Chương 628: Đánh Rồi
Chương 628: Đánh Rồi
Chương 628. Đánh Rồi
Trên đỉnh núi Linh Long, lão giả Vạn Ma lĩnh sắc mặt âm trầm nhìn qua Bàng Chấn:
"Bây giờ có thể nói chuyện một chút được không?"
Hai ngày nay, hai bên vẫn luôn chờ đợi, không hề làm gì câu thông, mãi tới lúc này Vạn Ma lĩnh ngăn chặn liên quân thứ hai tiến công.
Bàng Chấn kinh ngạc:
"Vạn Ma lĩnh quyết đoán rồi? Nói nghe thử xem."
Ông lão kia nói:
"Điều kiện không thay đổi."
"Nói gì đấy? Các ngươi cứ trì hoãn như thế thì tên nhóc kia chỉ sợ phải chạy ra ngoài mở ra chiến trường thứ ba rồi!"
Mí mắt của một đám Thần hải cảnh Vạn Ma lĩnh không nhịn được giật giật, đây cũng là chuyện khiến bọn họ lo lắng nhất.
Hôm nay trên chiến trường Linh Khê đã xuất hiện một loại cục diện kỳ quái, tất cả tu sĩ các đại tông môn Vạn Ma lĩnh đều bị triệu hồi, phòng thủ nơi đóng quân, mỗi một nhà đều lo lắng, phàm là khi tu sĩ Hạo Thiên Minh tiến đến tấn công đều kinh hồn bạt vía, sợ trong đội ngũ của đối phương bỗng nhiên nhảy ra một cái Diệp Diệt môn.
"Cho dù là thế nào, nửa châu này cũng không thể cho!"
"Đói bụng rồi."
Bàng Chấn sờ cái bụng của mình, nhìn về phía những người khác:
"Ai mang đồ ăn không vậy?"
Ông lão kia quay đầu nhìn chưởng giáo:
"Đường huynh, Lục Nhất Diệp là đệ tử Bích Huyết tông... "
Chưởng giáo còn chưa đợi dứt lời đã xua tay nói:
"Bích Huyết Tông ta chỉ là một tông môn cửu phẩm, việc này trọng đại, không tiện nói bừa, bổn tông nghe Hạo Thiên Minh."
Chỉ là cửu phẩm...
Chỉ là...
Lời này nghe chói tai cỡ nào.
Nhưng đây là sự thật.
Một tông môn cửu phẩm lòi ra một yêu nghiệt, bây giờ khiến Vạn Ma lĩnh sứt đầu mẻ trán, hết lần này tới lần khác phía Vạn Ma lĩnh còn không có biện pháp nào xử lý hắn.
Chân Hồ cảnh đã xuất động qua, kết quả chết hai người, cũng từng phái quỷ tu cấp Thiên Cửu đi tập sát, sau đó bị một nồi bưng đi.
Nếu như tiểu tử kia ở Cửu Châu, thì những đại tu Thần hải cảnh này tùy tiện tiện là có thể bóp chết hắn, nhưng hắn lại cứ cố tình ở trên chiến trường Linh Khê.
Chưa bao giờ có lúc những Thần hải cảnh này chán ghét thiên cơ và áp chế như thế.
"Đánh rồi!"
Một vị đại tu Thần hải cảnh run rẩy nói.
"Cái gì?"
Mọi người tại đây, bất luận là Hạo Thiên Minh hay là Vạn Ma lĩnh đều cực kỳ hoảng sợ, Bàng Chấn cũng không đói bụng, vội vàng thông qua mỗi con đường tìm hiểu tình báo về Linh Khê chiến trường.
Bọn họ còn chưa thảo luận được kết quả chính xác thì sao lại đánh nhau?
Ai vừa đánh nhau? Nếu là liên quân thứ hai mà Lục Diệp dẫn đầu đánh lên, vậy còn không có quan hệ quá lớn, nhân số bên kia dù sao không tính là nhiều, nhưng nếu bên Vị Thủy đánh nhau, mọi chuyện sẽ không cách nào thu thập.
Một lát sau, mọi người đã nhận được tin tức xác thực.
Thật sự đánh nhau rồi, vạn hạnh trong bất hạnh, Vị Thủy bên kia an ổn vô sự, dù sao có thiên hiểm cách biệt, mấy vạn người cũng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Lục Diệp lôi kéo liên quân thứ hai.
Sáu bảy ngàn tu sĩ nội giới hỗn chiến một hồi, sau đó... Vạn Ma lĩnh đại bại.
Sở dĩ sẽ xuất hiện kết quả như vậy, chủ yếu là bên phía Bích Huyết tông có một viện quân cường đại tới.
Đám Thần hải cảnh nhìn nhau, tu vi đến trình độ này đều bị một đám tu sĩ Linh Khê cảnh làm cho tâm trạng chập chùng, đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra.
Không khỏi cảm khái, hiện tại đám tiểu tử này thật sự là quá dày vò rồi, nếu như mỗi người đều giống như tiểu gia hỏa Bích Huyết tông kia, những lão nhân này chỉ sợ đều phải sống ít hơn trăm năm, cuộc sống này quá kích thích.
Trái lại đám Thần Hải cảnh trong Vạn Ma lĩnh, sắc mặt ai cũng đều âm trầm, ánh mắt nhìn bất thiện chưởng giáo.
Chưởng giáo trừng mắt:
"Nhìn lão phu làm gì, lại không phải lão phu ra lệnh, ta sẽ tiếp tục dạy dỗ hắn, quả thực không ra thể thống gì!"
Ngay lúc này, trong chiến trường Linh Khê, tu sĩ của Hạo Thiên Minh đang đuổi giết đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh đang chạy tán loạn, trong đó có một con ưng lớn rất dễ thấy.
Cự ưng chính là Tiểu Hôi trong trụ sở Bích Huyết tông.
Vốn Vạn Ma Lĩnh đang sử dụng lại chiêu cũ, tụ tập mấy nghìn tu sĩ ngăn cản phía trước, Lục Diệp đã tính toán rời khỏi nơi này, lại đi nơi khác mở ra chiến trường thứ ba.
Kết quả không đợi hắn có hành động, dấu ấn chiến trường đã truyền đến.
Hoa Từ đến rồi!
Ngay từ lúc Lục Diệp kéo liên quân đầu tiên chinh chiến bốn phương, Hoa Từ đã muốn đi hỗ trợ, bất kể nói thế nào, nàng cũng là đệ tử Bích Huyết tông, hơn nữa còn là một y tu, Lục Diệp trong đại chiến thường xuyên bị thương, vừa lúc nàng hỗ trợ trị liệu.
Chỉ là đường đi thực sự quá mức xa xôi.
Không ai ngờ, Lục Diệp lại rời khỏi bên Vị Thủy kia, chạy đến Ngân Quang đảo.
Khoảng cách giữa Bích Huyết tông cũng không còn xa, lúc này Hoa Từ mang theo Tiểu Hôi lên đường, thời điểm nàng đưa tin cho Lục Diệp, đã sắp tới nơi.
Biết được Hoa Từ mang Tiểu Hôi tới, Lục Diệp bấm thời gian hiệu lệnh liên quân tiến công.
Chi thứ hai chỉ có hơn ba ngàn liên quân, tuy rằng lôi kéo mới được vài ngày, nhưng mấy ngày nay dưới sự dẫn dắt của Lục Diệp thì đánh đâu thắng đó, cho nên dù đối mặt với địch nhân đông đảo không kém bao nhiêu, khi Lục Diệp ra lệnh, hơn ba ngàn tu sĩ Hạo Thiên Minh xông ra ngoài không chút do dự.