ngăn cản?
Cho nên khi Lục Diệp mang theo tu sĩ hai tông đi tới trụ sở của Lôi Quang giáo, nơi đây đã người đi nhà trống, ngay cả trận cơ của đại trận hộ tông cũng bị người của Lôi Quang giáo đào ra mang đi.
Người đi rồi, Thiên Cơ trụ không chạy thoát được, đủ loại gia trì trên Thiên Cơ trụ cũng không chạy thoát được.
Triệu Lập cùng Tống Dẫn rạo rực tiến đến chia cắt Thiên Cơ Trụ gia trì, Lục Diệp thì tiếp tục chữa thương.
Từ khi Lục Diệp một lần nữa xuất sơn, một nhóm mấy trăm tu sĩ trải qua thời gian ba bốn ngày, liền liên tục phá ba tông môn của Vạn Ma lĩnh, chiến tích kinh khủng như thế, xưa nay chưa từng có.
Cho dù là Lục Diệp lần trước mang theo Thần Ẩn Cung cùng Lăng Vân Điện hành động, cũng chỉ là phá liền hai nhà mà thôi.
Từ trước khi Thiên Diễn Tông xuất phát, Lục Diệp đã hoàn thành lời hứa hẹn với Bạch Thiên dời, ba thế lực Vạn Ma lĩnh này có Thiên Cơ Trụ gia trì, Thiên Diễn Tông chiếm hơn bảy phần, dù cho có không ít tổn thất lúc cướp đoạt, cũng đủ để bù lại tổn thất Thiên Diễn Tông bị công phá, thậm chí còn có nhiều.
Bên trong Linh Khê chiến trường, nguyên bản ở trong một khu vực này, vô luận là Thiên Diễn Tông cùng Thương Lan sơn đều không sinh hoạt tốt lắm, nhất là Thiên Diễn Tông, bị ba nhà Vạn Ma Lĩnh thế lực đánh lén, đệ tử trong tông lúc ra ngoài không có cảm giác an toàn, thường xuyên sẽ bị địch nhân đánh lén.
Nhưng bây giờ ba nhà Vạn Ma lĩnh đều đã bị đánh cho tàn phế, mỗi một tu sĩ đều tử thương thảm trọng, muốn hoàn toàn khôi phục nguyên khí, ít nhất cũng phải mất tám năm mười năm.
Nếu như Thiên Diễn Tông và Thương Lan Sơn lại liên thủ chèn ép thì khoảng thời gian này còn lâu hơn nữa.
Sau khi chia cắt gia trì trên trụ Thiên Cơ xong, Triệu Lập và Tống Dẫn dắt tay nhau tìm được Lục Diệp đang dưỡng thương, trưng cầu ý kiến của hắn, quyết định rút lui trở về trụ sở Thương Lan Sơn.
Chốc lát, hai chiếc thuyền lớn bay lên không, bước đi về phía trụ sở Thương Lan sơn.
Lúc đến được trụ sở Thương Lan sơn, tất nhiên là được tu sĩ thủ hộ Thương Lan sơn nhiệt tình hoan nghênh, ở trên đường Tống Dẫn đã phân phó xuống dưới, Thương Lan sơn bên này cũng chuẩn bị tốt tiệc ăn mừng.
Màn đêm buông xuống, gần ngàn tu sĩ hội tụ tại trụ sở Thương Lan sơn, tiệc ăn mừng được bày trên quảng trường Thiên Cơ điện. Một bàn bàn ăn vại hải, đẩy chén đũa, náo nhiệt đến cực điểm.
Nếu không phải Lục Diệp lấy lý do bị thương từ chối, khẳng định sẽ bị các tu sĩ hai tông nhiệt tình kia chuốc say.
Ngày hôm sau, Lục Diệp còn đang rửa mặt, Triệu Lập và Tống Dẫn đã cùng nhau tới.
Để cho hai người ngồi một chút, Y Y dâng trà, Lục Diệp sửa soạn xong xuôi thì tiến đến gặp mặt.
Sau khi ngồi xuống, Triệu Lập liền hỏi một câu sâu xa:
"Nhất Diệp huynh, kế tiếp có dự định gì không?"
Tống Dẫn cũng nhìn hắn với vẻ mong đợi, không còn vẻ lão luyện lúc trước.
Lục Diệp áp một ngụm trà, hỏi ngược lại:
"Triệu huynh có tính toán gì không?"
Triệu Lập cười hắc hắc:
"Ta có thể có tính toán gì chứ, nếu Nhất Diệp huynh có tính toán gì, Thiên Diễn Tông ta tất nhiên là cam tâm tình nguyện nương cánh, dù sao chuyện trùng kiến trụ sở cũng không vội."
Trong lời nói của hắn có hàm ý, rõ ràng là ăn tủy mới biết tủy ngon.
Chiến trường Linh Khê đã trải qua nhiều năm như vậy, đối mặt với loại vật phòng hộ đại trận này cũng không ai có thủ đoạn phá giải tốt nhất, muốn công chiếm một nơi đóng quân của tông môn nào đó, phải hoàn toàn áp chế dựa trên nhân số, cho nên cho tới nay, bất kể là Hạo Thiên Minh hay Vạn Ma lĩnh, mặc dù đều hận không thể đem nơi đóng quân của các hàng xóm toàn bộ công chiếm, nhưng thật sự là không có bản lĩnh đó.
Lúc này đã khác rồi, chiến trường Linh Khê đã xuất hiện một Lục Diệp, phá đại trận phòng hộ của người ta cũng đơn giản như ăn cơm uống nước, đủ các loại thủ đoạn phá trận, đại trận phòng hộ giòn như tờ giấy.
Triệu Lập thấy được cơ hội, cũng bởi vậy mà nếm được ngon ngọt, tự nhiên là ước mơ loại sự tình này càng nhiều càng tốt.
Phá trụ sở ba tôn môn Vạn Ma Lĩnh tính là gì? Tốt nhất phá ba mươi nhà, ba trăm nhà...
Tống Dẫn mặc dù không nói gì, nhưng chỉ cần hắn đi theo Triệu Lập tới là có thể biết, hắn và Triệu Lập đều nghĩ giống nhau.
"Có không ít người liên lạc với các ngươi nhỉ?"
Triệu Lập và Tống Dẫn liếc nhau, không giấu diếm, Tống dẫn nói:
"Kể từ đêm qua, không ngừng có người liên hệ với Tống mỗ, biết được Nhất Diệp huynh tạm ở chỗ này, đều muốn đến đây bái phỏng."
Hỏi thăm là giả, mời Lục Diệp đi tương trợ mới là thật, chỉ cần có thể mời được Lục Diệp, như vậy bất kể tông môn nào đều có thể công chiếm nơi ở hàng xóm nhà mình.
Không chỉ có Triệu Lập và Tống Dụ được rất nhiều người liên lạc, mà còn có rất nhiều người đang liên hệ với bản thân Lục Diệp, thậm chí còn liên lạc được với bên phía Hoa Từ.
Đối với trận doanh Vạn Ma lĩnh mà nói, ba nhà Thanh Phong môn, Xích Huyết cốc và Lôi Quang giáo bị phá là thảm án, nhưng đối với trận doanh Hạo Thiên minh mà nói, đây lại là chuyện tốt để phấn chấn lòng người.
Đêm đó, trong hai đại trận doanh truyền tin qua lại nhiều vô số như là bông tuyết đang rơi trong trời đông giá.
Trước mắt cũng đã có một vài trấn thủ sứ thế lực của Hạo Thiên Minh đi đến nơi trú đóng Thương Lan sơn bên này, chỉ sợ không đến nửa ngày là có thể đến nơi.
Vào một đêm, Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp trở thành mùa xuân của Hạo Thiên Minh, mỗi người đều muốn thân cận.
"Trước khi một Diệp huynh đồng ý, Tống mỗ không dám tùy tiện trả lời người khác, cho nên muốn sang đây hỏi ý một chút về ý tứ của Nhất Diệp huynh."
"Gọi bọn họ đều tiến hết vào đây đi."
Có được câu trả lời này, Triệu Lập cùng Tống Dẫn đều vui mừng quá đỗi.