Chương 873: Thiếu chủ Vạn Thú Tông
Chương 873: Thiếu chủ Vạn Thú Tông
Chương 873. Thiếu chủ Vạn Thú Tông
Chiến trường Linh Khê, chiến trường Vân Hà thậm chí toàn bộ Cửu Châu, đều có rất nhiều cơ duyên, chỉ xem các tu sĩ có thể gặp được hay không.
So sánh hơn, Linh Khê chiến trường các loại cơ duyên lấy truyền thừa chiếm đa số, mà các loại cơ duyên trong chiến trường Vân Hà lấy đề thăng thực lực tu sĩ làm chủ.
Trời ban linh kí cũng là một loại cơ duyên, cơ hồ mỗi một ngày, các nơi trên chiến trường Vân Hà đều có linh ký Thiên Tứ, đây cũng là cơ duyên mà các tu sĩ hoan nghênh nhất, bởi vì không cần gánh vác quá nhiều nguy hiểm liền có cơ hội lấy được những chỗ tốt.
Nhưng cơ duyên cũng không chỉ là một loại linh ký trời ban.
Còn có đủ loại bí cảnh.
Chiến trường Linh Khê cũng có bí cảnh, Lục Diệp đã từng đi qua Tiên Nguyên thành chính là một bí cảnh, ở nơi đó, hắn có được rất nhiều Tẩy Hồn Thủy.
Bí cảnh ở chiến trường Vân Hà rất nhiều, có một số bí cảnh có thời gian cố định, thậm chí là ở một số nơi cố định. Mỗi khi nơi này mở ra, bên ngoài bí cảnh đều sẽ tụ tập rất nhiều tu sĩ.
Cũng có một số bí cảnh cần các tu sĩ dùng phương pháp đặc thù mở ra, một số khác thì xuất hiện ngẫu nhiên khắp nơi trên chiến trường Vân Hà, người hữu duyên có thể tự mình tiến vào bên trong.
Như trước mắt, cuối tầm mắt có một cột sáng phóng lên tận trời, đâm thủng tầng mây, dù là cách mấy trăm dặm cũng có thể nhìn thấy rành mạch.
Trên không trung của linh địa, Lục Diệp và Thẩm Tiểu Miêu đứng sóng vai nhau, nhìn cột sáng đâm thủng bầu trời kia, trong lòng biết động tĩnh vừa rồi hẳn chính là cột sáng này gây ra.
"Đây là cái gì?" Mặc dù Lục Diệp mua không ít tin tức về chiến trường Vân Hà trong Thiên Cơ thương minh nhưng thời gian tới chiến trường Vân Hà cũng không dài, đương nhiên không có kiến thức rộng rãi như Thẩm Tiểu Miêu.
"Có lẽ là một loại bí cảnh, cụ thể là loại nào thì không rõ ràng lắm, nhưng bất kể là loại nào thì cũng đều có lợi."
"Đi xem một chút!"
"Nhưng ở Linh địa bên này..."
"Không cần quan tâm, có đại trận Ẩn Nặc, người bình thường không cẩn thận điều tra sẽ phát hiện không được, dù đánh mất, quay lại cướp là được."
Lục Diệp nói như vậy, liền nói một tiếng với phía dưới, Y Y và Hổ Phách vội vàng đi ra, tế ra Linh thuyền, hóa thành lưu quang lao về phía cột sáng.
Thẩm Tiểu Miêu chỉ có thể đuổi theo, nàng cũng cảm thấy rất hứng thú với cột sáng bên kia, chỉ là không nỡ vứt linh địa xuống.
Đối với tu sĩ dựa vào phun ra nuốt vào thiên địa linh khí làm chủ yếu thủ đoạn tu hành như nàng mà nói, có một chỗ ổn định linh địa thật sự quá trọng yếu, dù cho linh địa còn chưa tới Ất cấp, nhưng cũng có thể tiết kiệm cho nàng rất nhiều thời gian tu hành.
Đối với Lục Diệp thì không phải như vậy, linh địa đối với hắn mà nói, tác dụng không phải quá lớn, có loại mà dệt hoa trên gấm, ném đi cũng không sao cả.
Lần trước nếu không phải thủ đoạn của đám người Nguyễn Khinh Trúc quá bẩn thỉu, Lục Diệp cũng không đến mức phải giết người cướp linh địa trở về.
Thời điểm nhìn từ xa, khoảng cách cột sáng kia không gần, một đường lao nhanh, phát hiện xác thực không gần.
Ước chừng khoảng ba, bốn trăm dặm.
Chờ khi đám người Lục Diệp chạy đến nơi, cột sáng kia đã thu liễm lại, chỉ để lại tại chỗ một màn sáng cao vài chục trượng, đủ mọi màu sắc hào quang vặn vẹo không ngừng, nếu như cẩn thận quan sát, còn có từng màn cảnh tượng thỉnh thoảng lóe lên, từ trong những cảnh tượng đó, có núi non trùng điệp hiểm trở chợt lóe rồi biến mất, cũng có thân ảnh tu sĩ không biết tên bay lên trời, còn có một số phi cầm tẩu thú.
Bốn phía đã tụ tập không ít tu sĩ.
Đại đa số tu sĩ đều nhìn chằm chằm vào màn sáng vặn vẹo biến hóa đó.
Lục Diệp quan sát bốn phía, số tu sĩ tụ tập ở đây đã có hai ba trăm người, hơn nữa theo thời gian trôi qua, còn không ngừng có càng nhiều tu sĩ tụ tập lại.
Chỉ từ trên thân những tu sĩ này truyền đến dao động linh lực suy đoán, người tới thực lực tốt xấu lẫn lộn, có người Vân Hà tầng thứ tám, thứ chín, cũng có người vừa tấn thăng Vân Hà không lâu.
Bỗng nhiên, ánh mắt Lục Diệp dừng lại trên một người, đó là một nữ tử mặc áo tím, thần sắc lạnh nhạt.
Dường như có cảm giác, nữ tử áo tím kia thuận theo ánh mắt nhìn qua đây.
Bốn mắt nhìn nhau, nữ tử khẽ vuốt cằm với Lục Diệp rồi thu hồi ánh mắt.
Lục Diệp cũng không để lại dấu vết mà dời ánh mắt đi.
Ngược lại không nghĩ tới, nhanh như vậy lại chạm mặt nữ tử này.
"Cẩn thận, đây là một đại bí cảnh!" Ngay khi Lục Diệp đang điều tra bốn phía, Thẩm Tiểu Miêu bỗng nhiên bu lại, thở ra như hoa lan.
"Nói như thế nào?"
"Trước kia ta từng tiến vào bí cảnh này, hoàn cảnh bên trong rất phức tạp, gần như là một thế giới chân thật! Hơn nữa sau khi tiến vào, mỗi người đều sẽ được trao cho một thân phận mới."
"Ai ban cho?"
"Thiên Cơ!"
Lục Diệp nhướng mày.
Từ trước đến nay, những thứ có thiên cơ xen vào không đơn giản, Lục Diệp đối với bí cảnh này không khỏi sinh ra một ít hứng thú, không có gì khác, nếu như đủ loại suy đoán của hắn trước đó không sai, hắn đã được thiên cơ chúc phúc, dưới tình huống có ảnh hưởng của thiên cơ, sẽ có một chút ưu đãi đặc biệt.
"Vào trong thì có thể làm gì?"