Chương 842: Độc y Hoa Từ. 2
Chương 842: Độc y Hoa Từ. 2
Người đời trước chỉ biết Bích Huyết tông có một Lục Nhất Diệp, nhưng đến lúc này, đại danh Hoa Từ của Bích Huyết tông cũng nhanh chóng lan truyền, được vô số y tu quỳ bái, điểm này, cho dù là y tu xuất thân Vạn Ma lĩnh cũng không thể tránh được.
Điều duy nhất khiến bên Vạn Ma lĩnh cảm thấy may mắn chính là, Hoa Từ này không thể gây chuyện như Lục Nhất Diệp, trên thực tế cho đến hôm nay, bên phía Vạn Ma lĩnh cũng không biết Hoa Từ đang ở nơi nào.
Đừng nói bên Vạn Ma lĩnh không biết, ngay cả tông môn của Hạo Thiên minh cũng không rõ ràng.
Con người Hoa Từ này, giống như là đột nhiên xuất hiện, bất kỳ trụ sở nào ở trung tâm cũng không thấy được bóng dáng của nàng.
...
Trong phòng của Bích Huyết tông, Lục Diệp vừa nghiên cứu tâm đắc tu hành đao thuật trong tay, vừa điều khiển c Thiên Phú thụ hấp thu Địa Tâm hỏa, đồng thời còn nuốt linh đan, khôi phục linh lực đã tiêu hao của bản thân.
Mấy ngày nay không ngừng mài giũa bản thân trong Thận Cảnh, Lục Diệp đã hoàn toàn quen thuộc với thực lực tăng vọt của bản thân.
So với Thiên Cửu có thể phát huy ra thực lực, hiện tại tăng lên quá lớn.
Chẳng trách mọi người đều nói cảnh giới tăng lên là một loại bay vọt về chất.
Trong năm ngày qua, tu vi không tăng lên, bởi vì hắn một mực tiêu hao linh lực của bản thân.
Lúc trước hắn mua đủ một trăm phần Địa Tâm Hỏa trong bảo khố Thiên Cơ, sau khi bỏ ra hai vạn công đức, mấy ngày nay liên tục hấp thu hắn đã không còn nhiều lắm.
Sau khi dùng một phần Địa Tâm hỏa cuối cùng, Lục Diệp mới đặt tâm đắc tu hành đao thuật trong tay xuống, điều tra biến hóa của Thiên Phú thụ.
Nhìn xuống phía dưới, Lục Diệp nhăn mày lại.
Một trăm phần địa tâm hỏa, theo hắn tính toán, như thế nào cũng có thể đốt sáng năm sáu chục mảnh lá cây mới đúng.
Nhưng trên thực tế số lượng lá cây được thắp sáng còn chưa đủ một nửa trong dự liệu.
Lục Diệp lại điều tra từng cái một, chỉ tìm được bốn loại linh văn từ trong đó, những chiếc lá cây còn dư lại đều mang theo một ít kỹ xảo và thủ pháp đặc biệt được xây dựng bằng linh văn.
Những vật này mặc dù không phải là linh văn, nhưng đối với Lục Diệp mà nói lại cực kỳ quan trọng, hắn lấy được càng nhiều kỹ xảo cùng thủ pháp thì khi xây dựng linh văn lại càng nhẹ nhàng.
Dùng bố trí truyền tống trận mà nói, nếu không tích lũy được nhiều thứ lúc trước, cho dù hắn có từ trong sách học được linh văn Hư Không thì cũng cần ba ngàn hai nguyên Âm Dương mới có thể tạo ra được Linh văn. Bằng tạo nghệ của bản thân hắn trên Linh Văn chi đạo cũng không có biện pháp xây dựng ra, chứ đừng nói chi là bố trí truyền tống trận.
Nguyên nhân chính là bởi vì nắm giữ kỹ xảo và thủ pháp kia, hắn mới có thể thuận lợi xây dựng hư không Linh văn, tiếp theo để truyền tống trận phát huy tác dụng.
Lần này, bốn loại linh văn đạt được không quá thích hợp trong chiến đấu, phân biệt là Diệp Vũ, Viêm Hỏa, Thủy Tiễn, Thổ Đột.
Nếu đơn độc xây dựng ra, có thể hình thành thuật pháp.
Lần này thật ra trên con đường của Pháp tu càng lúc càng xa...
Mặc dù số lượng lá cây đã được thắp sáng ít hơn rất nhiều so với dự đoán, nhưng Lục Diệp cũng không cảm thấy lãng phí, bởi vì bản thân Thiên Phú thụ là cần nhiên liệu.
Nguyên Từ gào thét bao phủ chiến trường Linh Khê, hắn vẫn luôn trốn ở trong rừng Vạn Độc, nếu không phải lúc trước để cho Thiên Phú thụ cắn nuốt đủ địa tâm hỏa, lưu trữ lượng lớn nhiên liệu, hắn há có thể bách độc bất xâm?
Cho nên dù là một mảnh lá cây cũng không thắp sáng, chỉ cần Địa Tâm hỏa bị Thiên Phú thụ hấp thu thì sẽ không lãng phí.
Bây giờ hắn tu hành nuốt Nguyên Linh Đan, công hiệu so với Uẩn Linh Đan cường đại gấp mười mấy lần, đan độc trong linh đan cũng càng nhiều, đốt cháy đan độc có thể sẽ tiêu hao nguyên liệu chứa đựng thiên phú thụ đấy.
Không đi mua Địa Tâm hỏa mặc dù công đức trong tay còn hơn bảy vạn.
Có một số chuyện không cần quá gấp gáp, hơn nữa nếu tin tức hắn nhận được không sai, công đức sẽ này có tác dụng lớn trong chiến trường Vân Hà.
Năm ngày sau khi Lục Diệp tấn thăng Vân Hà, hắn đi ra khỏi nơi tu hành, trong bản tông không ngừng có đệ tử lui tới, đều tiếp nhận nhiệm vụ giúp Lục Diệp xây dựng lại Thúy Trúc Phong.
Sau khi nhìn thấy hắn đều cung kính hành lễ.
Lục Diệp bay lên trời, một lát sau đã bay đến trên bầu trời Thúy Trúc Phong, cúi đầu quan sát, phía dưới một lượng lớn đệ tử đang bận rộn, những kiến trúc rách nát ban đầu đều đã biến mất không thấy, thay vào đó là từng căn phòng mới tinh.
Trên đỉnh Thúy Trúc Phong còn có một toà đại điện đang được xây dựng, thoạt nhìn quy mô cũng không nhỏ.
Đều là tu sĩ, hiệu suất làm việc còn rất cao, huống chi nơi này có một đám đại khái hơn trăm tu sĩ.
Hẳn là không cần mười ngày nửa tháng, Thúy Trúc Phong bên này có thể hoàn tất xây dựng lại.
Nhưng Lục Diệp đã không đợi được đến ngày hôm đó.
Cũng may hắn cảm thấy đáng tiếc, cũng may cuối cùng vẫn có thể quay trở lại.
Trở về Thủ Chính Phong, tìm được nhị sư tỷ.
“Ngươi muốn vào chiến trường Vân Hà?” Thủy Uyên giống như phát giác được mục đích đến của hắn.
“Ân, trước mắt cảnh giới đã củng cố, nên đi vào tu hành.”
“Cũng tốt.” Thủy Uyên gật đầu, “Mang đủ tài nguyên tu hành không? Không đủ thì mang nhiều hơn.”
“Có rất nhiều.”
“Tình hình chiến trường Vân Hà không giống chiến trường Linh Khê, lúc trước ta có nói với ngươi một chút, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ khó mà nói rõ được. Sau khi ngươi tiến vào, nhớ tìm Thiên Cơ thương minh mua một phần tình báo cơ bản về chiến trường Vân Hà, mặt khác cũng muốn mua một phần mười bản đồ về chiến trường Vân Hà, điều này rất quan trọng đấy.”
“Ta nhớ kỹ rồi.”
“Bình thường trong chiến trường Linh Khê là do tu sĩ hai đại trận doanh đối kháng, bên trong Vân Hà chiến trường sẽ không thiếu đối kháng như vậy, nhưng so sánh ra mà nói, bên trong Vân Hà chiến trường phần lớn là tranh đoạt tài nguyên tu hành. Chỉ cần ngươi đủ mạnh, như vậy tốc độ tu hành có thể nhanh hơn người khác! Trước mắt ngươi mới vừa tấn thăng Vân Hà, nhớ kỹ hết thảy cầu ổn, gặp địch nhân đánh không lại nhất định phải lấy bảo toàn bản thân làm mục tiêu hàng đầu, chỉ có sống, mới có tương lai, mặt khác sau khi tiến vào, có thể liên hệ tứ sư huynh ngươi.”
“Vâng.”
Giống như là trưởng bối không yên lòng nhìn con trai sắp đi xa, Thủy Uyên không ngừng dặn dò Lục Diệp các loại chuyện.
Hồi lâu sau, Lục Diệp mới từ biệt Thủy Uyên, mang theo Hổ Phách và Y Y, sải bước đi về phía Thiên Cơ điện.
Chiến trường Vân Hà, ta tới rồi!