Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 807 - Chương 807: “Một Người Diệt Một Tông!”

Chương 807: “Một người diệt một tông!” Chương 807: “Một người diệt một tông!”

Huyền Thanh Cung tu sĩ bày ra trận thế đã có thể chống lại yêu thú bá chủ.

Đối với bọn họ mà nói, thực lực mà Lục Diệp thể hiện ra lúc này không kém chút nào so với những Yêu thú bá chủ trong truyền thuyết kia.

Cách xa nhau hai mươi trượng, bầu không khí nghiêm túc, có sát khí âm thầm phun trào.

Lục Diệp đang đứng tại chỗ bỗng nhiên xoay người bổ ra một đao, theo ánh đao hiện lên, một quỷ tu lặng yên không một tiếng động lẻn đến bên cạnh Lục Diệp chuẩn bị bùng nổ, trực tiếp bị chém thành hai đoạn.

Quỷ tu kia trước khi chết trong mắt tràn đầy thần sắc khó tin, nghĩ mãi mà không rõ chính mình làm sao bại lộ hành tung.

Uy lực một đao này làm cho càng nhiều quỷ tu ẩn nấp thân ảnh không dám hành động thiếu suy nghĩ, cảm giác của Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp này, tựa hồ cường đại có chút quá phận, đám quỷ tu muốn đánh lén hắn quả thực khó như lên trời.

Mà một đao chém xuống kia tựa hồ là tín hiệu, theo quỷ tu chết bất đắc kỳ tử, một chữ “Giết” bỗng nhiên từ trong trận doanh tu sĩ Huyền Thanh Cung gầm lên.

Tiếp theo trong nháy mắt, thuật pháp phô thiên cái địa cùng lưu quang ngự khí hướng Lục Diệp bên kia đánh tới, lít nha lít nhít giống như mưa to vậy.

Dưới sự củng cố của Linh Văn hệ Phong, Lục Diệp đang bay đột nhiên tránh đi từng đạo từng đạo công kích, trong tầm nhìn của một đám tu sĩ Huyền Thanh Cung, thân ảnh của Lục Diệp linh hoạt giống như cá trong nước, thuật pháp bọn họ đánh ra cùng Ngự Khí Cửu Thành đều rơi vào khoảng không, có bắn trúng hắn cũng bị Lục Nhất Diệp thúc giục Linh văn ngăn cản.

Trong vòng hai mươi trượng, chỉ tốn thời gian ba hơi thở đã ập tới.

Một thể tu đang cầm trong tay một cái linh khí đại thuẫn, dựng thẳng trước người, khí huyết và linh lực cuồn cuộn cùng một chỗ, bày ra tư thế kim cương không thể phá.

Cánh tay phải đang cầm đao của Lục Diệp bỗng nhiên bành trướng một vòng, khí huyết nồng đậm hội tụ trên cánh tay phải, nhắm ngay linh khí đại thuẫn của đối phương, một đao bổ xuống.

Chợt lóe!

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, một tấm Cửu Cấm Đại Thuẫn trực tiếp bị nghiền nát, hóa thành mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi, vốn dĩ nó có tác dụng phòng hộ nhưng lại không thể phát huy ra một chút nào, chẳng những thế, Bàn Sơn Đao còn thuận thế chém rớt những tu sĩ đứng sau tấm thuẫn xuống đất.

Trận hình Huyền Thanh Cung theo thể tu ngã xuống, xuất hiện một lỗ hổng nho nhỏ.

Thân ảnh của Lục Diệp giống như mãnh hổ xuống núi, theo lỗ hổng này liền xông vào đám người, ngự khí bay lượn bên cạnh, Bàn Sơn Đao trong tay không ngừng chém xuống.

Khi tu vi Thiên Bát, hắn đã từng giết vào nơi đóng quân của một thế lực Vạn Ma lĩnh, kết quả lại bị người ta đánh cho chạy trối chết, chật vật chạy trốn.

Nhưng trước mắt tu vi của hắn đã tấn thăng Thiên Cửu, hơn nữa còn được ban thưởng tẩy lễ ba lần thiên cơ, thực lực mạnh hơn trước rất nhiều.

Bây giờ Lục Diệp đã có tu vi để một mình diệt một tông.

Nếu không phải có tự tin như vậy, hắn cớ sao lại giết vào nơi đóng quân của Huyền Thanh Cung?

Đơn thương độc mã đối mặt với nhiều địch như vậy, phương pháp tốt nhất chính là giết vào trong địa bàn của địch, làm như vậy tuy rất dễ rơi vào thế bị bao vây, nhưng cũng có thể khống chế thế cục tốt hơn, làm cho trong cùng một thời gian địch có thể công kích mình trở nên có hạn, đơn giản mà nói chính là làm cho địch nhân trở nên bó tay bó chân.

Ngược lại, nếu giữ khoảng cách thì không dễ bị bao vây, nhưng một khi kéo dài khoảng cách thì tất cả mọi người có thể thông qua thủ đoạn ngự khí hoặc thuật pháp để công kích mình thì tình huống sẽ càng bết bát hơn.

Xông vào trong địa bàn của địch, bốn phương tám hướng tất cả đều là địch , nhưng trong cùng một thời gian có thể công kích Lục Diệp, nhiều lắm cũng chỉ có bảy tám người, hơn nữa đều là chém giết ở khoảng cách gần, Lục Diệp không cần lo lắng bị ngự khí hoặc là thuật pháp quấy rầy.

Mỗi lần giết một người, trên người đều phải có thêm mấy vết thương, cũng may thân thể Lục Diệp đủ cường đại, những thương thế kia nhìn có vẻ nghiêm trọng nhưng trên thực tế đều chỉ là bị thương ngoài da, vị trí chính thức gây hại, hắn luôn dùng linh văn ngự thủ bảo vệ.

Khung cảnh trở nên hỗn loạn.

Hổ Phách ngồi xổm trên vai Lục Diệp thỉnh thoảng hét lên một tiếng, mỗi lần tiếng hổ gầm truyền ra, tất nhiên sẽ có một đám người xui xẻo.

Mà ở trong cục diện hỗn loạn này, lại có một đạo thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn lặng yên không một tiếng động hiện ra sau lưng Huyền Thanh Cung tu sĩ, đó chính là Y Y.

Khi Lục Diệp xâm nhập vào nơi đóng quân của Huyền Thanh Cung, giết mấy tu sĩ gặp lúc đầu, Y Y liền từ trong cơ thể hổ phách lách mình đi ra, trốn vào trong lòng đất.

Lúc này nàng ta chạy ra ngoài, không có một tu sĩ Huyền Thanh Cung nào chú ý tới nàng ta.

Trong tay nàng cầm một tấm bảo vật hình một cuốn sách vẽ, chính là Cửu Giới đồ do Vân phu nhân ban thưởng.

Lặng yên không một tiếng động đi tới sau lưng mấy tu sĩ Huyền Thanh Cung đang hoang mang lo sợ, thừa dịp Lục Diệp đại sát tứ phương hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người, nàng đem Cửu Giới Đồ chụp xuống đầu những người kia, trong chốc lát, mấy tu sĩ liền không thấy bóng dáng, mà trong Cửu Giới đồ lại có thêm mấy đạo thân ảnh bút mực, mấy đạo thân ảnh kia giống nhau, cả đám đều vẻ mặt ngạc nhiên, hiển nhiên là không biết đã xảy ra chuyện gì.
Bình Luận (0)
Comment