Chương 883: “Chạy mau!”
Chương 883: “Chạy mau!”
Chương 883. “Chạy mau!”
Về phần Lan Tử Y, nàng lấy ra ngự khí. Ngự khí của nàng chỉ có một thanh đoản kiếm dài chừng một thước, nhưng linh quang trên đoản kiếm ngang nhiên, tốc độ cực nhanh, sát thương cực lớn, nơi nó đi qua, kiếm quang sắc bén xuyên thấu đầu lâu từng con yêu thú, mang theo từng dòng máu nóng.
Mục tiêu mấy người xuất thủ đều lựa chọn những Yêu thú có thể phi hành kia, bởi vì chỉ có những Yêu thú có thể phi hành mới có thể tạo thành uy hiếp với bọn họ, về phần những Yêu thú không thể phi hành thì tạm thời bỏ mặc không quản.
Khoảng cách trăm trượng chớp mắt đã tới, khi thân hình của Hạ Thiển Thiển lướt qua bên cạnh mấy người, ba người Lục Diệp cũng vội vàng thay đổi phương hướng, chia nhau chạy trốn.
Sau lưng có rất nhiều yêu thú đuổi giết, con ngươi của mỗi một con yêu thú đều hiện ra màu đỏ tươi không bình thường.
Tiếng vang ầm ầm truyền ra, là pháp trận Lục Diệp bố trí bị kích hoạt, ánh lửa cực lớn hiện lên, yêu thú trong phạm vi pháp trận bao phủ, không chết cũng bị thương.
Tiếng vang liên miên không dứt, một tòa lại một tòa pháp trận được kích hoạt, Lục Diệp lúc chạy trốn còn cầm một cây trận kỳ trong tay, thỉnh thoảng huy động, kích phát những pháp trận cần khống chế.
Chín đạo lưu quang quanh quẩn bên người, tập sát yêu thú phi hành đuổi theo phía sau mình.
Số lượng yêu thú rất nhiều, nhưng thực lực lại là vàng thau lẫn lộn, đại đa số đều là yêu thú phổ thông, tương đương với tu sĩ Linh Khê cảnh, chỉ có số ít một bộ phận mới là yêu tướng.
Yêu thú bình thường rất khó ngăn cản được thủ đoạn của đám người Lục Diệp, chỉ có những Yêu tướng thực lực cường đại chân chính mới có thể tạo thành uy hiếp ở trình độ nhất định với đám người Lục Diệp.
Dần dần, tiếng nổ đùng đoàng thưa thớt, cho dù Lục Diệp đã sớm bố trí một lượng lớn trận pháp cũng đã tiêu hao hầu như không đến một nén nhang.
Nhưng đập vào mắt hắn chính là yêu thú có số lượng khổng lồ.
Trong chiến trường hỗn loạn, bốn người đã hoàn toàn tách ra, Thẩm Tiểu Miêu và Hạ Thiển Thiển không biết đã chạy đến nơi nào, Lục Diệp chỉ có thể nhìn thấy bóng Lan Tử Y.
Giờ này khắc này, nữ nhân này đang bị một đám Yêu thú vây quanh giữa không trung, chỉ mơ hồ có thể thấy được thân ảnh và kiếm quang lóe lên ở trong đó của nàng ta, thỉnh thoảng còn có tiếng Yêu thú thê lương từ trên không rơi xuống.
Tình huống của Lục Diệp bên này cũng không quá lạc quan, bị một đoàn yêu thú truy kích, trong đám yêu thú này có hai con thực lực rất mạnh, tối thiểu cũng tương đương với tu sĩ Vân Hà năm sáu tầng, dưới sự giáp công trái phải, Lục Diệp rất chật vật.
Khiến cho Lục Diệp cảm thấy may mắn là những con yêu thú phát điên này dường như bị ảnh hưởng rất lớn, trở nên cực kỳ khát máu và dễ dàng xúc động, cho nên mặc dù chúng có thể bộc phát ra thực lực mạnh hơn so với trạng thái bình thường, nhưng tương đối mà nói, chúng không thông minh như vậy.
Nếu không yêu thú cấp bậc này bình thường linh trí đều rất cao.
Lục Diệp mấy lần ra tay, muốn loại bỏ một con trong hai con yêu tướng này, cũng không có cách nào thành công, chỉ có thể vừa lượn vòng trốn chạy, vừa cắt bỏ những con yêu thú thực lực không mạnh kia.
Khắp bầu trời kiếm quang bỗng nhiên nở rộ, đám yêu thú vây quanh Lan Tử Y bỗng nhiên hóa thành xác vụn, nhao nhao bay lả tả từ trên bầu trời rơi xuống. Thân hình cao gầy này, nữ tử cầm trong tay hai thanh trường kiếm, thân hình xoay tròn, như đóa hoa sáng lạn.
Thời điểm khiêu chiến Linh Khê bảng, Lục Diệp cùng Lan Tử Y giao thủ qua, lúc ấy đã cảm thấy công kích của nữ tử này đại khai vô cùng hợp, hơn nữa phương thức chiến đấu của nàng rất thích hợp để ứng phó với cục diện bị vây công này, hôm nay xem ra quả là như thế.
Bất quá sau khi thi triển một chiêu này, ngực Lan tử y phập phồng lên xuống mấy lần, hiển nhiên đối với nàng có gánh nặng không nhỏ.
Ngay sau đó, nàng thân hợp kiếm quang, vọt thẳng về phía Lục Diệp bên này.
Lúc kiếm quang tùy ý, áp lực của Lục Diệp giảm đi.
Như loại người Lục Diệp và Lan Tử Y, khi đối địch với nhau, đều cảm thấy đối phương rất khó giải quyết, nhưng nếu hợp tác, đó chính là người rất đáng tin cậy.
Hai đạo thân ảnh dịch chuyển đan xen, tuy là lần đầu phối hợp giết địch, nhưng lại thân mật khăng khít, không cần bất kỳ giao lưu gì, phảng phất như hai bên đều có thể đoán được ý nghĩ cùng bước tiếp theo trong lòng đối phương.
Đao quang kiếm quang lấp lóe bất định, từng con từng con yêu thú hướng phía dưới rơi xuống, ngay cả hai con yêu thú thực lực mạnh nhất kia cũng bị Lục Diệp cùng Lan Tử Y liên thủ chém một con, con còn lại đau khổ chống đỡ, Lục Diệp cùng Lan Tử Y hợp lực, chém con yêu thú này bị trảm cũng là chuyện sớm muộn.
Chợt có dao động linh lực kịch liệt mà hỗn loạn từ một bên truyền đến, Lục Diệp quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thẩm Tiểu Miêu vừa rồi không biết chạy đến nơi nào hiện thân, mà ở phía sau nàng, lại có hơn mười bóng người hung hãn đánh tới.
Thẩm miêu miêu vọt tới bên cạnh Lục Diệp và Lan Tử Y, mở miệng nói: “Diệp Lục, tới rất nhiều người.”
Nàng vừa bị một đám yêu thú truy kích, cơ hồ cùng đường, chỉ có thể lựa chọn hướng thành Lưỡng Giới bay đi. Kết quả đã đi được nửa đường, bỗng nhiên gặp một nhóm tu sĩ trước mặt lao đến, những yêu thú đuổi theo nàng đều bị chém giết, nàng liền quay đầu trở về.