Chương 778: Linh Khê Tam Tai! 2
Chương 778: Linh Khê Tam Tai! 2
Nguyên Từ Hô Khiếu là có dấu hiệu, giống như vừa rồi, khi dấu hiệu này xuất hiện, rất nhanh toàn bộ Linh Khê chiến trường đều bị Nguyên Từ Lực Trường cuồng loạn bao phủ.
Lục Diệp chỉ cảm thấy may mắn vì thiên tai này là dấu hiệu, nếu không có chút đề phòng nào, chỉ sợ rất nhiều tu sĩ bay tới bay lui trên bầu trời đều phải ngã chết.
Còn về phần tam tai trong Nhất Diệp Đê Mi, Lục Diệp cảm thấy đó hoàn toàn là Vạn Ma lĩnh đang phỉ báng mình...
Cho nên lúc ấy hắn nghe loại lời nói đùa này chỉ là cười một tiếng cho qua, cũng không quá để ý.
Y Y là linh thể, cảm thụ cực kỳ rõ ràng đối với Nguyên Từ Lực Trường, cho nên nàng đã phát hiện sớm hơn Lục Diệp.
"Về lại trong cơ thể Hổ Phách." Lục Diệp vội vàng nói một tiếng.
Thời điểm Nguyên Từ Lực Trường tràn ngập chiến trường, ảnh hưởng đối với các tu sĩ chẳng qua là không cách nào thúc giục linh lực, nhưng ảnh hưởng đối với Y Y thì lớn, nếu như không trốn vào trong cơ thể Hổ Phách, nàng vô cùng có khả năng trực tiếp tiêu tán.
"Ừm." Y Y nói xong, lập tức biến mất không thấy đâu nữa.
"Hổ Phách, hiện chân thân!"
Hổ Phách nhỏ giọng gào thét đáp lại, từ đầu vai Lục Diệp nhảy ra sau lưng, đứng ở vị trí vừa rồi của Y Y, dưới sự cuồn cuộn của Yêu Nguyên lộ ra chân thân.
Còn Lục Diệp thì nhân cơ hội này hạ thấp độ cao xuống, chỉ phi hành sát mặt đất không đến năm trượng, như vậy, cho dù có xảy ra tình huống như vừa rồi, cũng không đến mức ngã chết.
Thân là một tu sĩ, nếu ngã chết từ trên cao xuống, đó mới là loại chết bi thảm nhất.
Bên này vừa mới bận rộn xong, Lục Diệp lại một lần nữa sinh ra linh lực trong cơ thể bị giam cầm, cảm giác không cách nào vận dụng, trực tiếp té xuống từ trên cao năm trượng.
Hắn vội vàng đứng dậy, linh lực lại khôi phục, tiếp tục ngự khí tiến về phía trước.
Như thế sau mấy lần, Nguyên Từ Lực Trường quả nhiên tràn ngập toàn bộ Linh Khê chiến trường, trong chốc lát, tất cả tu sĩ linh lực không cách nào thúc giục, thiên địa linh khí cũng biến thành kiên cố, chẳng những thế, ngay cả nguyên một đám đại trận phòng hộ cũng đều sụp đổ.
Điều duy nhất các tu sĩ còn có thể sử dụng chính là đủ loại công năng kèm theo ấn ký chiến đấu, dù sao thứ này cũng liên quan tới Thiên Cơ, cho dù là Nguyên Từ Lực Trường cũng không có cách nào ảnh hưởng.
Lục Diệp đã xoay người cưỡi trên lưng Hổ Phách, một đường tuyệt trần mà đi, đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh truy đuổi phía sau, mắt nhìn dõi theo, lại không thể làm gì.
Trước mắt Lục Diệp chỉ có một suy nghĩ, lần này đi ra ngoài mang theo Hổ Phách, thật sự là một quyết định sáng suốt.
Bằng không bây giờ hắn phải dựa vào chính mình mà chạy, cảnh tượng kia quả thực không dám tưởng tượng.
Lúc Nguyên Từ Hô Khiếu bao phủ chiến trường Linh Khê, bên Vạn Ma lĩnh bỗng phát hiện, đây là một cơ hội!
Một cơ hội chém giết Lục Nhất Diệp!
Từ sau khi gia hỏa này lên Thiên Bát đã khó xử lý, hôm nay gã là người đứng đầu Linh Khê bảng, lại được Thiên Cơ ban thưởng tẩy lễ, càng cường đại hơn so với lúc trước.
Bên phía Vạn Ma lĩnh người có thể giết hắn quá ít, nhiều người đuổi không kịp hắn, vẫn luôn không có biện pháp gì đối phó với hắn.
Nhưng hiện tại linh lực bị giam cầm, tất cả mọi người chỉ có thể dựa vào thể phách của bản thân, nếu như lúc này có thể vây khốn Lục Nhất Diệp ở một nơi nào đó, vậy thì chỉ cần mấy chục người là có thể giết chết hắn!
Suy nghĩ kỹ một điểm này, rất nhiều tu sĩ khổ sở ở Vạn Ma lĩnh đã lâu cơ hồ ngửa mặt lên trời hoan hô, ông trời mở mắt!
Nhưng rất nhanh chóng, các tu sĩ Vạn Ma lĩnh ý thức được một vấn đề mới.
Đó chính là Lục Nhất Diệp có tọa kỵ!
Một con Bạch Hổ có thể mượn tiếng hổ gầm tấn công tâm thần địch nhân!
Nói thật, các tu sĩ lúc tu vi thấp còn thích thu phục vật cưỡi, bởi vì lúc tu vi thấp, tọa kỵ chẳng những có thể cưỡi lên đường, mà trong lúc tranh đấu cùng địch nhân cũng là một sự giúp đỡ rất tốt.
Nhưng tu sĩ đến cảnh giới thứ tám, sau khi có thể ngự khí phi hành, cơ bản đều sẽ không đi thu phục tọa kỵ gì đó, mình có thể bay, còn cần gì tọa kỵ, cho dù là thu phục khi tu vi còn yếu, cũng không theo kịp tốc độ trưởng thành của các tu sĩ, dần dần bị đào thải.
Cho nên muốn nhân cơ hội này chém giết Lục Nhất Diệp, còn phải có đủ tọa kỵ mới được, tối thiểu cước lực phải theo kịp người khác.
Cũng may còn có một lưu phái ngự thú, tu sĩ lưu phái này chuyên dùng ngự thú chiến đấu, thực lực tu sĩ mạnh đến mức nào, toàn bộ phải xem điều khiển yêu thú mạnh hay yếu.
Lúc Lục Diệp lên bảng đã đụng phải một gia hỏa, người nọ mang theo bốn con yêu thú ra trận, kết quả bị Lục Diệp ngay tại chỗ giết sạch sẽ cả người lẫn thú, thi thể mấy con yêu thú kia sau đó đều trở thành thực vật của Lục Diệp và Hổ Phách bổ sung thân thể.
Trong lúc nhất thời, trong tất cả các trụ sở của Vạn Ma Lĩnh, tu sĩ của các lưu phái trở thành bánh trái thơm ngon, còn có một số ít Yêu thú của Yêu tu tông môn điều động rất nhiều loài phi cầm đi ra, căn cứ vị trí cuối cùng của Lục Diệp, trên trời dưới đất, tìm kiếm tung tích của hắn.
Cần phải đợi trước khi Nguyên Từ Hô Khiếu chấm dứt, tìm được bóng dáng của hắn, sau đó nhổ cỏ tận gốc!
Lúc này, Lục Diệp đã cưỡi Hổ Phách đi tới trụ sở của Thanh Đế thành.
Vốn ngự khí chỉ cần đi gần nửa ngày, nhưng sau khi cưỡi Hổ Phách chạy mất hai ngày, thực lực của Hổ Phách tăng mạnh, bước chân lại nhanh hơn, nếu mà trước kia, lộ trình ấy phải chạy tới bốn năm ngày mới xong.
Phong trần mệt mỏi.
Trụ sở Thanh Đế thành, đại trận phòng hộ đã bị tiêu trừ bởi Nguyên Từ Hô Khiếu, tất cả tu sĩ đều quay trở về trụ sở, trận địa sẵn sàng đón quân địch, dù sao không ai biết có địch nhân thừa cơ xâm chiếm hay không.
Bóng dáng cưỡi Bạch Hổ vừa xuất hiện bên ngoài trụ sở Thanh Đế thành đã bị các tu sĩ Thanh Đế thành phát hiện, rất nhanh đưa tin ra ngoài.
Đợi đến khi Lục Diệp đi đến bên ngoài trụ sở, có tu sĩ tiến lên: "Là Bích Huyết tông Nhất Diệp đạo hữu?"
"Đúng vậy!"
Lục Diệp trả lời một câu.
Tu sĩ kia đưa tay ra hiệu: "Nhất Diệp đạo hữu, mời!"