Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 335 - Chương 335: Rút Kiếm Đi

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 335: Rút kiếm đi

Thời gian là một ngày sau, còn có một chút thời gian.

Nửa ngày sau, hai người Cố Dương quay về tới phía ngoài Hoàng gia trấn, trong ngôi miếu đổ nát này.

Thông đạo không gian kia đã biến mất, tấm bia đá cũng biến thành bột phấn.

Cố Dương cảm thấy cửa vào thông đạo không gian ở trong này chắc chắn không phải trùng hợp. Đặc biệt là không gian thần bí xuất hiện sau đó cất giấu Cửu Thần đỉnh và một món linh bảo càng xác nhận suy đoán của hắn.

Trên người Diệp Lăng Ba cất giấu rất nhiều bí mật. Tuy rằng nàng không tệ, nhưng mà ai biết sau khi nàng giác tỉnh túc tuệ rồi còn có thể giữ vững bản tâm hay không.

Cố Dương thấy nàng giống như định mở cửa vào động thiên ra, nói: “Trước đợi đã.”

Hắn mở hệ thống ra, quyết định thử chút.

[Có muốn sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần, tiêu hao hai mươi điểm năng lượng.]

“Có.”

[… Ngươi và Diệp Lăng Ba cùng nhau đi đến Thiên Khư, chỗ cửa vào Thiên Khư gặp phải năm vị tu sĩ Nguyên Anh của Cổ Giang kiếm phái, sau khi đụng độ hết nguy hiểm này đến nguy hiểm khác, ngươi trốn vào trong Thiên Khư.]

[Nguyên Anh của Cổ Giang kiếm phái đuổi tới Thiên Khư, một vị Thiên Nhân tìm đến, ngăn cản tu sĩ Nguyên Anh của Cổ Giang kiếm phái. Ngay sau đó ba vị Thiên Nhân đều tới, vây công vị Thiên Nhân kia.]

[Trong hỗn chiến đã mở ra một cấm chế Thượng Cổ, một vị thần linh Thượng Cổ thoát khốn mà ra, vừa mới hé miệng đã ăn luôn một vị Thiên Nhân. Những người còn lại điên cuồng chạy trốn.]

[Ngươi và Diệp Lăng Ba may mắn trốn thoát, vài ngày sau lại bị cuốn vào trong một lốc xoáy không gian, biến mất không thấy gì nữa.]

[Ngươi chết, hưởng thọ hai mươi hai tuổi.]

Người của Cổ Giang kiếm phái điên rồi hay sao nhỉ, hắn đã chạy trốn vào tận trong Thiên Khư rồi mà vẫn còn muốn đuổi theo hắn.

Cố Dương nghĩ, lại cảm thấy không đúng, mục tiêu của bọn họ chắc là vị Thiên Nhân kia.

Quả nhiên, ở đâu có người thì ở đó có giang hồ.

Cho dù tới cảnh giới Thiên Nhân, cũng không tránh khỏi có tranh đấu, ngấm ngầm mưu tính lẫn nhau.

Cố Dương lắc đầu, quay đầu nói với Diệp Lăng Ba: “Chúng ta đi thôi.”

Diệp Lăng Ba vung tay lên, một thông đạo xuất hiện, hai người cùng nhau đi xuyên qua thông đạo đó, trở về Trích Tinh các.

“Chu viện trưởng?”

Hai người vừa về đến Trích Tinh các, thì đã thấy Chu Tông Nghiệp đứng đợi ở đó, Cố Dương ngạc nhiên nói: “Sao ngươi lại ở đây?”

Chu Tông Nghiệp thấy hắn cuối cùng cũng trở về, thở phào nhẹ nhõm, nói: “Đợi ngươi.”

Hắn hơi khó hiểu: “Xảy ra chuyện gì?”

“Đi theo ta.” Chu Tông Nghiệp quay người rời đi.

Cố Dương đi theo sau.

Diệp Lăng Ba còn muốn củng cố tu vi một chút, nên cũng không đi theo.

Một lát sau, người người đến viện của Chu Tông Nghiệp.

Hắn lại dừng ở trước cổng, nói: “Đi vào đi, nghiệt do bản thân ngươi tạo, thì tự mình giải quyết.”

Có ý gì?

Trong lòng Cố Dương có một chút nghi hoặc, đẩy cửa đi vào, chỉ thấy hai nữ tử ở trong viện, mỗi người ngồi một đầu, đang mắt to trừng mắt nhỏ.

“Thiến Lan?”

Hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, vô cùng bất ngờ: “Sao ngươi lại đến đây?”

Dựa theo mô phỏng trước đó của hắn, nàng phải mất ít nhất vài năm sau, mới có thể đột phá đến Thần Thông cảnh, rời khỏi bí cảnh đó.

Chẳng lẽ, xảy ra chuyện rồi?

Cố Dương nghĩ đến đây, trong lòng căng thẳng.Trên người hai nữ nhân, đều bị hạ cấm chế, không cách nào vận dụng chân nguyên, cũng không thể động đậy.

Hắn đã bị làm phiền, không nhìn ra tu vi cụ thể của Bùi Thiến Lan.

Lúc này, Chu Tông Nghiệp ngoài cửa giải trừ phong ấn trên người của hai người.

“Cố Dương!”

Trưởng công chúa thấy hắn vừa vào cửa.

Chỉ nhìn con tiểu tiện nhân kia, mà không nhìn mình, tức nổ phổi, quát: “Trong mắt ngươi không có bản cung phải không?”

“…”

Cuối cùng cũng đến rồi.

Cố Dương biết, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này, vừa hay, nhân cơ hội này lật ngửa ván bài đi, hắn nói: “Điện hạ, vị này, là…”

“Từ đã.”

Trưởng công chúa cắt ngang lời nói của hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm hắn, ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: “Bản cung là hậu duệ của thiên hoàng, tuyệt đối không có đạo lý cúi đầu làm thiếp. Cho dù trước đó ngươi có mấy nữ nhân, bản cung phải làm đại phòng.”

Cố Dương trực tiếp bị làm cho ngẩn người.

Ngươi đường đường là công chúa, làm sao có thể hầu hạ chung một chồng cùng với nữ nhân khác?

Không nên ghen tuông quá trớn, tình đoạn nghĩa tuyệt với ta, thậm chí là trở mặt thành thù chứ?

Làm đại phòng –

Thật là con mẹ nó mà.

“Chỉ bằng ngươi?”

Bùi Thiến Lan phản ứng rất dữ dội, với tính cách của vị trưởng công chúa này, nếu nàng muốn làm đại phòng, thì bản thân há có ngày nào dễ chịu?

Nàng kiên quyết phản đối: “Đừng nói ngươi là công chúa, cho dù ngươi là tiên nữ trên trời, thì cũng phải nói thứ tự đến trước sau.”

Ánh mắt trưởng công chúa trở nên cực kỳ nguy hiểm: “Làm sao, ngươi không phục?”

Keng!

Bùi Thiến Lan đã rút Linh Tế kiếm ra, kiếm ý uyển chuyển tràn ngập toàn bộ viện.

Tách tách…

Giữa hai nữ nhân, tia lửa văng khắp nơi, tranh phong đối lập nhau, có thể đánh ra bất cứ lúc nào.

Cố Dương chưa bao giờ nghĩ rằng, Bùi Thiến Lan luôn ôn nhu động lòng người, cũng có một mặt dũng mãnh như vậy. Thật là mở rộng tầm mắt.

Có nên ngăn cản không?

Hắn hơi do dự.

Bằng không, cứ để các nàng đánh một trận đi.

Chưa kể, lấy thực lực để quyết định xem ai lớn ai nhỏ, cũng là một chủ ý không tồi.

Nếu không, hai người bọn họ không ai phục ai, nếu vừa gặp đã ầm ĩ như thế, thì ai mà chịu nổi?

Nhưng, nếu như vậy, người thắng cuối cùng, phần lớn là trưởng công chúa, lúc này nàng rõ ràng đã là Kim Thân tam trọng.

Bùi Thiến Lan vừa đột phá, mới đến Kim Thân nhất trọng, làm sao có thể là đối thủ của hắn được?

Mấy nữ nhân khác, thì càng không được.

Đúng lúc đang giương cung bạt kiếm, một âm thanh truyền đến: “Náo nhiệt quá.”

Một câu nói, lại khiến khí thế của trưởng công chúa và Bùi Thiến Lan đã im lặng hóa giải.

Một bóng người từ ngoài cửa đi vào, mặc áo bào màu tím, thoạt nhìn vô cùng cao quý, chính là thái hậu đương triều Tô Ngưng Yên.

Sau khi nàng dung hợp hóa thân ngoài thân, đã bước vào Pháp Lực cảnh, trên người càng có đủ loại pháp bảo linh khí.

Cố Dương cảm nhận được một luồng sức mạnh kỳ lạ, giống như có thể vuốt lên tâm linh của người khác, khiến tâm tình trở nên bình thản.

Bùi Thiến Lan và trưởng công chúa rõ ràng là đã bị luồng sức mạnh này ảnh hưởng, khó mà nâng lên chiến ý.

Bình Luận (0)
Comment