Chương 799: Liên trảm!
Chương 799: Liên trảm!
Nếu ngay cả loại đao thuật này cũng không phá vỡ được Linh Y của Lan Tử Y phòng hộ, cho dù gọi Y Y và Hổ Phách cùng đánh hội đồng thì cũng không có ý nghĩa lớn.
Cũng nên thử một lần!
Nhưng tốc độ đối phương quá nhanh, một kích kia muốn chém trúng đối phương, còn phải tạo ra một ít cơ hội mới được.
Trong lúc hai người giao phong, thân hình Lục Diệp bỗng nhiên lảo đảo một cái, dáng vẻ như lực lượng không thể tiếp được.
Lan Tử Y làm sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy, tay phải đâm ra một kiếm, trực tiếp đâm xuyên bụng Lục Diệp, trường kiếm xuyên thấu qua cơ thể!
Lục Diệp kêu lên một tiếng đau đớn.
Còn không đợi Lục Diệp phản kích, kiếm ở tay trái Lan Tử Y cũng đã đâm tới, một kiếm này đã đâm vào cổ của Lục Diệp, nếu đâm trúng, cho dù Lục Diệp không chết cũng sẽ mất đi sức chiến đấu.
Trường kiếm sắc bén kia ở trong tầm mắt cấp tốc phóng đại, ngay khi trường kiếm đâm tới trước mắt, Lục Diệp bỗng nhiên giơ tay trái lên chắn trước người.
Mũi kiếm xuyên qua bàn tay, đâm thẳng mà qua.
Lục Diệp thò đại thủ về phía trước, để cho cả thanh kiếm xuyên qua bàn tay của mình, ngay sau đó nắm chặt tay trái.
"Đùng!"
Nắm chặt nắm đấm bắt lấy một tay của Lan Tử Y.
Nữ tử đối diện giương mắt, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, ấn vào ánh mắt là vẻ mặt lãnh khốc của Lục Diệp, trong nháy mắt này, nàng ý thức được một chuyện.
Trúng kế rồi!
Vừa rồi Lục Diệp lảo đảo chỉ là một loại mồi nhử, dụ dỗ nàng chui vào mồi nhử.
Nhưng mồi nhử như vậy cũng làm cho Lục Diệp phải trả một cái giá cực kỳ nặng nề, phần bụng bị một thanh kiếm đâm xuyên, bàn tay bị một thanh kiếm khác đâm thủng, đây thật sự là tàn nhẫn với kẻ địch, càng tàn nhẫn hơn đối với mình.
Trong lòng Lan Tử Y đột nhiên sinh ra báo động, da thịt toàn thân đều sinh ra cảm giác đau đớn, đó là dấu hiệu nguy cơ lớn sắp giáng xuống.
Linh quang bên ngoài thân đột nhiên lóe lên, Linh Y kia vốn chỉ xuất hiện khi gặp nguy hiểm mới có thể sinh ra, lúc này đây sớm đã xuất hiện.
Xoẹt xoẹt...
Có tiếng quần áo rách nát truyền ra.
Trong nháy mắt này, cánh tay phải của Lục Diệp đột nhiên phình to một vòng lớn, làm quần áo trên cánh tay phải đều rách ra, khí huyết toàn thân trong thời gian cực ngắn hội tụ lên cánh tay phải, khiến cho sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt như tờ giấy.
Lục Diệp nhấc đao, ầm ầm đánh xuống.
Bàn Sơn Đao lập tức hóa thành vô số tàn ảnh!
Nhất Thiểm!
Liên trảm!
Trong khoảnh khắc đó, Lục Diệp chém xuống ba đao, tất cả đều là đao thuật lấp lóe do song Phong duệ linh văn gia trì, loại đao thuật này trong thời gian cực ngắn chém ra nhiều đoạn kỹ xảo công kích, chính là liên trảm, chuyên môn dùng để bài trừ một ít phòng hộ chắc chắn, dùng ở chỗ này là thỏa đáng nhất.
Lục Diệp vốn còn muốn chém đao thứ tư, nhưng sau ba đao, cánh tay phải đã hoàn toàn thoát lực, trở nên không hề có cảm giác, toàn bộ cánh tay phải sưng phù giống như đùi, làn da nứt ra, cơ bắp đứt gãy, máu tươi tràn đầy, nhìn qua cực kì kinh người.
Ngay cả Bàn Sơn Đao lúc nào bay ra ngoài, hắn cũng không cảm giác được.
Liên trảm đao thứ nhất hạ xuống, Linh Y Lan Tử Y hoàn mỹ ngăn chặn được, khi đao thứ hai chém xuống, quang trạch trên Linh Y đột nhiên trở nên ảm đạm đến cực điểm.
Đao thứ ba, Linh Y bị phá vỡ, trên người Lan Tử Y xuất hiện một vết thương khiến người ta sợ hãi. Vết thương kia bắt đầu từ vai phải, đến bụng trái là dừng, máu thịt xoay tròn, quần áo rách nát là da thịt trắng nõn, bên trong vết thương dữ tợn, mơ hồ có thể thấy được trái tim đang đập.
Ba nhát chém liên tiếp chẳng những phá Linh Y của Lan Tử Y, chém nàng bị thương nặng nề mà còn có lực xung kích cực lớn, chém nàng bay ra ngoài.
Có điều trong nháy mắt khi bay ra ngoài, một chân thon dài của Lan Tử y đã quét ra, như một cây roi dài quét tới huyệt Thái Dương của Lục Diệp.
Nữ nhân này không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để phản kích! Hung tàn như mãnh thú.
Trong nháy mắt đó, Lục Diệp căn bản không thể động đậy, ngay cả cơ hội phản ứng cũng không kịp đã bị đánh bay ra ngoài, chật vật rơi xuống đất.
Hai thanh trường kiếm rút ra từ trong cơ thể và bàn tay hắn, máu tươi phun trào.
Lúc rơi xuống đất, Lục Diệp choáng váng đầu óc một trận, trước mắt ứa ra sao vàng, hắn lảo đảo đứng dậy, đầu óc choáng váng, căn bản là đứng không vững, lại bổ nhào xuống đất, lặp lại nhiều lần như thế, mới miễn cưỡng nửa quỳ trên mặt đất.
Hắn bên này chật vật như vậy, bên kia cũng không dễ chịu.
Lan Tử Y bị Tam Đao của Lục Diệp đánh cho sững sờ, trước trận chiến này, nàng thật sự không nghĩ tới trong Linh Khê cảnh có người có thể làm nàng bị thương, hơn nữa còn đánh nàng thê thảm như vậy.
Đúng như trước đó Hàn Thiết Quân đã nói với Lục Diệp, từ khi trùng kích Linh Khê bảng đến bây giờ, nàng vẫn luôn ôm tâm tính chơi trò chơi.
Mãi đến khi gặp được Lục Diệp.
Nàng đã lấy ra toàn bộ bản lĩnh, nhưng vẫn suýt nữa bị ba đao của người ta chém giết.
Trong nháy mắt khi nàng bị Lục Diệp đánh bay ra ngoài, Y Y và Hổ Phách đồng thời xuất thủ.
Một Linh một Hổ đi theo Lục Diệp thời gian dài như vậy, đương nhiên biết lúc nào nên ra tay, lúc nào nên giấu dốt.
Lúc trước Linh Y của Lan Tử Y hộ thân, cho dù bọn họ ra tay hiệu quả cũng không lớn, nhưng hiện tại Linh Y đã bị phá, Lục Diệp bên kia đã là nỏ mạnh hết đà, đương nhiên đã đến thời điểm bọn họ ra sân.
Nhưng Lan Tử Y cũng không ngốc, trước mắt nàng ta trọng thương, đã không thích hợp lưu lại tranh đấu, nếu như đối thủ chỉ có một mình Lục Diệp, còn có cơ hội đánh một trận, ai thắng ai thua còn chưa biết được.