Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 729 - Chương 729: Một Nỗi Sỉ Nhục To Lớn...

Chương 729: Một nỗi sỉ nhục to lớn... Chương 729: Một nỗi sỉ nhục to lớn...

Máu tươi phun ra tung tóe, theo lưu quang bay lượn, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Nơi Lục Diệp đi qua là một trận gió xoáy đẫm máu, thịt nát bay tứ tung, sau lưng hắn là tu sĩ Vạn Ma lĩnh đã tử vong, một tia lưu quang màu đỏ bay ra, đuổi theo bóng dáng của hắn như truy tinh đuổi ánh trăng.

Chờ khi Lục Diệp phá trận hình lao ra khỏi Vạn Ma lĩnh, sau lưng đã có thêm ba mươi điểm lưu quang màu đỏ đuổi tới.

Mỗi một điểm lưu quang kia đều đại biểu cho sự vẫn lạc của một tu sĩ, 30 điểm chính là 30...

Sẽ có càng nhiều người bị thương.

Ánh lưu quang dồn dập rơi vào trong ấn ký chiến trường của Lục Diệp biến mất không thấy đâu nữa.

Trên bầu trời, thi thể tu sĩ Vạn Ma lĩnh rơi xuống như bánh bao, ngã vào trong khói độc xanh biếc.

Tổn thất tuy không nhỏ, nhưng so với số lượng tu sĩ Vạn Ma lĩnh thì chẳng là gì cả.

Tiếng kiếm vang lên, chính là đám kiếm tu trở lại chiến đấu .

Từng đạo phi kiếm bộc phát ánh sáng chói xuyên qua trời cao, so với tu sĩ lưu phái khác ngự khí linh hoạt càng thêm sát thương, còn chưa tới gần, liền mang đến cho Lục Diệp nguy hiểm.

Tốc độ phi kiếm cũng không phải tốc độ các tu sĩ ngự khí phi hành có thể so sánh, cơ hồ là trong nháy mắt kiếm quang dâng lên, từng đạo phi kiếm đã giết đến gần.

Thân ảnh Lục Diệp đột nhiên rơi xuống phía dưới, trực tiếp rơi vào độc chướng vô biên rồi không thấy tung tích.

Từng đạo kiếm quang đuổi sát theo, xâm nhập vào trong vòng độc chướng, nhưng rất nhanh đám kiếm tu phát hiện có gì đó không ổn bởi vì sau khi phi kiếm của bọn họ rơi vào vòng độc chướng thì nhanh chóng trở nên trì trệ, hơn nữa liên hệ với mình cũng yếu bớt, linh tính của từng thanh phi kiếm suy yếu

Chất độc trong độc chướng có tính ăn mòn cực cao, loại ăn mòn này không thể nghi ngờ là linh khí khắc chế các tu sĩ điều khiển.

Tình huống không ổn.

Vẻ mặt của đám kiếm tu trở nên nghiêm nghị, mặc cho bọn họ có nhiều người hơn nữa, thực lực có mạnh đến đâu, tranh đấu trong phạm vi Vạn Độc lâm này, quyền chủ động vĩnh viễn đều nắm giữ trên tay Lục Diệp.

Lục Nhất Diệp dám vọt thẳng vào trong hiểm chướng kia, bọn họ dám sao?

Cách đó mấy trăm trượng, độc chướng bị phá vỡ, thân ảnh Lục Diệp phóng lên cao, trên đó đang có một số tu sĩ Vạn Ma lĩnh quan sát, thực lực cũng không tính là quá mạnh.

Lần này bọn họ không kịp cảnh giác, sau khi phát hiện Lục Diệp xuất hiện, nhao nhao tránh đi, nhưng mà cuối cùng vẫn có vài người phản ứng chậm một chút.

Lại là một trận giết chóc nổ ra, từng bóng người từ trên trời rơi xuống kêu la thảm thiết

Hơn mười vị kiếm tu lập tức chia binh làm hai đường, một đường bay sát độc chướng ngự kiếm phi hành, đoạn tuyệt đường lui có thể trốn vào độc chướng, một đường khác đuổi theo không bỏ.

Kể từ đó, Lục Diệp muốn trốn vào trong chướng ngại cũng rất khó, trừ phi hắn có thể đột phá vòng vây của những kiếm tu kia.

Hiển nhiên Lục Diệp sẽ không giao đấu chính diện với những kiếm tu này, hắn đã xác định một phương hướng khác, ngự khí mà đi.

Bốn phương tám hướng, tu sĩ Vạn Ma lĩnh vội vàng đuổi theo.

Cảnh tượng như lúc trước lại xuất hiện, những người có tu vi cao, tốc độ ngự khí nhanh nhất xông lên phía trước, những người có tu vi hơi thấp, tốc độ ngự khí chậm hơn dần tụt về phía sau.. Theo thời gian trôi qua, khoảng cách giữa hai bên càng lúc càng xa.

Mắt thấy Lục Diệp đi một vòng lớn bỗng nhiên lại quay trở lại, những tu sĩ đang đuổi giết đội ngũ kia lập tức thay đổi sắc mặt.

Lúc trước bọn họ đã bị Lục Diệp làm như vậy, kết quả tổn thất mấy chục người, bây giờ lại làm như vậy, cũng không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết.

Các kiếm tu mặc dù đang liều mạng đuổi theo, nhưng chỉ riêng tốc độ ngự khí, vẫn không bằng Lục Diệp thì hành Phon hành linh văn, chỉ có thể tận lực đi theo phía sau hắn, không để hắn hoàn toàn thoát khỏi.

Trận hình của tu sĩ Vạn Ma lĩnh hoàn toàn hỗn loạn, khi thấy Lục Diệp quay về, những tu sĩ có tu vi không cao kia đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, đại đa số đều chạy tán loạn, phần nhỏ tụ lại một chỗ, cố thủ tại chỗ, khẩn trương thúc giục từng đạo linh khí và thuật pháp phòng hộ.

Thân ảnh của Lục Diệp nhoáng một cái lướt qua trước mặt bọn họ, chín đạo lưu quang ngự khí đánh ra, từng thân ảnh Hỏa phượng hoàng vỗ cánh bay ra.

Không một sự bảo vệ của tu sĩ nào có thể đỡ được đòn tấn công của y, lại thêm một kích của song phong linh văn, dù là thể tu cầm linh khí thuẫn cũng không đỡ nổi.

Thân ảnh Hỏa phượng hoàng theo sát phía sau và lao xuống.

Cảnh tượng bỗng nhiên trở nên buồn cười, rất nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh đuổi theo Lục Diệp, mà Lục Diệp thì đang đuổi theo một đám gia hỏa tán loạn chạy trốn, người đuổi giết Lục Diệp không có cách gì tốt với hắn, nhưng người bị hắn để mắt tới đều không có kết cục tốt.

Từng thi thể không ngừng rơi xuống.

Mãi cho đến khi có càng nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh chạy tới trợ giúp, mới ngăn lại hành động điên cuồng này của Lục Diệp.

Phải biết rằng số lượng tu sĩ Vạn Ma lĩnh tụ tập bên ngoài toàn bộ Vạn Độc Lâm có đến mấy nghìn người, trước đó Lục Diệp chỉ thấy có một nghìn người, đó là bởi vì phương hướng hắn đi chỉ có rất ít, vẫn còn rất nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh còn chưa đến.

Giờ phút này mấy nghìn người toàn bộ tụ tập lại với nhau, trên bầu trời Vạn Độc Lâm chỉ một thoáng đã tràn đầy linh khí lưu quang.

Lục Diệp đã sớm bỏ trốn về một phương hướng khác.

Đối phó với hơn một nghìn người như hắn vừa rồi thi triển còn có thể quần nhau với kẻ địch một chút, nhưng người của Vạn Ma lĩnh đều tụ tập, nhân lực tăng cường, thủ đoạn này hiển nhiên không có hiệu quả.

Huống chi, tuy thời gian giao đấu với địch không dài, nhưng một thân linh lực của hắn tiêu hao không nhỏ, nhất là phải thi triển Phong hành linh văn cho linh khí phi hành, tiêu hao càng lớn.

Có thể nói, trong số linh lực tiêu hao hết có sáu phần là vì phương diện này.
Bình Luận (0)
Comment