Chương 727: Thoát khỏ vòng vây!
Chương 727: Thoát khỏ vòng vây!
Lúc ý thức mơ hồ, tu sĩ Vạn Ma lĩnh mới nhận ra tu vi của Lục Diệp đã là thiên bát.
Cùng là tu sĩ cấp Thiên Bát, gã ngay cả một đao của đối phương cũng không đỡ nổi.
Đao của đối phương vì sao sắc bén như vậy? Uy lực một đao kia, ngay cả kim thân phù trung phẩm cũng không ngăn cản nổi... nghĩ mãi mà không ra!
Phần cổ phun ra máu tươi, đầu bay ra ngoài, thi thể không đầu lắc lư rơi xuống phía dưới, bên hông Lục Diệp có một đạo lưu quang lướt ra, nhẹ nhàng quấn quanh hông tu sĩ Vạn Ma lĩnh, lúc trở về mang theo một túi trữ vật.
Giết người, đoạt bảo, liền mạch lưu loát.
Có nhiều thân ảnh từ bốn phương tám hướng lướt đến, đồng thời còn có từng đợt la hét.
“Lục Nhất Diệp ra rồi!”
“Lục Nhất Diệp ở đây!”
Lơ lửng giữa không trung, tầm mắt Lục Diệp hơi rũ xuống, tay cầm Bàn Sơn đao, mũi đao chỉ chéo xuống mặt đất, nhìn tu sĩ Vạn Ma lĩnh phía trước đang nhanh chóng tiến gần đến mình, dưới chân nhẹ nhàng điểm một cái, trong lúc thúc giục linh lực, hóa thành một đạo lưu quang phóng tới phía trước.
Khi tiến vào Vạn Độc lâm, tu vi của hắn là Thiên Thất, hiện tại tu vi đã tăng lên một bậc, thực lực tăng lên nhiều, hắn cũng rất muốn xem mình có thể thoát ra khỏi vòng vây hay không!
Bị nhiều người của Vạn Ma lĩnh chặn ở chỗ này hơn hai tháng, Lục Diệp tự nhiên muốn trả thù.
Thoát không ra cũng không sao, bị nhốt trong Vạn Độc Lâm, chỉ cần trốn vào trong đó,thì tu sĩ Vạn Ma lĩnh có nhiều hơn cũng không làm gì được hắn.
Phía trước có năm tu sĩ chặn đường, mắt thấy Lục Diệp tới gần, nhao nhao phóng ra ngự khí lao về phía Lục Diệp, từng đạo lưu quang ngự khí kia đan xen lẫn nhau, linh động đến cực điểm.
Lục Diệp giẫm dưới chân linh thuyền, linh hoạt tránh né từng đợt công kích lao tới, nếu thật sự không tránh được thì liền dùng Bàn Sơn Đao ngăn lại, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách
Vẻ mặt năm người phía trước dần dần trở nên nghiêm túc.
Không đợi Lục Diệp tới gần, bọn họ đã nhanh chóng phân tán.
Tuy nhiên khi bọn họ vừa ra tay, hộp vũ khí bên hông Lục Diệp đã bắn ra chín đạo lưu quang , vô cùng chuẩn xác đánh về phía năm người, tốc độ và sát thương của chín đạo lưu quang vượt xa năm người bọn họ thi triển ra.
Tiếng xé gió xuy xuy vang lên trong nháy mắt, máu tươi bắn từng toé, kèm theo tiếng kêu thảm thiết, năm người phân tán ra có ba người ngã xuống phía dưới rừng độc, hai người còn lại đều bị thương.
Lục Diệp đã nhào tới trước mặt một người trong đó, người nọ thoạt nhìn là một thể tu, khí huyết tràn đầy, trên cánh tay đeo một kiện linh khí đại thuẫn, thấy Lục Diệp liền đánh xuống trước mặt hắn.
Bàn Sơn Đao chém xuống, đao thuẫn chạm vào nhau, ngay lập tức tên kia trợn tròn mắt, chỉ cảm thấy sức mạnh tràn trề quét qua phía trước, thân thể lập tức bị chém bay ra ngoài.
Trong lòng kinh hãi không thôi, hắn là binh tu sao? Một thân lực lượng còn cường đại hơn cả mình!
Còn chưa hoàn hồn đã có một thứ nóng rực đập vào mặt, trong tầm mắt xuất hiện thân ảnh một con Chu Tước lộng lẫy.
Đó là Hỏa Phượng Hoàng Thuật mà Lục Diệp đánh ra.
Đây là thuật pháp lấy được từ Hồng Liên Trùng Tiêu Quyết, sau khi Lục Diệp thu được đạo linh văn Hỏa phượng hoàng này, uy năng đạo thuật pháp này liền tăng lên cực lớn, hôm nay hắn thi triển ra thuật Hỏa Phượng Hoàng để tạo ra thân ảnh Chu Tước, ngay cả hoa văn lông vũ trên người cũng có thể phân biệt rõ ràng, thoạt nhìn giống như là bản thu nhỏ của linh văn Hỏa phượng hoàng hủy thiên diệt địa kia.
Hỏa Phượng Hoàng Thuật đâm vào trên người thể tu, hỏa quang cực nóng bao phủ hắn, đốt xuyên khí huyết và linh lực hộ thân của hắn, thể tu kinh hô kêu thảm thiết, đi theo ba người kia.
Lục Diệp quay đầu lại, thấy tu sĩ Vạn Ma lĩnh cuối cùng đang ôm bụng chạy tạo ra một đường máu, trốn thoát ra ngoài.
Hắn không truy sát, tên này đã bị thương nặng, có thể sống hay không còn không biết, đi truy sát chỉ là lãng phí thời gian.
Linh thuyền lần nữa hóa thành lưu quang, lao về phía xa xa, chín ngự khí bay trở về tràn vào hộp vũ khí bên hông Lục Nhất Diệp.
Lục Nhất Diệp xuất hiện rồi!
Tin tức này được truyền ra khắp 4 phương với tốc độ cực kì nhanh, trên đường Lục Diệp đi, có rất nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh ngự khí bay lên, nghênh chiến hắn bên này.
Đợi hai tháng, rốt cuộc cũng đã bắt được kẻ này đi ra, bây giờ Vạn Ma lĩnh cần phải dùng hết toàn lực để chém giết, tránh phiền phức sau này!
Trong phút chốc, lưu quang đã che phủ toàn bộ bầu trời , nhao nhao tụ về phía trước của Lục Diệp.
Trên bầu trời Vạn Độc lâm, Lục Diệp lướt nhanh như gió, thân hình gần như không dừng lại, giao đấu với từng nhóm tu sĩ Vạn Ma lĩnh phụ trách tuần tra trên bầu trời Vạn Độc lâm.
Doc đường đi không ngừng có thi thể rơi xuống phía dưới, máu vung vãi khắp trời.
Một lát sau, trong tầm mắt xuất hiện một mảng lớn lưu quang, là đại bộ đội Vạn Ma lĩnh đến, nhìn qua một lát, gần một nghìn người, lít nha lít nhít trong tầm mắt.
Cho dù hôm nay Lục Diệp tấn thăng Thiên Bát, thực lực bạo tăng, cũng không có khả năng dùng sức một người đấu với nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh như vậy, trừ phi hắn lại chế tạo Hỏa phượng hoàng linh văn.
Nhưng mà hai tháng trước Vạn Ma lĩnh đã bị tổn thất một lần, đối với chuyện này sao lại không phòng bị?
Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn, tiếng la hét bên Vạn Ma lĩnh truyền vào trong tai, phần lớn đều là ỷ vào người đông thế mạnh la hét muốn Lục Diệp nhận lấy cái chết.
Khi cách nhau hai trăm thước, thân hình Lục Diệp bỗng nhiên phóng lên phía trên!
Nhìn tư thế này, dường như là muốn tránh đi đại quân của Vạn Ma lĩnh, từ chỗ rất nguy hiểm chạy trốn.