Chương 759: Thằng nhãi này đã làm được!
Chương 759: Thằng nhãi này đã làm được!
Dần dần, mùi thơm tràn ra bốn phía, từng giọt dầu nóng chảy ra nhỏ lên đống lửa, phát ra tiếng vang bộp bộp.
Ăn uống no đủ, Lục Diệp tiếp tục đọc sách, thẳng đến nửa đêm, hắn mới nhắm mắt tại chỗ nghỉ ngơi đến bình minh.
Tình huống ngày thứ hai vẫn như cũ.
Đây là một trận chiến nhàm chán nhất mà Lục Diệp đã trải qua, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa nhìn thấy đối thủ của mình, Y Y cũng không tìm được tung tích của đối phương.
Nhưng hắn biết, cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn mình sẽ thắng, hắn có thể tùy ý ăn chút thể lực bổ sung, nhưng quỷ ảnh thì không, đối phương muốn giấu mình, vậy chỉ có thể ẩn nấp, không có bất cứ động tác nào, đều có khả năng bại lộ hành tung của hắn.
Nhưng Lục Diệp cũng không định tiếp tục như thế, tu sĩ như Quỷ Ảnh Tử, mấy ngày không ăn không uống là không có vấn đề gì, Quỷ Ảnh Tử nguyện ý tiêu hao, còn hắn không nguyện ý.
Lục Diệp khép sách trong tay lại, đứng dậy, tiện tay lấy mấy cây trận kỳ từ trong túi trữ vật ra, dánh ra bốn phương, đầu tiên dùng trận kỳ tạo thành khung cơ bản của trận pháp, sau đó thúc giục linh lực hoàn thiện cấu tạo bên trong pháp trận, chỉ trong chốc lát, một tòa trận pháp chiếm diện tích gần trăm trượng đã hình thành.
Trận pháp này không có tác dụng quá lớn, chỉ là một pháp trận đơn giản, khi so với những pháp trận khác, bố trí pháp trận này không thể nghi ngờ là đơn giản hơn nhiều, hơn nữa phạm vi có thể bao phủ cũng lớn, đồng thời tiêu hao linh lực bản thân rất nhỏ.
Quỷ Ảnh một mực trốn tránh không lộ diện, Lục Diệp không làm gì được hắn, khiêu chiến Linh Khê bảng chính là như vậy, thiên cơ duy trì công bằng cơ bản nhất, còn lại chính là tu sĩ đọ sức.
Không ai nói kiên trì so đấu không phải tranh tài.
Chiến trường chiếm diện tích hơn mười dặm, dùng pháp trận cảnh báo bao trùm toàn bộ chiến trường này, Lục Diệp không tin là không thể tìm thấy tung tích quỷ ảnh, trừ phi gia hỏa này cũng tinh thông trận pháp, làm sao tránh được pháp trận giám sát.
Một tòa pháp trận cảnh báo đã được bố trí xong, Lục Diệp bắt đầu bố trí tòa thứ hai, ngay sau đó là tòa thứ ba, tòa thứ tư...
Toàn bộ ngày thứ hai, Lục Diệp đều đang bố trí pháp trận, may mắn là trận kỳ mua được từ Thiên Cơ thương minh lúc trước cũng đủ nhiều, nếu không hắn thật sự không chống đỡ nổi, trong thời gian cả ngày, pháp trận đã bao phủ hơn phân nửa khu vực chiến trường.
Quỷ ảnh kia rõ ràng còn không lộ diện, có lẽ còn ôm một tia hy vọng, trông cậy vào trận kỳ trong tay Lục Diệp không đủ, không có cách nào đem toàn bộ chiến trường đều dùng trận pháp bao phủ, như vậy, hắn còn có không gian ẩn thân.
Lục Diệp bỗng nhiên ý thức được mình đã bỏ qua điểm này, hắn dứt khoát lấy tất cả trận kỳ từ trong túi trữ vật ra ngoài, công khai đặt ở bên chân.
Ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó, Quỷ Ảnh nhìn số lượng những trận kỳ kia, trong lòng biết mình trốn không nổi nữa, nếu như không tranh thủ thời gian tìm cơ hội đi đánh giết Lục Nhất Diệp kia, đợi đến ngày mai mình nhất định sẽ bại lộ hành tung.
Im lặng một lát, đôi môi Quỷ Ảnh Tử mấp máy, nhẹ nhàng nói một câu, sau đó thân ảnh biến mất trong đấu trường.
Bên kia, Lục Diệp đang vội vàng bày trận động tác dừng lại.
Hắn thế mà lại thắng!
Hắn vốn cho là sau khi mình bày ra đủ nhiều trận kỳ, tối nay cái quỷ ảnh kia sẽ đến tập sát mình, lại không ngờ gia hỏa này lại dứt khoát như thế, trực tiếp lựa chọn nhận thua.
Ngẫm lại cũng đúng, sở trường của quỷ tu là có thể lặng yên không một tiếng động tiếp cận mục tiêu, loại thủ đoạn này đối phó với người bình thường thì có thể, nhưng dùng để đối phó với Lục Diệp, quỷ ảnh thật đúng là không có tự tin, ai biết bên cạnh tên này có bố trí trận pháp trước hay không, nếu thật sự đi tập kích hắn, nhất định sẽ rơi vào trong cạm bẫy.
Có thể nói, thời điểm tu vi đám quỷ tu không cao đã có phòng bị, trận tu quả thực là khắc tinh của bọn quỷ tu!
Nhưng nếu là quỷ tu đem kỹ nghệ bản thân tu hành tới trình độ nhất định, cho dù là trận pháp, bọn họ cũng có thể lặng yên không một tiếng động lẻn vào.
Quỷ Ảnh nhận thua chạy mất, Lục Diệp và Y Y tranh thủ thời gian thu dọn trận kỳ bố trí ở chiến trường, bận rộn một phen.
“Lục Diệp, sau này đụng phải gia hỏa này nhất định phải đánh chết, thật quá đáng ghét!” Y Y vội la lên.
“Đánh gần chết, sau đó bảo Hoa Từ chữa thương cho hắn, đánh gần chết...” Lục Diệp nảy sinh ác độc, hắn tình nguyện chiến đấu một trận với đối phương một đao một thương, cũng không muốn phí công phí sức như vậy, kết quả còn phải thu thập tàn cuộc.
Mấu chốt là từ đầu tới đuôi, hắn ngay cả hình dạng đối thủ của mình cũng chưa từng thấy qua, vậy cũng rất ghê tởm.
Trên Linh Khê bảng, đại danh của Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp đã vọt vào vị trí thứ chín.
Tất cả đều xôn xao!
Thằng nhãi này đã làm được.
Chân chính trên ý nghĩa lấy Thiên Bát tu vi giết vào mười thứ hạng đầu Linh Khê bảng, điều này không thể nghi ngờ cũng đại biểu hắn tại Linh Khê cảnh tầng thứ này, đã là một nhóm mạnh nhất rồi.
Hắn vẫn chỉ là một Thiên Bát!
Hắn còn có thể tấn thăng Thiên Cửu!
Đây mới là thứ làm người ta cảm thấy sợ hãi.
Đến trình độ như thế này, nói một cách chính xác, Lục Diệp chỉ cần đánh một trận, liền có tư cách khiêu chiến bảng số một.
Nhưng từ khi bắt đầu thi hành, y luôn đi khiêu chiến tu sĩ Vạn Ma lĩnh, vì vậy không lựa chọn làm vậy.
Mục tiêu kế tiếp là gia hỏa bài danh thứ sáu.
Khiêu chiến Quỷ Ảnh tiêu phí hai ngày, từ đầu tới đuôi Lục Diệp không có ra một đao, cuối cùng mặc dù dùng trận pháp khiến Quỷ Ảnh Tử chủ động nhận thua mà kết thúc, nhưng trong lòng chiến ý không được phát tiết, ít nhiều cũng có chút khó chịu.
Cho nên hắn mài đao hiển hách, chuẩn bị khai đao với gia hỏa xếp hạng thứ sáu.