Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 680 - Chương 680: Đồ Tốt 2

Chương 680: Đồ Tốt 2 Chương 680: Đồ Tốt 2

Chương 680. Đồ Tốt 2

Có người kêu lên, mọi người vội vàng thay đổi mục tiêu, từng đạo công kích đánh về phía hắn.

Ngay vào lúc này, cách mọi người không xa, thân hình Y Y đột ngột hiển lộ ra, linh lực thúc đẩy, trên đỉnh đầu xuất hiện một cái luân bàn màu vàng thật lớn, trên luân bàn phù văn chảy xuôi, linh lực phun trào, luân bàn xoay tròn, từng đạo Kim Hồ Trảm giống như cuồng phong bạo vũ rơi xuống.

Chuyện này vẫn chưa xong, Hổ Phách núp trên đỉnh đầu của Cự Giáp càng rít lên một tiếng đối với vị trí đông người nhất, mắt trần có thể nhìn thấy trùng kích làm cho một đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh giống như bị một chùy hung hăng đánh vào đầu, trong lúc nhất thời choáng đầu hoa mắt, linh lực không vận chuyển, thế công vì đó mà dừng lại một chút.

Dù là vậy thì trên người Lục Diệp cũng đã phun máu, bị ép lui trở về, nếu không phải thấy tình thế không ổn thì hắn đã tạo ra một mặt Ngự Thủ Linh Văn chắn trước người, như vậy thì hắn không chết cũng phải trọng thương.

Cự Giáp công kích tới, tiếp ứng Lục Diệp, lại lần nữa ngưng tụ ra bình chướng mai rùa chỉ kiên trì ba hơi thở, đã ầm ầm phá toái.

Một đám tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh diễn dịch hoàn mỹ cái gì gọi là kiến nhiều cắn chết voi.

Một vị Pháp Tu Thiên Cửu cấp cường đại bị Lục Diệp đánh lén và bị chém giết, nhưng cho dù hắn hợp lực với Cự Giáp, Y Y và Hổ Phách cũng không thể chiếm được tiện nghi gì trước mặt nhiều tu sĩ Vạn Ma Lĩnh như vậy.

Sau khi tu sĩ chuyển tu công pháp Thiên cấp, một thân thực lực sẽ tăng cường rất nhiều, nếu như ở trong vòng, Lục Diệp và Cự Giáp liên thủ đủ để đối kháng với hơn hai mươi vị tu sĩ có tu vi không sai biệt lắm, nhưng đến vòng hạch tâm lại không được.

Cự Giáp che chở Lục Diệp vừa đánh vừa lui, mượn cây cối che lấp, ngăn cản công kích phía sau, bỏ chạy về phía chỗ rừng sâu.

"Đừng để hắn chạy thoát!"

Một tiếng hô to truyền ra, đám người Vạn Ma Lĩnh nhanh chóng truy kích.

"Cẩn thận bẫy rập!"

Lại có người hô to, ai cũng không dám xác định phía trước có pháp trận do Lục Nhất Diệp bố trí hay không.

Một bên không kiêng nể gì cả trốn chạy, một bên cố kỵ truy kích, đâu còn có thể đuổi kịp, sau một lát đã mất bóng dáng của Lục Diệp và Cự Giáp.

bụi bay ngừng lại, một đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều là mặt tràn đầy phẫn nộ và không phục.

Trận chiến vội vàng bộc phát này đã làm cho bọn hắn tổn thất bảy tám người, dẫn đầu pháp tu cấp Thiên Cửu chết rất nhanh, gần như là chết ngay tại chỗ trong nháy mắt khi Lục Diệp ra tay, tuy Lục Nhất Diệp kia cũng bị thương, nhưng không ai xác định thương thế của hắn như thế nào.

Càng làm cho bọn hắn cảm thấy bất đắc dĩ là, chờ bọn hắn trở về điều tra chiến trường trước đó thì phát hiện túi trữ vật của mấy tu sĩ chết kia không biết từ lúc nào đã biến mất không thấy.

túi trữ vật mất đi đương nhiên là Y Y sờ thi lây đi, ngay khi tu sĩ Vạn Ma lĩnh đuổi theo giết Lục Diệp thì nàng đã lặng yên không một tiếng động chạy trở về.

Một lúc lâu sau, bên cạnh một cái khe núi, Lục Diệp cởi quần áo tràn đầy máu tươi, tắm rửa thân thể, được sự giúp đỡ của Y Y băng bó vết thương kỹ.

Thế cục trước mắt có chút phiền phức đối với hắn, bị Vạn Ma Lĩnh truy sát như thế, hắn không cam lòng rút lui, có thể phản kích thì hắn cũng không thương tổn nhỏ, lấy một trận chiến vừa rồi mà nói, nếu không phải Cự Giáp đủ mạnh thì mấy người bọn hắn đã sớm chết rồi.

Loại cường công trình độ kia, thể tu Linh Khê cảnh không có mấy người có thể đỡ nổi, Cự Giáp ngăn cản hai vòng,mọi người cuối cùng có thể bỏ chạy cũng là ở dưới sự bảo vệ của Cự Giáp.

Dù vậy, hắn cũng chịu thương thế không nhẹ không nặng.

Không thể không nói, bố trí của hơn 20 người Vạn Ma Lĩnh trong một đội ngũ, quả thật làm cho hắn có chút không thể phá giải.

Nếu có đủ trận kỳ và trận cơ để bày trận thì cũng không khó đối phó, trước đó mượn nhờ trận pháp ngay cả bảy mươi người hắn cũng có thể đuổi tận giết tuyệt, hơn hai mươi người thì tính là cái gì.

Nhưng trận kỳ và trận cơ hắn mua từ trong Thiên Cơ bảo khố đều đã sử dụng hết, không bột đố gột nên hồ.

Hiện tại hắn không thể làm nhiều, chỉ có thể tận lực tìm kiếm cơ hội tốt, cố gắng tạo ra nhiều tổn thất cho Vạn Ma lĩnh.

Thu thập tâm tình, phá giải cấm chế trong túi trữ vật, tập trung đồ vật bên trong lại, lại nghỉ ngơi một trận, lại tiếp tục lên đường.

Y Y mang về mười cái túi trữ vật, đây không phải là nói vừa rồi giết mười mấy người, chủ yếu là có một số tu sĩ mang trên người nhiều túi trữ vật.

Có nhiều túi trữ vật như vậy, cũng đã đủ dùng rồi.

Tổ ong ở đây dù nhiều thì cũng có giới hạn.

Nửa ngày sau, Lục Diệp và Cự Giáp đang nghỉ ngơi, điều tra tình hình ở gần, Y Y bỗng nhiên trở về, hưng phấn nói:

"Lục Diệp Lục Diệp, ta phát hiện ra thứ tốt."

Nói như vậy, nắm lấy tay Lục Diệp kéo hắn dậy.

"Cái gì mà tốt?"

Lục Diệp tới hào hứng, Y Y vẫn đi theo hắn, cũng không tính là chưa từng thấy qua thị trường, có thể làm cho nàng hưng phấn như thế cũng không bình thường, mà nơi này là chỗ sâu của Vụ Ẩn sơn, ai cũng không biết rốt cuộc nơi này tích chứa thiên tài địa bảo gì.

"Ngươi đến xem sẽ biết."

Dưới sự dẫn đầu của Y Y, một nhóm người nhanh chóng đi về một phương.

Rất nhanh, Lục Diệp lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, bởi vì hắn ngửi thấy mùi hoa rất nồng nặc, mà loại hương hoa này lại làm cho người ta cảm giác không giống như là một loại hoa hương khí nào đó, giống như là vô số loại hoa hỗn hợp lại với nhau, cấp độ cực kỳ phức tạp.

Cho đến khi tầm mắt phía trước sáng ngời thông suốt, từ khi tiến vào Vụ Ẩn sơn này thì rừng rậm đột nhiên không còn, Y Y kéo hắn đi vào bên cạnh một chỗ đá núi, chỉ vào một mảnh muôn màu muôn vẻ phía dưới:

"Ngươi xem."

Lục Diệp phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy phía dưới sơn cốc là biển hoa chập trùng liên miên, đẹp giống như không phải nhân gian.
Bình Luận (0)
Comment