Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 742 - Chương 742: Thật Lớn Nha... 2

Chương 742: Thật lớn nha... 2 Chương 742: Thật lớn nha... 2

Tương đối mà nói, trong mấy cái lưu phái, Lục Diệp thích nhất chính là gặp phải Quỷ tu, bởi vì những Quỷ tu kia đều ỷ vào mình có thể thông linh U Minh, sẽ chủ động ẩn núp đến bên cạnh hắn, sau đó mỗi một Quỷ tu đến bên cạnh hắn đều không biết tại sao mình lại bại lộ hành tung, mơ mơ hồ hồ hồ bị chém chết.

Kế đến là Pháp tu, dễ giết!

Chỉ cần phá vỡ phòng hộ của bọn hắn, căn bản là một con gà con nho nhỏ.

Lục Diệp tìm kiếm tung tích địch nhân giao cho Y Y, đứng tại chỗ lẳng lặng chờ đợi, đồng thời còn ném vào trong miệng mấy viên linh đan, quai hàm nhai ngấu nghiến.

Từ khi tu hành đến nay, ăn linh đan sẽ cảm thấy buồn nôn, Lục Diệp rất muốn đưa ra một đề nghị cho những đan sư kia, có thể hay không lấy chút khẩu vị khác biệt, ví dụ như mùi táo, vị quýt, cho dù là Hương Tiêu Hương cũng được...

Mỗi ngày đều ăn cùng một loại linh đan cùng khẩu vị, một lần ăn chính là mấy chục hạt, thật sự chịu không được nha.

Y Y truyền đến tin tức, tìm được bóng dáng của nữ tu kia, đối phương rõ ràng rất cảnh giác, đang không ngừng thay đổi vị trí, miễn cho bị Lục Diệp đánh lén.

“Lục Diệp, Lục Diệp, thật là lớn nha.” Trong tin nhắn của Y Y xen lẫn một ít thông tin kỳ quái.

“Hửm?”

“So với Hoa Từ tỷ còn lớn hơn.”

“Tuổi tác?”

“Không phải rồi, là ngươi thích đó.”

“Tiểu hài tử nói bậy bạ gì đó.”

“Ngươi không nên nhân từ nương tay.”

“...”

Trong tiểu không gian, Bạch Lan không dám ngự khí phi hành, bởi vì nàng đã sớm nghe nói Lục Diệp ngự khí với tốc độ vô song, cho dù là tốc độ những kiếm tu kia ngự khí cũng không bằng Lục Diệp, nàng chỉ là một pháp tu, nào dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt Lục Diệp.

Thân hình nhanh chóng di động, tìm kiếm bóng dáng Lục Diệp khắp nơi, thân là một Pháp tu, nàng muốn thắng Lục Diệp, hy vọng duy nhất chính là tuyệt đối không thể để cho Lục Diệp đến gần, chỉ cần có thể kéo dài khoảng cách đủ xa, cho dù Lục Nhất Diệp có mạnh hơn nữa, cũng sẽ bị thuật pháp của nàng oanh sát thành bã.

Bỗng nhiên thân hình dừng lại, ở ngay phương hướng nàng đi tới, có thêm một thân ảnh, mặt đối phương không chút thay đổi đứng ở nơi đó, giống như chờ nàng đã lâu.

Lục Nhất Diệp!

Phản ứng của Bạch Lan không thể nói là không nhanh, khi nhìn thấy Lục Diệp, trong nháy mắt liền giơ tay đánh ra một đạo thuật pháp, linh lực bắt đầu khởi động, gợn sóng nước nổi lên, hình thành một mảng sương mù, từ bên trong sương mù thoát ra ba con mãnh thú thuần túy do linh lực cấu thành, phân ra ba phương hướng nhào về phía Lục Diệp.

Nàng lại giơ tay chỉ một cái, trên đỉnh đầu xuất hiện một cái mâm tròn linh lực thật lớn, trong mâm tròn phù văn lưu chuyển, theo phù văn lưu động, từng đạo thủy tiễn phô thiên cái địa đánh về phía Lục Diệp.

Lục Diệp nhướng mày.

Thầm nghĩ xếp hạng trước năm mươi không quá giống với lúc trước, tốc độ thi pháp và cường độ, còn có khoảng cách đúng là trước đó chưa từng thấy qua.

Trong ngũ hành thuật pháp, uy năng thuật pháp hệ thủy phổ biến hơi yếu, nhưng thủy hệ thuật pháp được Bạch Lan thi triển ra lại không có khuyết điểm này, sức mạnh của mỗi một đạo thuật pháp đều không kém hơn các phe phái khác.

Hộp bvux khi kêu vù vù, chín đạo linh khí bay lên trời, chia làm ba tổ, nghênh đón ba con mãnh thú kia, đồng thời rút đao Bàn Sơn bên hông ra, linh lực toàn thân phun trào, vô cùn chính xác bổ ra từng đạo thủy tiễn bắn tới.

Hoả hệ linh lực cùng thủy hệ linh lực va chạm, làm cho không gian giữa hai người sinh sôi ra mảng lớn sương mù.

Bạch Lan gắt gao nhìn chằm chằm Lục Diệp, biểu cảm trên mặt không lộ ra, nhưng trong lòng lại hoảng sợ.

Tâm thần Lục Nhất Diệp này thật cường đại, ngự khí chín đạo, mỗi một đạo đều như cánh tay sai khiến, cũng thôi đi, lại còn có thể phân tâm chém đứt thủy tiễn của mình, không có một chút sơ hở.

Điều này chỉ rõ một điều, đối phương muốn đối phó với công kích của mình thì cũng rất thành thạo, thậm chí cũng không thèm tránh né.

Giờ khắc này, trong lòng Bạch Lan chua xót.

Mỗi một pháp tu đều hi vọng tâm thần của mình càng mạnh càng tốt, bởi vì lực lượng tinh thần càng mạnh, khống chế linh lực càng tốt, uy lực thuật pháp càng lớn...

Bọn họ thậm chí còn đặc biệt tu hành, để tăng cường lực lượng tinh thần của bản thân.

Nhưng mà bây giờ, trên người một binh tu thể hiện ra cường độ tâm trí vượt xa Pháp tu, Bạch Lan không khỏi hâm mộ.

Mâm tròn trên không chậm rãi biến mất, thủy tiễn không rơi xuống nữa, Lục Diệp thu đao, sau một khắc, hắn nhướng mày, chín đạo lưu quang ngự khí bay trở về, tràn vào hộp vũ khí.

Cảm giác một chút, phát hiện chín kiện linh khí cùng mình liên hệ giống như trở nên yếu đi rất nhiều. Lúc trước ba con Thủy linh lực hình thành mãnh thú kia không chỉ là sát chiêu, còn có công hiệu ăn mòn linh khí.

Thủy nhuận vô hình! Xem ra đây là bản lĩnh độc đáo của Bạch Lan.

Có bản lĩnh này, người khác ngự khí đối phó nàng sẽ rất thiệt thòi, bởi vì nếu đánh, uy năng ngự khí sẽ nhanh chóng suy yếu.

Bạch Lan lại muốn thi triển thuật pháp, đã thấy Lục Diệp nâng một tay lên: “Chờ một chút.”

Bạch Lan cảnh giác nhìn hắn, một thân linh lực vận sức chờ phát động: “Cái gì?”

Trong chiến đấu, Lục Diệp rất ít khi nói gì đó với kẻ địch, nhưng lần này vì mấy chục mảnh lá cây không cháy lên kia, hắn không thể không nói.

“Ta muốn hai mươi phần Địa Tâm hỏa.”

“Hả?” Bạch Lan không hiểu ra sao, hiển nhiên là nghe không hiểu.

Người khiêu chiến Linh Khê bảng này đơn giản chính là ngươi chết ta sống, hoặc là một bên trong đó chủ động nhận thua, tại sao Lục Nhất Diệp này bỗng nhiên lại tìm mình đòi địa hỏa gì chứ?

Có phải đầu óc người này có vấn đề hay không?

“Trong bảo khố Thiên Cơ có bán, một phần trị giá hai trăm công đức, ta muốn hai mươi phần!”

Ma xui quỷ khiến, Bạch Lan nghiêm túc tính toán một chút: “Vậy chẳng phải là cần bốn ngàn điểm công đức sao?” Nói xong sắc mặt tối sầm, mình tính cái này để làm gì?
Bình Luận (0)
Comment