Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 739 - Chương 739: Cất Cao Lời Ca, Dũng Mãnh Tiến Bước.

Chương 739: Cất cao lời ca, dũng mãnh tiến bước. Chương 739: Cất cao lời ca, dũng mãnh tiến bước.

Nhìn theo ngự khí mở đường cũ, chín đạo lưu quang trước sau đụng vào linh khí đại thuẫn của thể tu, lực lượng khổng lồ cuốn theo xung kích, khiến thân hình thể tu chấn động mãnh liệt, ánh sáng trên linh khí đại thuẫn cũng nhanh chóng nhạt đi.

Thể tu hoảng hốt, Linh khí đại thuẫn của mình có bao nhiêu phòng hộ hắn rõ ràng trong lòng, trong thời gian ngắn như vậy đã bị đánh cho linh khí mất nhiều, có thể thấy được thế công của đối phương cường đại như thế nào.

Sau chín đạo lưu quang, Lục Diệp đã bổ nhào đến trước người tên binh tu kia, Bàn Sơn đao trong tay như sấm sét bổ xuống, một đao chém vào phía trên đại thuẫn, cùng lúc đó tăng cường áp lực linh văn gia trì.

Trong chốc lát, áp lực thật lớn từ trên trời giáng xuống, gã kia chỉ cảm thấy một cỗ đại sơn đè lên tấm thuẫn của mình, hắn ráng chống đỡ không lui, nhưng mà thân hình lại chùn xuống, suýt nữa quỳ trên mặt đất.

Hắn điên cuồng thúc dục linh lực, sắc mặt đỏ lên, cơ bắp toàn thân gồ lên, gầm lên giận dữ, đẩy đại thuẫn về phía trước, đồng thời đinh chùy trong tay rơi xuống.

Lưu quang ngự khí từ bên cạnh đánh tới, đập vào đinh chùy của hắn, để cho một kích này của hắn sượt qua thân thể Lục Diệp nện xuống, đấu chiến đài oanh một tiếng, mặt đất vỡ ra từng đạo khe hở.

Trường đao của Lục Diệp đâm thẳng, linh lực quanh thân sôi trào, tu vi Thiên Bát, một đao gia trì linh văn sắc bén của song phong, bộc phát ra sát thương khó có thể tưởng tượng.

Hào quang của khiên linh khí lớn trực tiếp biến mất, theo đó là một tiếng ầm vang lên, tấm khiên bị nghiền nát.

Mắt thấy trường đao đang leo lên ngọn lửa chém xuống mình, biểu cảm của thể tu trở nên hoảng sợ, theo bản năng muốn há miệng nhận thua.

Nhưng đúng vào lúc này, con hổ phách một mực ngồi xổm trên bờ vai Lục Diệp bỗng nhiên há miệng, gầm lên một tiếng, mắt thường có thể thấy được sóng âm hướng về phía thể tu cuốn tới, tư duy của thể tu nhất thời hỗn loạn, lời đến bên miệng không hề kêu lên.

Trường đao chém xuống, máu tươi văng ra!

Thân hình khôi ngô của thể tu lảo đảo hai cái, ầm ầm ngã xuống đất, đôi mắt trừng lớn, chết không nhắm mắt.

Hắn biết mình không phải là đối thủ của Lục Diệp, nhưng tự nghĩ tốt xấu gì cũng là thể tu, luôn có cơ hội mở miệng nhận thua, lại không nghĩ rằng cơ hội cuối cùng đã bị hổ phách phá hủy, dưới Hổ Khiếu nhiếp hồn, hắn đã chôn vùi sinh cơ cuối cùng.

Y Y hiện thân: “Đánh xong rồi?”

Không vui!

Nàng còn chưa kịp ra tay!

Thu thập chiến lợi phẩm, dưới thiên cơ truyền tống rời khỏi nơi đây.

Lục Diệp trở về nhà gỗ, điều tra Linh Khê bảng, bây giờ hắn đang ở vị trí thứ chín mươi tám, có thể khiêu chiến lên trên năm vị, cho nên hắn có thể khiêu chiến cao nhất là người xếp hạng thứ chín mươi ba.

Bất quá hắn cũng không làm như vậy, mà lựa chọn khiêu chiến tên gia hỏa xếp hạng 995 kia, sở dĩ không khiêu chiến chín mươi sáu và chín mươi bảy, tự nhiên bởi vì hai người này thuộc phe Hạo Thiên minh.

Từ khi hắn tiến vào giới trung tâm thì bên Vạn Ma lĩnh luôn nhằm vào, vây đuổi và chặn đứng hắn, nếu không phải thực lực của hắn đủ mạnh thì sớm đã chết đi không biết bao nhiêu lần rồi.

Muốn hắn một chút oán khí cũng không có, đó là việc không có khả năng, thời điểm phong hoa chính mậu còn có thể không có chút tính tình, lúc trước giết ra Vạn Độc Lâm, một là quả thật phải đi mua chút trận kỳ dự bị, thứ hai cũng là muốn giết những người của Vạn Ma lĩnh xả giận.

Có điều dùng sức một người chống lại toàn bộ Vạn Ma lĩnh thì vẫn có nguy hiểm.

Khiêu chiến Linh Khê bảng là cơ hội rất tốt, loại khiêu chiến này vẫn luôn là một đối một, Lục Diệp không cần lo lắng sẽ bị người khác vây công.

Hắn quyết định cứ thế giết từng người một!

Hắn muốn đi qua nơi nào thì sẽ không thấy một tên tu sĩ Vạn Ma lĩnh nào nữa!

Nếu đã bị nhằm vào, vậy thì nhằm vào nhau cho thật tốt.

Tu sĩ xếp hạng chín mươi lăm cũng không bận rộn như vậy, Lục Diệp phát ra khiêu chiến, rất nhanh đã được tiếp nhận, chờ sau khi Thiên Cơ truyền hắn đến tiểu không gian của trận đấu, y theo như trước mai phục, hổ phách ngồi xổm trên vai Lục Diệp.

Hắn dò xét khung cảnh bốn phía, phát hiện nơi này là một mảnh sa mạc phạm vi lớn, mặt trời nhô cao, hoàn cảnh khó khăn, mỏ rộng tầm mắt đi bốn phương, cát vàng bay loạn, không thấy sắc thái gì khác, cũng nhìn không thấy vị Nhân huynh xếp hạng chín mươi lăm...

Gia hỏa này sợ là pháp tu tu Hỏa hệ hoặc là Thổ hệ thuật pháp.

Lục Diệp thầm nghĩ, nếu không thì hắn đã không thể lựa chọn địa hình như vậy.

Hắn cũng lười đi tìm bóng dáng địch , dứt khoát đứng nguyên tại chỗ chờ đợi, một lát sau Y Y đưa tin tới, tìm được tung tích người nọ, quả nhiên, đối phương quả thật là một pháp tu.

Trận doanh Vạn Ma lĩnh sôi trào.

Một số lượng lớn tu sĩ Diệp Minh tìm kiếm tung tích của Diệt môn chi diệp, nhưng đến nay vẫn không thu hoạch được gì, ai cũng không biết hắn rốt cuộc ẩn nấp ở nơi nào, hắn giống như là hư không tiêu thất vậy.

Nhưng trên Linh Khê bảng, tên của Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp lại xuất hiện.

Thằng nhãi này lại bắt đầu cày bảng!

Ban đầu chỉ có một số ít người biết tin tức này, nhưng rất nhanh tin tức này liền truyền ra, trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt hướng về Linh Khê bảng chú ý.

Trơ mắt nhìn thứ hạng của hắn không ngừng tăng lên, lúc đầu chú ý đến hắn, hắn mới chỉ xếp hạng 915 vị mà thôi, nhưng chỉ nửa ngày, đã tăng lên tới 82 vị, lại nửa ngày, 72 vị.

Đợi đến ngày thứ hai, đã 65 vị!

Tốc độ thăng hạng lên Linh Khê bảng nhanh đến quá mức, dường như hắn căn bản không có ý định dừng lại. Nếu không phải thường xuyên có người bị khiêu chiến để cho hắn chờ thêm hai canh giờ, thì tốc độ xếp hạng này còn có thể tăng lên nhanh hơn nữa.
Bình Luận (0)
Comment