Chương 968: Lục Nhất Diệp là sư đệ của ngươi? 2
Chương 968: Lục Nhất Diệp là sư đệ của ngươi? 2
Trên chiến trường Linh Khê, kẻ này từ trên tay tông môn của mình lừa gạt lấy đi ước chừng ba mươi vạn công đức tài nguyên, hơn nữa còn kèm theo hai mươi phần tâm đắc tu hành đao thuật, được tông môn coi là vô cùng nhục nhã!
Đúng rồi, Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp!
Tuy nói trên đời này có không ít người cùng họ, nhưng cái tên Lục Nhất Diệp này cũng không thường thấy, tỷ lệ lớn chính là người mình muốn tìm, còn nữa, cho dù không phải người mình muốn tìm thì sao?
Dám tranh hạng nhất với mình, chán sống rồi!
Còn nữa, người này có quan hệ với Lý Bá Tiên là sư huynh đệ, nếu Lý Bá Tiên biết hắn đang ở khu vực săn bắn liệu có chạy tới chi viện hay không?
Nếu Lý Bá Tiên cũng chạy vào, vậy chuyện này thật thú vị!
Nhớ tới Lý Bá Tiên, sắc mặt Hạ Lương trở nên lạnh lùng.
Yến Hình sư huynh chết trong tay Lý Bá Tiên, mối thù này không thể không báo, một thân đao thuật của hắn đều do Yến Hình dạy dỗ, Yến Hình với hắn mà nói, vừa là huynh vừa là cha, lúc trước biết được Yến Hình chết trận, hắn đã thề độc, nhất định phải giết Lý Bá Tiên, báo thù rửa hận cho Yến Hình.
Trong chiến trường Linh Khê, Lý Bá Tiên là nhân vật hắn cần ngưỡng mộ, nhưng ở chiến trường Vân Hà, thực lực của hắn vượt qua Lý Bá Tiên rất nhiều, bất đắc dĩ chính là, chiến trường Vân Hà quá mức rộng lớn, hắn vẫn không tìm được bóng dáng Lý Bá Tiên.
Đây là một cơ hội.
Ý niệm trong đầu chợt hiện lên, Hạ Lương truyền tin vài tiếng ra ngoài.
Tin tức Bích Huyết tông Lục Nhất Diệp bị nhốt ở khu vực săn bắn nhanh chóng lan truyền.
Hơn nửa canh giờ sau, trên chiến trường Vân Hà, vùng đất Vọng Giang, Vọng Giang là tên của một dòng sông lớn trên chiến trường Vân Hà, từ nam đến bắc xuyên qua mấy vạn dặm.
Giờ này khắc này, một người đứng ở trên không nhìn xuống sông, đôi mắt lạnh lẽo nhìn xung quanh, lạnh lùng mở miệng: “Lý Bá Tiên, ta biết ngươi trốn ở chỗ này, làm sao, đường đường là kiếm tu còn không dám đi ra đánh một trận sao? Bản lĩnh của ngươi đâu rồi?”
Hắn một đường truy kích đến tận đây, mất đi bóng dáng Lý Bá Tiên, có thể xác định Lý Bá Tiên đang trốn trong Vọng Giang, nhưng cụ thể trốn ở nơi nào thì không thể nào điều tra.
Không thể không nói, kiếm tu chạy rất nhanh, cho dù hắn tu vi vượt qua Lý Bá Tiên rất nhiều, Lý Bá Tiên còn mang theo một người, mình vậy mà cũng không thể đuổi kịp người ta.
Nhưng nếu thật sự để hắn ta đi sâu vào trong Vọng Giang để tìm kiếm tung tích của Lý Bá Tiên, hắn ta thật sự không dám, ai biết Lý Bá Tiên trốn ở nơi nào, lỡ như bị hắn ta chơi xỏ, không chừng sẽ lật thuyền trong mương.
Đang lúc do dự, ấn ký chiến trường chợt có tin tức truyền đến, người này điều tra một phen, bỗng nhiên cất tiếng cười to: “Lý Bá Tiên, Lục Nhất Diệp là sư đệ của ngươi đúng không?”
Dưới đáy sông Vọng Giang, dưới cát đá, dưới một pháp khí như ô dù, hai người Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền lặng lẽ tránh né, thần sắc cả hai đều có chút mệt mỏi, không có biện pháp, tự tiến vào chiến trường Vân Hà này, phần lớn thời gian hai người đều ở vào trạng thái bị đuổi giết, nếu không phải trong tay Phong Nguyệt Thiền có rất nhiều bảo vật bảo mệnh thì hai người đã sớm không kiên trì nổi rồi.
Giờ phút này nghe được tên Lục Diệp, Lý Bá Tiên thần sắc lạnh lẽo, Phong Nguyệt Thiền vội vàng nắm lấy cánh tay hắn, chầm chậm lắc đầu, sợ hắn xúc động sẽ giết ra ngoài.
Tên này thực lực rất mạnh, hai người liên thủ cũng không phải là đối thủ, nếu không cũng sẽ không bị ép phải trốn ở chỗ này không dám lộ diện, vào lúc này tuyệt đối không thể bại lộ hành tung.
Chỉ nghe giọng nói của người nọ lại từ xa xa truyền đến: “Không ngại nói cho ngươi biết, sư đệ kia của ngươi bây giờ bị nhốt trong khu vực săn bắn, không thoát được, đã rất nhiều người đi tìm hắn rồi! Ta sẽ đi tìm hắn, trước tiên giết tên sư đệ kia của ngươi rồi sau đó mới trừng phạt ngươi!”
Nói xong, hắn ngự không rời đi.
Tiếp tục ở lại đây cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, Lý Bá Tiên khăng khăng không hiện thân, hắn cũng không có cách gì hay, hơn nữa xuất hiện khu vực săn bắn, hắn cũng muốn đi kiếm một chén canh, với thực lực của hắn, đủ tư cách như vậy.
Dưới đáy sông, Lý Bá Tiên lộ ra thần sắc ngạc nhiên, tiểu sư đệ bị nhốt trong khu vực săn bắn?
So với Lục Diệp tiến vào chiến trường Vân Hà sớm hơn mấy tháng, thời gian tu hành lại sớm hơn Lục Diệp rất nhiều năm, Lý Bá Tiên tự nhiên biết khu vực săn bắn là cái gì.
Nếu tiểu sư đệ thật sự rơi vào khu vực săn bắn thì phiền toái lớn rồi, chỗ đó không có ra vào, hơn nữa hiện tại tin tức bị tiết lộ, chắc chắn Vạn Ma lĩnh sẽ nhắm vào tiểu sư đệ.
Tiểu sư đệ đáng thương, mới tiến vào Vân Hà chiến trường chưa được hai tháng, chỉ sợ cảnh giới tầng hai cũng không có, dưới cục diện như vậy, làm gì có đường sống?
Vừa nghĩ đến đây, hắn vội vàng truyền tin cho Lục Diệp, hỏi thăm tình huống.
Rất nhanh đã nhận được tin tức của Lục Diệp, xác định hắn thật sự đang ở trong sân săn bắn.
“Sư huynh!” Phong Nguyệt Thiền nhẹ nhàng gọi một tiếng.
“Không cần khuyên ta, tiểu sư đệ đang trong khu săn bắn, ta phải đi tìm nó.”
Lý Bá Tiên thần sắc kiên định.
Nếu như không biết tin tức này thì cũng thôi đi, nếu đã biết, hắn không có khả năng mặc kệ cho Lục Diệp, nếu thật sự mặc kệ, Lục Diệp lành ít dữ nhiều.
“Ta là muốn nói, ta đi cùng ngươi.” Phong Nguyệt Dao nói.
Lý Bá Tiên liếc nhìn nàng một cái, trong lòng biết khuyên bảo không được, lập tức gật đầu: “Được.”
Nếu có thể khuyên Phong Nguyệt Thiền rời đi, hắn đã sớm khuyên bảo, nhưng hai người từ nhỏ thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, Phong Nguyệt Thiền tính tình ra sao, hắn rất rõ ràng, chính mình nếu như cố ý để nàng tách ra, chỉ sợ nàng sẽ một mình giết vào trong khu vực săn bắn.
Tiểu nha đầu bề ngoài nhìn như nhu nhược yếu ớt, kỳ thật tâm tính rất kiên nghị.
Đan Tâm Môn thân là tông môn nhị phẩm, trên chiến trường Vân Hà đương nhiên là có cường giả sinh sống, hơn nữa Vân Hà cảnh của Đan Tâm Môn còn có hai chỗ linh địa, lúc trước khi mới vào chiến trường Vân Hà, Lý Bá Tiên đã khuyên Phong Nguyệt Thiền đi đến một chỗ trong hai linh địa, hội hợp với các tu sĩ khác của Đan Tâm Môn, kết quả làm Phong Nguyệt Thiền tức giận, dỗ dành rất nhiều mới thôi.
Có điều cũng may mà có Phong Nguyệt Thiền đi theo bên cạnh hắn, nhiều lần mới có thể chuyển nguy thành an.
Lý Bá Tiên quả thật không được chào đón trong Đan Tâm Môn, nhưng Phong Nguyệt Thiền thì khác, địa vị của nàng ở Đan Tâm Môn rất cao, mẹ nàng lại là cao tầng của Đan Tâm Môn, địa vị gần giống với phó môn chủ, nữ nhi bảo bối nhà mình tiến vào chiến trường Vân Hà, há có thể không có chút bảo vật bảo mệnh nào ban thưởng.
Kiện linh ô này, bảo vật, chẳng những có cường đại phòng hộ chi lực, còn có thể che người bên ngoài điều tra, chính là một kiện bảo hộ pháp khí.