Chương 805: Lục Nhất Diệp đã tới.
Chương 805: Lục Nhất Diệp đã tới.
Tuy Lục Diệp thăng cấp lên Thiên Cửu có mấy ngày, nhưng bởi vì từ sau khi hắn thăng cấp thì không thể hiện tu vi trước mặt người khác, cho nên đánh dấu trên Linh Khê bảng của hắn vẫn chỉ là Thiên Bát.
Toàn bộ chiến trường Linh Khê, ngoại trừ Hoa Từ, không có ai biết hắn đã thăng cấp Thiên Cửu.
Hai lần trước từ Vạn Độc lâm đều bại lộ hành tung rất nhanh, dẫn tới rất nhiều tu sĩ Vạn Ma lĩnh vây đuổi chặn đường, vô cùng náo nhiệt.
Lúc này đây ngược lại là thanh tịnh hơn rất nhiều, ngự sử linh chu bay mấy trăm dặm mới thấy ba đạo lưu quang lướt gấp.
Trong giới hạch tâm, rất nhiều tu sĩ vì thuận tiện chạy trên đường mà bay qua bay lại, bình thường sẽ không có quá nhiều nguy hiểm. Bởi vì chỉ cần đầy đủ cảnh giác, dù là bị địch nhân bắt gặp, đánh không lại cũng có cơ hội bỏ chạy, trừ phi tốc độ chênh lệch quá lớn.
Thấy ba đạo lưu quang kia, Lục Diệp liền bay thẳng về phía đối phương.
Ba người bên kia hiển nhiên cũng nhìn thấy Lục Diệp, liền đứng tại chỗ chờ.
Ba người này không biết từ đâu tới, càng không biết phải đi nơi nào, Lục Diệp không biết rõ trận doanh của bọn họ, bọn họ cũng không biết rõ trận doanh của Lục Diệp, sở dĩ dám đứng tại chỗ, không thể nghi ngờ là ỷ vào người đông thế mạnh.
Nếu mọi người cùng một trận doanh, tự nhiên sẽ không có tranh chấp gì, nếu thuộc phe đối địch, lấy ba địch một bọn họ cũng có thể chiếm hết lợi thế.
Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn.
Thẳng đến khoảng trăm trượng, một người trong ba người bỗng nhiên trong lòng nhảy dựng, vận đủ thị lực nhìn về phía Lục Diệp bên kia, đồng thời mở miệng nói: "Lý sư huynh, ngươi xem tên kia có giống Lục Nhất Diệp hay không?"
Hai người còn lại đều giật nảy mình, được gọi là Lý sư huynh tu sĩ miệng nói: "Đừng có hù dọa vi huynh."
Chợt nhớ tới, nơi này cách Vạn Độc lâm không tính là quá xa, thật sự có khả năng đụng phải Lục Nhất Diệp kia, hắn vội vàng vận dụng thị lực chân tay, đập vào mi mắt chính là một thiếu niên cấp tốc tới gần bọn họ, trên đầu vai thiếu niên kia còn có một con yêu thú trắng như tuyết đang ngồi xổm.
Không phải Lục Nhất Diệp thì là ai?
"Chạy mau!" Tu sĩ họ Lý hô to một tiếng, ba người nhất thời thất kinh, dựng lên độn quang muốn chạy khỏi nơi đây.
Nhưng đã trễ, tiếng xé gió vang lên, chín đạo lưu quang phân thành ba nhóm, tập kích ba người.
Tu vi ba người cũng không tính là quá cao, hai tên Thiên Bát, một tên Thiên Thất, làm sao có thể ngăn cản được Lục Diệp ngự khí?
Tiếng kêu thảm thiết ngắn ngủi vang lên, máu tươi nhao nhao tung toé từ trên bầu trời, chờ đến khi Lục Diệp đuổi tới vị trí ban đầu của bọn họ, ba người đều đã mất mạng.
Sau khi tấn thăng Thiên Cửu, thực lực của Lục Diệp tăng lên rất nhiều, chém giết những tu sĩ Vạn Ma lĩnh này càng thêm thong dong tự nhiên.
Y Y lắc mình đi ra, tùy ý quét dọn chiến trường, thu hồi chiến lợi phẩm, Lục Diệp lần nữa lên đường.
Nơi đi qua, phàm là gặp tu sĩ, Lục Diệp đều phải tiến lên xác nhận một chút trận doanh của đối phương.
Mấy ngày qua, tu sĩ Vạn Ma lĩnh bị hắn gặp được không ai may mắn thoát khỏi, tất cả đều bị chém chết tại chỗ.
Ba ngày sau, thân ảnh Lục Diệp xuất hiện ở bên ngoài một đại trận phòng hộ có tên là Huyền Thanh Cung.
Thấy rõ linh văn gia trì hai tròng mắt, quan sát tiết điểm của đại trận này.
Một vị tu sĩ mặc áo bào rộng thùng thình nghe tin tức mà tới, cách màn sáng đại trận quát với Lục Diệp: "Người đến là ai?"
Sau khi hỏi xong, hắn cẩn thận quan sát Lục Diệp một chút, ngay sau đó sắc mặt đại biến, hoảng sợ thất thanh: "Lục Nhất Diệp?"
Tu sĩ này sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, làm thế nào cũng không nghĩ tới, Lục Nhất Diệp đại danh đỉnh đỉnh lại bỗng nhiên xuất hiện ở bên ngoài trụ sở nhà mình, hơn nữa nhìn tư thế của hắn, hiển nhiên là người đến bất thiện.
Hắn vội vàng thôi động linh lực, hô to một tiếng: "Lục Nhất Diệp đến rồi!"
Một tiếng gầm giận dữ, trong trụ sở đột nhiên sôi trào, từng đạo lưu quang bay lên trời, hướng phía bên này lao tới.
Bên ngoài màn sáng đại trận, Lục Diệp đã giơ tay đánh ra mấy cây trận kỳ, sau một hồi hành động của hắn, bên trong màn sáng bị trận kỳ bao phủ kia, linh lực đình chỉ chảy xuôi.
Hắn nhấc tay lên, như vén rèm cửa lên, xốc đại trận lên một góc, thản nhiên đi vào.
Lúc này đã có mấy vị tu sĩ chạy tới nơi đây với tốc độ tương đối nhanh hơn, còn có nhiều người đang trên đường chạy tới.
Mấy vị tu sĩ kia chạy tới đây thấy Lục Diệp xâm nhập vào nơi đóng quân của mình, làm gì còn khách khí? Liền nhao nhao thôi động thủ đoạn đánh về phía Lục Diệp.
Trong nháy mắt Bàn Sơn Đao ra khỏi vỏ, Phong Hành Linh Văn gia trì, thân ảnh Lục Diệp xê dịch lắc lư, tinh diệu vô cùng tránh đi tất cả công kích, xông thẳng đến trước mặt một tu sĩ, giơ tay chém xuống.
Máu tươi bắn tung toé!
Thân hình hắn không ngừng, lại phóng xuống dưới...
Chỉ trong thời gian ba hơi thở, tại chỗ đã có năm cỗ thi thể nằm, trên Bàn Sơn đao, máu tươi nhỏ xuống.
Càng có nhiều tu sĩ hơn tụ tập đến đây, một vị Thiên Cửu cao giọng rống giận: "Lục Nhất Diệp, ngươi muốn chết!"
Độc mã xâm nhập vào nơi đóng quân của mình, việc này nếu đặt ở trên người ai cũng không chịu được, nhìn mấy đạo thân ảnh nằm trong vũng máu, tròng mắt của đông đảo tu sĩ Huyền Thanh Cung đỏ ngầu.
Ngay khi tu sĩ thứ chín vừa dứt lời, từng đạo thuật pháp cùng uy thế ngự khí giống như mưa rơi đánh về phía Lục Diệp.