Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 308 - Chương 308: Chém Giết (3)

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 308: Chém giết (3)

Nếu như hắn còn tiếp tục ở lại đây, nhất định chỉ còn đường chết thôi.

Cảnh tượng Thanh Nguyệt bị xé đôi mới vừa rồi đã dọa sợ hắn quá mức, hận cha nương không sinh cho mình nhiều hơn hai cái đùi để có thể chạy trốn nhanh hơn.

Lăng Vân thiên tướng cũng kinh hãi đến mặt không còn chút máu, thậm chí đã quên cả đuổi bắt Tử Dương thiên tướng.

Lúc này nàng đã không dám coi một người một yêu ở trước mặt này thành tiểu bối Kim Đan kỳ nữa.

Bọn họ có thể giết chết Thanh Nguyệt thiên tướng thì cũng có thể giết chết nàng.

Ở trong mắt nàng, một người một yêu này còn đáng sợ hơn Thanh Nguyệt và Tử Dương kết hợp cùng nhau nhiều.

Nàng lấy tư thế phòng ngự để chuẩn bị bỏ trốn mất dạng bất cứ lúc nào.

May mắn đối phương chỉ liếc nhìn nàng một cái rồi rời đi, đảo mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.

Lăng Vân thấy hai vị sát thần đã rời đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn thi thể bị xé thành hai đoạn của Thanh Nguyệt, nàng vẫn lòng còn sợ hãi.

Ước chừng sau nửa canh giờ.

Một đường kim quang bay từ trên ranh giới tới, trong chớp mắt đã đi tới bên cạnh nàng.

Viện binh cuối cùng đã tới.

Lăng Vân vội vàng tiến lên hành lễ: “Bái kiến Văn Thành thiên tướng.”

Người đến đây là Địa Nguyên tướng, cao hơn nàng một bậc, ăn mặc kiểu văn sĩ, là Văn Thành thiên tướng. Hắn thấy chỉ có một mình nàng ở đó, hỏi: “Kẻ địch đâu?”

“Một tên đã chết, một tên bỏ chạy.”

Văn Thành thiên tướng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng: “Không phải có hai vị Nhân Nguyên tướng tới sao? Lấy một địch hai, ngươi lại có thể giết ngược một người hả?”

“Không phải là ta.” Lăng Vân giải thích: “Là hai vị tu sĩ, một vị là nhân loại, một vị là Yêu tộc.”

“Tu sĩ?”

Văn Thành thiên tướng nheo mắt lại: “Trong Vạn Giang quốc vẫn còn có tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao?”

Lăng Vân nuốt nước miếng, hơi khó khăn nói: “Không phải là Nguyên Anh kỳ, hai vị này đều là Kim Đan kỳ.”

Văn Thành thiên tướng nhìn chằm chằm vào nàng một lúc, ánh mắt trở nên lạnh như băng: “Ngươi đang lừa gạt bản thần hả?”

“Không dám!”

Lăng Vân vội vàng khom người xuống, miệng còn hơi đắng chát.

Nói thật, nếu như không phải nàng tận mắt nhìn thấy cũng sẽ tuyệt đối không thể tin được trên đời này lại có chuyện hoang đường như vậy.

Nàng nói từ đầu chí cuối một lần chuyện mới vừa phát sinh.

……

Bên kia, Cố Dương và Hi Hoàng đã chạy đi thật xa, hóa thân thần viên đã được hắn thu hồi vào trong cơ thể.

Hắn nghiêm túc nói: “Chúng ta rời khỏi Kim Đình động thiên.”

Sức mạnh hệ thống của thế giới này, trình độ chiến đấu có vẻ hơi kém, nhưng một vài pháp thuật lại rất huyền diệu.

Lúc trước rõ ràng hắn đã thoát khỏi hai vị cường giả Bất Lậu cảnh rồi, nhưng kết quả hai ngày sau vẫn bị bọn họ đuổi theo được, hiển nhiên có được kỹ xảo truy tung đặc thù.

Lần này hắn đã giết chết một vị Bất Lậu cảnh. Hắn lo lắng vị cường giả Thiên Nhân kia sẽ đích thân đến giết hắn.

Vị Thiên Nhân kia rất có thể hiểu được pháp thuật kiểu như dịch chuyển không gian.

Khi ở trong mô phỏng, đối phương đã đột nhiên xuất hiện ở trong cái hố chỗ thi thể Thông Thiên thần viên kia.

Bị nhân vật như vậy để mắt đến, muốn chạy cũng không chạy thoát được.

Hi Hoàng tất nhiên không có ý kiến gì, gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Cố Dương vận Thần Hoàng Quyết, hóa thân thành phượng hoàng, mang theo Hi Hoàng bằng vào tốc độ nhanh nhất bay về phía Thiên Cương sơn.

Không đến nửa ngày đã đến Thiên Cương sơn rồi.

Cố Dương khôi phục hình người, cùng Hi Hoàng đáp xuống mặt đất, đi vào cửa động kia, đi thẳng đến trước đầm nước.

[Phát hiện ra nguồn năng lượng, có muốn nạp năng lượng không?]

Kim bài phong sắc của Thanh Nguyệt thiên tướng kia vẫn được hắn nắm trong lòng bàn tay, đến lúc này mới lựa chọn có nạp giá trị không.

[Nạp năng lượng thành công, nhận được một trăm điểm năng lượng, số điểm năng lượng hiện tại là một trăm mười tám điểm.]

Một trăm điểm!

Không hổ là cường giả Bất Lậu cảnh!

Cố Dương thầm tán thưởng, kéo Hi Hoàng nhảy vào trong đầm nước.

Thời gian chỉ qua đi vài giây, trên không Thiên Cương sơn xuất hiện một lốc xoáy, một bóng dáng từ bên trong bước ra, đi đến chỗ cửa động.

Nàng nhìn chằm chằm vào hang núi sâu thẳm kia, sắc mặt thay đổi, dường như hơi sợ hãi cửa động này.

Cuối cùng, nàng xoay người lại, nhảy vào trong lốc xoáy, biến mất không thấy gì nữa.

Khung trung Thiên Cương sơn lại một lần nữa khôi phục vẻ tĩnh lặng.

“Chẳng lẽ Khuất Thiên Thư ngươi định làm một con rùa đen rụt đầu sao? Vì sao không dám đi ra đánh một trận với ta hả!”

Cố Dương và Hi Hoàng mới vừa từ trong hồ đi ra, chợt nghe thấy một giọng nói vang vọng toàn bộ bầu trời, tạo thành tiếng vọng ở giữa khe núi.

Lại có người đến khiêu chiến Đông Hải Kiếm Thánh sao?

Hắn hơi tò mò, Khuất Thiên Thư chính là tên của Đông Hải Kiếm Thánh.

Trong thiên hạ này người có tư cách khiêu chiến Đông Hải Kiếm Thánh có thể đếm được trên đầu ngón ta, cũng không biết người đang nói này là ai.

Nhưng mà, Đông Hải Kiếm Thánh đã chạy đi đâu rồi?

Hắn ngẫm nghĩ: “Không phải ở trong Kim Đình động thiên đấy chứ?”

Cho dù đang bế quan đi nữa, khi bị người đánh đến tận cửa thì cũng nên hiện thân

Trừ khi người kia đã không còn ở Lâm Tân thành.

Rất có khả năng đang ở ngay trong Kim Đình động thiên.

Đệ tử Lan Xu của hắn cũng biết cửa vào Kim Đình động thiên, không có lý nào hắn không biết.

Cố Dương nghĩ càng có khả năng này, mấy ngày hôm trước gặp phải Lan Xu, rất có thể nàng đang đi tìm sư phụ.

Lúc này, chim xanh thò đầu ra từ trong lòng hắn, hưng phấn kêu lên: “Chủ nhân, là Đông Dương kiếm.”

Hóa ra là Đông Dương Kiếm Thánh.

Sau khi Cố Dương nghe được lời của nó đã biết được.

Nói về ân oán giữa Đông Dương Kiếm Thánh và Đông Hải Kiếm Thánh còn phải nhắc đến danh hào của hai người, bởi vì trong danh hào cùng có một chữ “Đông”, hai người vì vậy mà kết thù kết oán.

Sau này hai người đã chiến một trận ở bên bờ Đông Hải, cực kỳ chấn động thời kỳ đó, đây là trận quyết đấu giữa hai vị Kiếm Thánh.

Cuối cùng Đông Hải Kiếm Thánh thắng một chiêu, cũng xác định địa vị đứng đầu thập đại Kiếm Thánh của hắn.

Sau trận chiến ấy, Đông Dương Kiếm Thánh đã mai danh ẩn tích.

Hiện giờ, hơn một trăm năm trôi qua, Đông Dương Kiếm Thánh lại một lần nữa đến khiêu chiến Hải Kiếm Thánh.

Một trận chiến này chắc rất đáng để xem.

Bình Luận (0)
Comment