Chương 833: Tấn thăng Vân Hà, Thiên Cơ chúc phúc
Chương 833: Tấn thăng Vân Hà, Thiên Cơ chúc phúc
Thời gian nhoáng một cái, ba ngày sau, trên đài cao trước quảng trường Thiên Cơ điện của Bích Huyết tông, Lục Diệp đang ngồi xếp bằng.
Cách đài cao mấy chục trượng, bốn phương tám hướng tất cả đều là tu sĩ đến đây xem lễ, trên trời dưới đất đều là bóng người, những tu sĩ Linh Khê cảnh cấp độ này chưa hẳn hiểu rõ sự tình Thiên Cơ chúc phúc bao nhiêu, nhưng các thế hệ trước đều biết, trong các tu sĩ thế hệ này, Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp khi tấn thăng Vân Hà, vô cùng có khả năng đạt được Thiên Cơ chúc phúc.
Bởi vì một đường tu hành, đại đa số kẻ địch mà Lục Diệp giết đều có tu vi cao hơn hắn.
Dưới mệnh lệnh của người thế hệ trước, tu sĩ trẻ tuổi một đời mới có thể tụ tập trong trụ sở của Bích Huyết tông.
Không ai biết Thiên Cơ chúc phúc có thể khiến một tu sĩ đạt được bao nhiêu lợi ích, nhưng không ai muốn bỏ lỡ cơ hội quan sát.
Lui một bước mà nói, cho dù bọn họ tính toán sai lầm, Lục Diệp không đạt được thiên cơ chúc phúc, để các tu sĩ trẻ tuổi đi một chuyến cũng không tổn thất bao nhiêu, đơn giản là lãng phí thời gian tu hành mấy ngày.
Bao nhiêu năm nay, cơ hội tụ tập tu sĩ ở giới trung tâm lại gần nhau cũng không nhiều, có thể giao lưu trao đổi với nhau, mở rộng tầm mắt của các đệ tử, bản thân đây chính là một lợi ích.
Số lượng người tuy nhiều, nhưng toàn bộ trụ sở lại lặng ngắt như tờ.
Trên đài cao, Lục Diệp hơi có chút áp lực.
Hắn chỉ mới tấn thăng Vân Hà mà thôi, lại dẫn tới nhiều người chạy tới xem lễ như vậy, bỗng nhiên phát hiện, trong chiến trường Linh Khê này, hắn đã bất tri bất giác có lực ảnh hưởng lớn đến như vậy rồi.
Nghĩ lại lời nói của Nhị sư tỷ lúc xuất phát từ trụ sở, không cần để ý cái gì thiên cơ chúc phúc, nếu có, tự nhiên là tốt nhất, nếu là không có, vậy cũng không cần cưỡng cầu, một chút áp lực liền quét sạch.
Trong cơ thể, chín nguồn linh lực tuần hoàn dưới sự khống chế của hắn từ từ dừng lại, một thân tu vi cũng từ Thiên Cửu không ngừng rơi xuống.
Thẳng đến một thân linh lực ngưng lại bên trong linh khiếu, không có bất cứ động tĩnh gì nữa.
Hắn ở trong Vạn Độc Lâm thấy cự giáp tấn thăng Vân Hà, hơn nữa tu sĩ từ Linh Khê tấn Vân Hà vốn không phải là chuyện khó khăn, chỉ cần trong cơ thể mở ra Linh khiếu số lượng đầy đủ, dựa theo công pháp tu hành xâu chuỗi tất cả Linh khiếu, đi một vòng tuần hoàn Đại Chu Thiên, tự nhiên là có thể tấn thăng.
Cho nên hắn biết hiện tại mình nên làm gì.
Nhớ lại ghi chép trong Đại Nhật Lưu Ly quyết, dựa theo lộ tuyến hành công của công pháp, điều khiển linh lực bản thân, bắt đầu từ linh khiếu ban đầu, xâu chuỗi từng cái linh khiếu một.
Linh lực yên lặng một lần nữa chảy xuôi trong linh khiếu, số lượng linh khiếu móc nối càng nhiều, tốc độ chảy của linh lực càng nhanh, càng hung mãnh.
Cho đến một khoảnh khắc nào đó, ba trăm sáu mươi khiếu bị xâu chuỗi, linh lực chảy trở lại, tràn vào trong Linh khiếu ban đầu.
Giờ khắc này, một thân linh lực bắt đầu từ Linh khiếu ban đầu, linh khiếu móc nối mà kết thúc, vòng tuần hoàn Đại Chu Thiên đã thành.
Trong cơ thể Lục Diệp ong ong, linh lực phun trào, giống như nước sông đang cuộn trào mãnh liệt.
Sóng khí vô hình ầm ầm quét qua bốn phương, uy thế không biết xuất phát từ đâu cùng nhau phát ra, Linh Khê tấn thăng Vân Hà!
Ban đầu ở trong Vạn Độc Lâm, sau khi cự giáp thăng cấp Vân Hà, lập tức bị Thiên Cơ bài xích, đưa ra khỏi Linh Khê chiến trường, trực tiếp trở về Thiên Cơ điện của trụ sở.
Giờ phút này sau khi Lục Diệp tấn thăng Vân Hà, cũng cảm nhận được vô cùng rõ ràng loại cảm giác bài xích đến từ bốn phía trời đất kia, hắn cảm giác bản thân dường như đang ở trong một hoàn cảnh cực kỳ chật chội, mỗi một tấc không gian xung quanh đều muốn chen lấn ra ngoài.
Nhưng mà đúng vào lúc này, trong tối tăm chợt có thiên cơ rơi xuống, loại cảm giác bài xích khắp nơi này trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
Cùng lúc đó, các tu sĩ bốn phía xem lễ xôn xao một trận, chỉ vì trên đỉnh đầu Lục Diệp bỗng nhiên xuất hiện một đóa Thất Thải Bảo Liên đang xoay tròn, trực tiếp hạ xuống phía hắn.
“Thiên Cơ chúc phúc!” Có người kinh ngạc thốt lên.
Mặc dù đã sớm biết được từ trưởng bối nhà mình, lần này Lục Nhất Diệp thăng cấp Vân Hà rất có thể sẽ được Thiên Cơ chúc phúc, nhưng trước khi Thiên Cơ chúc phúc phủ xuống, ai cũng không dám cam đoan.
Mãi tới giờ phút này, Thiên Cơ thật sự ban phúc báo!
Đây rõ ràng là một đóa Thất Thải Bảo Liên từ trên trời giáng xuống, đó cũng không phải là vật thật, mà giống một loại ảo ảnh, lại dường như là năng lượng không hiểu hội tụ thành.
Trong nháy mắt khi đóa Thất Thải Bảo Liên này xuất hiện, trong thiên địa liền tràn ngập một mùi thơm kỳ lạ, làm cho người ta ngửi được là sảng khoái và thanh thoát.
Bảo liên rơi xuống, bao phủ thân ảnh Lục Diệp vào bên trong, liếc mắt nhìn qua, thật giống như Lục Diệp đang ngồi ở bên trong một đóa hoa sen bảy màu, hoa sen từ từ xoay tròn, không gian quanh thân Lục Diệp cũng biến thành một vầng hào quang rực rỡ, đủ loại ảo ảnh thần bí.
Lại có một tầng ảo ảnh hoa sen theo Bảo Liên xoay tròn bỗng nhiên xuất hiện, lại bỗng nhiên biến mất, vòng đi vòng lại.
Năng lượng kỳ lạ tràn ngập toàn bộ trụ sở của Bích Huyết tông.
Có tu sĩ nhanh trí nếm thử phun ra nuốt vào, kinh ngạc phát hiện nơi này năng lượng tùy ý đi ra lại có hiệu quả cường tráng khí lực, tăng tiến tâm lực.
“Mau tu hành!” Phát giác được dị thường, tu sĩ kia vội vàng hạ giọng hô.
Tu sĩ đứng ở trên mặt đất lập tức khoanh chân ngồi, tiến vào trạng thái tu hành. Những người bay ở giữa không trung xem lễ, cũng vội vàng tìm vị trí hạ xuống.
Từ khi đóa Thất Thải Bảo Liên rơi xuống không đến ba mươi hơi thở, toàn bộ trụ sở Bích Huyết tông, kể cả đệ tử bổn tông cùng tu sĩ bên ngoài đến xem lễ, khoảng chừng hai ba nghìn người, tất cả đều tiến vào trạng thái tu hành.