Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 783 - Chương 783: Vây Giết!

Chương 783: Vây giết! Chương 783: Vây giết!

Chu Bàng trước trận đấu này đã đưa ra một quyết định cực kỳ sai lầm. Đó là tập trung toàn bộ lực lượng vào phòng hộ.

Kỳ thật nếu như hắn phát huy bình thường, tình cảnh chưa chắc có xấu hổ như vậy, nhưng hoàn toàn vứt bỏ thủ đoạn tấn công đổi lấy phòng ngự căn bản không mang đến cho hắn bao nhiêu an toàn.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà hung danh của Lục Diệp quá lớn, cho dù hắn có Yển Giáp bên người, thực lực tăng nhiều, cũng không có lòng tin có thể thắng được Lục Diệp.

Xác thực là hắn đem phòng hộ của mình kín không kẽ hở, nhưng khi tầng phòng hộ không kẽ hở xuất hiện, hắn liền không có cơ hội hoàn thủ nữa.

Cùng lúc móng vuốt Hổ Phách to lớn nện xuống, Lục Diệp cũng từ một bên phát động tiến công, đao mang sắc bén cuốn theo sát khí, khiến toàn thân Chu Bàng băng hàn.

Hắn tập trung toàn bộ lực chú ý vào phương hướng của Lục Diệp và Hổ Phách, toàn lực thúc giục lực lượng phòng thủ công kích đến từ một người một hổ này.

Nhưng mà đúng lúc này, linh lực cuồng bạo lại bắt đầu khởi động.

Trùng kích to lớn quét tới, từ lỗ hổng phòng ngự của Chu Bàng hung hăng đánh thẳng vào người hắn. Trong nháy mắt, Chu Bàng chỉ cảm thấy cả người mình đều sắp bị xé nứt, nếu không phải thể tu của hắn đủ cường đại thì đạo công kích này cũng đã đủ lấy tính mạng của hắn rồi.

Dù như thế, công kích sắc bén kia cũng đã xé rách phòng hộ khí huyết và linh lực của hắn, lưu lại máu thịt trên người hắn, thậm chí mơ hồ còn có thể thấy tạng khí đang nhúc nhích!

Hắn bỗng dưng quay đầu, nhìn lại nơi phát ra công kích, mi mắt đột nhiên co lại.

Trong tầm mắt phản chiếu một thân ảnh thiếu nữ, linh lực quanh thân thiếu nữ sôi trào, đang ngưng tụ một đạo thuật pháp cuồng bạo!

Vừa rồi đánh trúng đòn tấn công của hắn, chính là từ tay thiếu nữ này!

Làm sao lại như vậy...

Thế này là sao?

Chu Bàng bối rối.

Khiêu chiến Linh Khê bảng, cho tới bây giờ đều là một chọi một, Lục Nhất Diệp kia có thú sủng, mang vào thì cũng thôi đi, đây là chuyện Thiên Cơ cho phép, dù sao trên đời này còn có một lưu phái ngự thú, tu sĩ dùng điều khiển yêu thú tác chiến, nếu không để cho tu sĩ mang thú sủng, tu sĩ ngự thú lưu phái căn bản không có bao nhiêu sức chiến đấu.

Nhưng thiếu nữ này là chuyện gì xảy ra?

Cái này chung quy không có khả năng là thú sủng đi?

Hoàn toàn không có đạo lý.

Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Chu Bàng chính là Lục Nhất Diệp này không biết vận dụng thủ đoạn không thể tưởng tượng gì, vòng qua Thiên Cơ giám sát, dẫn theo một pháp tu tới quần ẩu chính mình!

Nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy loại sự tình này không có khả năng, thiên cơ cao cao tại thượng, từ trước đến nay luôn công bằng liêm chính, nhất là khiêu chiến Linh Khê bảng, từ xưa đến nay chưa từng xảy ra vấn đề gì, không thể nào có chuyện sơ hở lớn như vậy.

Bất quá rất nhanh, hắn cũng không cần suy nghĩ những vấn đề này, bởi vì Y Y dùng thuật pháp điên cuồng oanh kích, thân hình Chu Bàng cao lớn giống như thuyền độc mộc phiêu bạt trên biển lớn, lắc lư bất định.

Càng có Lục Diệp và Hổ Phách ở bên cạnh tấn công mạnh mẽ không ngừng.

Nương theo đó lại một mặt tấm chắn Linh khí vỡ nát, nguy cơ lớn lao bao phủ hắn, khí tức tử vong đập vào mặt mà đến.

Hổ Phách điên cuồng gào thét, hấp hồn trùng kích khiến sắc mặt Chu Bàng đau đớn, lỗ mũi đổ máu, trong lòng mơ hồ một ý niệm thúc giục hắn mau chóng nhận thua, nhưng lực chú ý tập trung không nổi, lời đến miệng căn bản hô không ra.

Càng nhiều thuật pháp rơi vào trên thân thể khôi ngô của hắn, còn có một thanh trường đao sắc bén xuyên qua lỗ hổng phòng ngự kia, từ dưới mà lên, đâm xuyên qua hàm dưới của hắn, thẳng tắp từ đỉnh đầu đâm ra!

Linh lực chấn động hỗn loạn trong nháy mắt đột nhiên ngừng lại, Y Y tản đi thuật pháp ngưng tụ trong tay, Hổ Phách cũng lui qua một bên, khẽ ẩn thân, làm ra tư thế tùy thời có thể bạo khởi một kích.

Tí tách...

Tí tách...

Máu tươi nhỏ xuống mặt đất.

Chu Bàng cúi thấp mi mắt, nhìn thiếu niên gần trong gang tấc, trong mắt tràn đầy sự không cam lòng đối với tình cảnh của bản thân.

Lục Diệp rút đao, máu tươi phun ra, thân ảnh khôi ngô quỳ bịch xuống đất, chợt chậm rãi nằm xuống, mặt đất dưới thi thể rất nhanh bị máu tươi nhuộm đỏ...

Sinh cơ tiêu tán.

Y Y nhanh chóng tiến lên, thu dọn chiến lợi phẩm, đem Yển Giáp của đối phương tổn hại thu vào trong túi trữ vật, lại ném túi trữ vật cho Lục Diệp, lúc này mới lách mình trở lại trong cơ thể Hổ Phách.

Lúc này, Lục Diệp đã từ trong túi trữ vật của mình lấy ra rất nhiều băng vải cùng thuốc chữa thương, lại lấy ra một cái bọc kỹ, buộc trên lưng Hổ Phách.

Tiếp nhận khiêu chiến của Chu Bàng chỉ là bắt đầu, kế tiếp nếu như đoán không sai, chỉ sợ phải giết ra một con đường máu!

Nguyên Từ Hô Khiếu, linh lực cấm tiệt, túi trữ vật đều không có cách nào mở ra, những vật trị thương này đương nhiên là phải chuẩn bị sẵn.

Chẳng những như thế, Lục Diệp còn cố ý từ trong rất nhiều chiến lợi phẩm lúc trước, tìm ra mấy thanh trường đao để dùng cùng loại với Bàn Sơn Đao.

Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Lục Diệp nhét vào trong miệng mấy viên Liệu Thương đan, xoay người cưỡi trên lưng Hổ Phách, lúc này mới để cho Thiên Cơ tự truyền tống mình ra chiến trường đấu.

Lúc trở về, vẫn là bình nguyên mênh mông vô bờ bến kia.

Tầm mắt vừa mới khôi phục, một cỗ kình phong liền từ bên cạnh đánh tới, hung hăng đánh vào trên người Hổ Phách, cho dù là lấy Hổ Phách cường tráng, cũng bị cú va này có chút lảo đảo.
Bình Luận (0)
Comment