Chương 715: Ai nói y tu không giết người?
Chương 715: Ai nói y tu không giết người?
Thanh niên lĩnh đội lúc này phát giác không ổn, hắn không biết lần này gặp phải chuyện gì, nhưng đám người phe mình rõ ràng trúng một loại kịch độc cực kỳ bí mật, trước khi độc phát lại không ai phát hiện.
Điều này làm cho mọi người rất khủng hoảng.
Phản ứng đầu tiên của hắn là nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng mà suy nghĩ vừa mới xuất hiện, liền cảm thấy một thân linh lực tan rã, theo bản năng chộp về phía Hoa Từ ở bên cạnh: "Cứu..."
Con ngươi bỗng nhiên trừng lớn, trong tầm mắt, mười mấy điểm huỳnh quang màu đỏ từ bốn phương bay vút tới, rơi vào mu bàn tay y tu trước mặt.
Loại tình huống này hắn quá quen thuộc, là dấu hiệu sau khi giết địch thu được công huân.
Mười mấy người bị độc phát bỏ mình đều do tên y tu này giết!
Trong mắt thanh niên tràn đầy khó tin, hoảng sợ nhìn Hoa Từ:
"Ngươi..."
Bỗng nhiên cúi đầu, nhìn tay mình, vừa rồi dưới tình thế cấp bách hắn bắt được cánh tay nữ y này, nhưng mà giờ khắc này cánh tay kia của hắn đã hoàn toàn mất đi tri giác.
Hắn chợt nhớ tới câu nói của nữ y tu trước khi tiến vào... Lần này thật sự giao tính mạng cho nàng.
"Vì sao?"
Thanh niên cắn răng quát hỏi, hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ, không thù không oán với nhau, tại sao nữ y tu này lại ra tay hạ sát thủ với đám người bọn họ.
Hoa Từ dịu dàng cười:
"Quên tự giới thiệu, ta là đệ tử Bích Huyết tông!"
Đồng tử thanh niên đột nhiên co rút lại, biểu lộ biến ảo một chút, cũng không biết là muốn khóc hay là muốn cười.
Đệ tử Bích Huyết tông...
Hắn lại có thể dẫn theo một y tu của Bích Huyết tông chạy vào trong Vạn Độc Lâm tìm kiếm tung tích của Lục Nhất Diệp, chẳng trách người ta lại ngầm hạ độc thủ.
Nhưng người của Bích Huyết tông làm sao dám trắng trợn xuất hiện ở bên ngoài Vạn Độc lâm? Bây giờ trong lòng hắn tràn đầy hối hận, lúc đó không có kiểm chứng trận doanh của Hoa Từ, nhưng tình huống lúc đó, hắn hoàn toàn không ý thức được việc phải kiểm chứng tin tức về phương diện này.
"Ta giết ngươi!"
Trong lúc ý thức mơ hồ, thanh niên dùng hết khí lực nâng lên một chưởng đánh về phía Hoa Từ.
Hoa Từ chỉ nhẹ nhàng lui về sau mấy bước, khiến một chưởng này vỗ vào khoảng không.
Bịch bịch...
Thân thể thanh niên nặng nề té lăn trên mặt đất, một điểm hồng quang bay ra, rơi vào mu bàn tay của Hoa Từ.
Nhìn thi thể khắp bốn phía, Hoa Từ không khỏi sinh ra một tia cảm giác không quá chân thực... Nàng biết mình đạt được truyền thừa rất cường đại, nhưng hiện tại xem ra, truyền thừa này so với nàng nghĩ còn muốn mạnh hơn.
Dĩ vãng nàng chỉ có một loại thủ đoạn hình nấm để đối phó địch nhân, loại thủ đoạn này đối phó với tu sĩ cấp thấp còn có thể phát huy tác dụng, nhưng sau khi tu vi của tu sĩ dần cao lên, loại thủ đoạn này sẽ rất khó phát huy tác dụng, bởi vì nàng muốn gieo nấm xuống, tu sĩ nếu là ngự khí phi hành mà đi, thủ đoạn của nàng rất khó để phát huy.
Nhưng sau khi nàng đạt được truyền thừa hoàn chỉnh, thủ đoạn giết địch không chỉ giới hạn trong trồng nấm, chỉ cần nàng muốn, tùy thời tùy chỗ có thể hạ độc người ta.
Những tu sĩ Vạn Ma Lĩnh này hành động cùng nàng thời gian dài như vậy, đã sớm bị nàng vô thanh vô tức hạ kịch độc.
Cúi đầu nhìn hai tay mình, Hoa Từ có thể cảm nhận được tiếng tim đập kịch liệt trong lồng ngực mình.
Ai nói, y tu, không thể, giết người chứ!
Tản đi linh lực hộ thể, Hoa Từ há miệng hít thở khói độc bốn phía, khói độc mà các tu sĩ trong vòng tròn hạch tâm đều tránh không kịp đối với Hoa Từ lại là thứ còn tốt hơn so với thiên địa linh khí, giữa răng miệng tràn đầy hơi thở thơm ngọt...
Nàng thu thập tâm tình, di chuyển bước chân nhẹ nhàng, thu hồi từng cái túi trữ vật rải rác ở bốn phía.
Một lát sau, Hoa Từ rời đi, tại chỗ chỉ còn lại một cỗ thi thể nhanh chóng ăn mòn.
...
Sâu trong Vạn Độc lâm, Lục Diệp đang được Y Y chiếu cố dốc lòng điều dưỡng thân thể bỗng nhiên cúi đầu nhìn về phía mu bàn tay của mình, ấn ký chiến trường có chút dị thường.
Hắn vội vàng điều tra.
Không phải có người truyền tin tới, mà là có người khiêu chiến hắn!
Lúc này Lục Diệp mới nhớ ra, mình đăng lâm Linh Khê bảng đã ba ngày trôi qua.
Trước đây lúc đưa tin cho Nhị sư tỷ, nàng đã từng nhắc qua việc này.
Tu sĩ lần đầu tiên đăng lâm Linh Khê bảng, có ba ngày điều chỉnh thời hạn, ba ngày sau, sẽ đạt được tư cách khiêu chiến người bài danh cao hơn và bị người bài danh thấp hơn khiêu chiến.
Nói cách khác, tu sĩ lần đầu đăng lâm Linh Khê bảng sẽ không bị khiêu chiến trong vòng ba ngày, cũng không cách nào khiêu chiến người khác.
Khiêu chiến trong phạm vi xếp hạng không quá năm người.
Ví dụ như hiện tại Lục Diệp xếp hạng ba mươi ba, như vậy người mạnh nhất hắn có thể khiêu chiến chính là người xếp hạng hai mươi bảy, trong số những tu sĩ xếp sau hắn, người xếp hạng ba mươi tám đến ba mươi bốn đều có thể khiêu chiến hắn, ba mươi chín không được, bởi vì vượt quá năm vị.
Khiêu chiến Linh Khê bảng là một chuyện rất thú vị, bởi vì có thiên cơ tham dự và duy trì ở trong đó, cho nên có đủ loại quy tắc không cách nào phá vỡ.
Loại khiêu chiến này cũng không cần phải ở trước mặt khiêu chiến, dù sao đa số tu sĩ Linh Khê cảnh hoạt động ở Linh Khê chiến trường, cũng có người dừng lại ở cửu châu, nếu như có người một mực trốn ở trong trụ sở hoặc là trong tông môn thì căn bản không có cơ hội trước mặt khiêu chiến.
Loại chuyện này chỉ cần mượn ấn ký chiến trường khởi xướng là được, tự có thiên cơ tham dự vào trong đó, rất là thuận tiện.