“Chúng ta là vương của Yêu tộc, tự do tự tại, thích gì làm nấy. Không có bất cứ ai có thể uy hiếp được tính mạng của chúng ta.”
“Chẳng lẽ ngươi đã quên vào thời đại Thượng Cổ đã có bao nhiêu huynh đệ tỷ muội chết dưới tay tu sĩ Nhân tộc rồi sao? Chúng ta bị coi thành củi lửa luyện đan.”
“Chúng ta hèn mọn từ nhỏ, cho dù may mắn tu thành hình người, nhưng phải hầu hạ đại nhân vật của Yêu tộc, dè dặt cẩn trọng, lỡ không cẩn thận sẽ bị ăn luôn. Có vài tiểu muội bị ban cho những tiểu yêu, bị giày vò đến không thành hình người…”
“A, ta quên mất, tỷ tỷ là Ngô Đồng cao quý, nhận được khí tức của đế quân mà biến hóa, cao quý từ nhỏ, đại nhân vật của Yêu tộc gặp ngươi đều phải khách khí, không dám mạo phạm. Làm sao biết được những yêu tinh cỏ cây ở dưới tầng chót như chúng ta sống cuộc sống không có thiên lý cỡ nào.”
“Khó khăn lắm mới có một trận đại kiếp nạn muôn thuở, khiến đại nhân vật này đều biến mất. Cuối cùng chúng ta có ngày nổi danh.”
“Chúng ta không cần lo lắng đến uy hiếp của tu sĩ, không cần hầu hạ bất cứ kẻ nào, không cần nhìn sắc mặt của bất cứ ai. Chúng ta trở thành chúa tể của thế giới này —— Hiện giờ, ngươi lại muốn để đế quân phục sinh!”
“Ngươi đã hỏi ta chưa?”
“Ta tuyệt đối không cho phép lại có một người cưỡi trên đầu ta tác oai tác quái! Cho dù là yêu vương, đế quân gì, đã biến mất thì vĩnh viễn đừng xuất hiện nữa.”
“Ngô Đồng tỷ tỷ, năm đó ngươi đã cứu ta, ta rất cảm kích ngươi. Nhưng mà ngươi muốn phục sinh đế quân thì không được.”
“Ngươi đã khăng khăng một mực, cũng đừng trách tiểu muội xuống tay vô tình.”
Triêu Dương Đại Thánh dùng ánh mắt cực kỳ xa lạ nhìn Hồng Nguyệt ở trước mặt, đây đã từng là tỷ muội thân nhất của nàng, lại lòng lang dại thú như thế.
Nàng hít sâu một hơi, quát, “Thanh Liên!”
Giọng nói truyền đi xa xa, vang vọng toàn bộ thế giới.
Nhưng lại không có lời đáp.
Trong lòng nàng không khỏi trầm xuống.
Hồng Nguyệt Đại Thánh nói, “Ngươi vẫn còn chưa rõ sao? Cho đến nay Thanh Liên muội muội không hiện thân chính là không đồng ý với cách làm của ngươi.”
“Ngô Đồng tỷ tỷ, dừng tay đi, giao người ra, để ta nuốt hắn. Chúng ta vẫn là tỷ muội tốt ——”
“Câm miệng!”
Triêu Dương Đại Thánh cuối cùng không nghe nổi nữa, ra tay trước.
Nhất thời một ngọn lửa đỏ đậm đốt cháy về phía sương mù màu đỏ kia.
Chính là Phượng Hoàng chân viêm, nàng gặp may mắn, đế quân dừng chân ở trên bản thể của nàng, theo thời gian trôi qua dần, lại nắm giữ được thần thông bí truyền của đế quân.
Đây là duy nhất trên đời này.
Lớp sương mù màu đỏ kia đột nhiên tản ra, trong nháy mắt lại tụ tập ở một vị trí khác, rất nhanh hình thành bóng người.
Đó là một nam tử trẻ tuổi, ánh mắt bá đạo ngang ngạnh, trong tay cầm một lưỡi đao gãy vừa dài vừa thô.
Hắn thét dài một tiếng, một đao chém ra.
Chiêu thứ nhất của Thiên Vấn Cửu Đao, Hỗn Độn Sơ Khai!
…
Trong ám ngục.
Cố Dương thấy được một tia sáng, nguyên khí trời đất xung quanh cũng tràn đầy lên.
Hiển nhiên một chiêu mới vừa rồi đã phá hủy ám ngục này, chỉ cần tìm được lỗ hổng kia, có thể rời khỏi đây.
Nhưng mà trước mắt hắn còn chưa đi được.
Trong bóng đêm trước mặt xuất hiện một bóng dáng, mặc áo mãng bào, đầu đội mũ miện, khắp cả người tản mát ra khí thế và uy nghiêm quý không thể nói.
Hoa văn trên mãng bào của người này không phải là giao long mà là khổng tước, màu sắc trên đuôi có năm màu.
Cường giả Thiên Nhân!
“Hán vương!”
Cố Dương nhìn thấy hít sâu một hơi.
Hình tượng của người trước mắt này rõ ràng là trưởng tử của Hạ đế trong truyền thuyết, Hán vương. Tu luyện Thần Tước quyết trong Cửu Thiên Ngự Thần quyết.
Đây chính là nhân vật trong truyền thuyết, ở Hạ triều có thực lực gần với Hạ đế.
Trong lần mô phỏng trước không hề đề cập đến chuyện hắn sẽ đụng phải tồn tại khủng bố như Hán vương.
Người kia mở miệng nói, “Không nghĩ tới thế gian hiện giờ lại vẫn có người nhận ra cô.”
“Hừ, giả thần giả quỷ.”
Sao Cố Dương có thể bị dọa sợ chứ, kể cả Hạ đế sống lại đều không dọa ngã được hắn. Huống hồ là một Hán vương thôi.
“Hán vương” nhìn hắn từ trên xuống dưới, ánh mắt hơi phức tạp, “Không nghĩ tới, ngoài phụ hoàng ra còn có người có thể đồng thời tu luyện nhiều môn Cửu Thiên Ngự Thần quyết như vậy. Hơn nữa còn có thể tu luyện đến trình độ này. Thật sự rất giỏi.”
Cố Dương đột nhiên hỏi, “Khối Cửu Châu ấn kia có phải ở trên người ngươi không?”
“Ngươi đoán.”
“Tạm biệt.”
Trong lòng Cố Dương đã có đáp án, vung tay lên, trước mặt xuất hiện một đám Huyết Bức, bổ nhào về phía “Hán vương”.
Hắn không thèm nhìn mà quay đầu chạy đi. Trận đánh không chắc chắn này, có thể không đánh sẽ không đánh.
Chờ về sau lấy lại danh dự không muộn.
Tốc độ của hắn thật nhanh, trong chớp mắt đã đến lỗ hổng kia, không chút do dự bay ra ngoài.
Vèo ——
Cố Dương rời khỏi ám ngục, cũng cảm nhận được một luồng đao ý quen thuộc, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng được.
Chỉ thấy một bóng dáng quen thuộc đang cầm một thanh đao gãy trong tay, đang đánh ra đao pháp quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, một đao chém Triêu Dương Đại Thánh thành hai đoạn.
Thiên Vấn Cửu Đao?
Vũ Nhị?
Không đúng, là Vũ Nhị bản trẻ tuổi hơn, thêm với có thực lực Thiên Nhân cảnh.
Sao có thể chứ?
Cố Dương đột nhiên đã rõ rồi, hóa ra đây là thần thông của Hồng Nguyệt Đại Thánh.
Mười mấy năm trước toàn bộ tu vi của Vũ Nhị đều bị Hồng Nguyệt Đại Thánh cắn nuốt sạch rồi. Nhưng nàng không thu tu vi này cho mình dùng mà chế tạo ra một tồn tại tương tự hóa thân.
“Hán vương” mới vừa rồi hắn đã gặp cũng là biện pháp giống vậy.
Thảo nào “Hán vương” kia sẽ “yếu kém” như vậy, nếu đổi thành Hán vương trong lịch sử, hắn tuyệt đối không thể chạy thoát được.
“Vũ Nhị” trước mắt lại quá mức mạnh mẽ.
Hiển nhiên, thực lực của hóa thân này được quyết định bởi tu vi của bản thân Hồng Nguyệt Đại Thánh.
Mặc dù như vậy, đó vẫn là thần thông vô cùng mạnh mẽ.
Nó có thể đồng thời thả ra hai hóa thân, còn là hai cường giả Thiên Nhân.
Thực lực của cường giả Thiên Nhân Hồng Nguyệt Đại Thánh này thật khủng bố.
Nhưng mà Triêu Dương Đại Thánh cũng không thể yếu kém như vậy, lại bị đè ra đánh.