Lúc này các cường giả Truyền Kỳ khác trong tinh linh đều cảm ứng được lực lượng mẫu thần từ trên người triệu hoán sư kia.
Mỗi một tinh linh đều là tín đồ thành kính của mẫu thần, tuyệt đối không hề xa lạ gì với lực lượng của mẫu thần.
Trên mặt các nàng đều xuất hiện vẻ chần chừ.
Tuy rằng các nàng không biết vì sao trên người một nhân loại triệu hoán sư lại có thể xuất hiện lực lượng của mẫu thần.
Nhưng mà các nàng không muốn ra tay với nhân loại có được lực lượng của mẫu thần.
Thêm với nhân loại này cũng đã nói hắn không có ác ý.
Chính trong lúc giằng co này, Tinh Linh đại tế tư là người tỉnh táo nhất, nàng là người đầu tiên phản ứng lại, thu hồi thần thánh tí hộ trên người Y Phù.
Muốn biết chân tướng sự việc, chỉ có thể hỏi Y Phù rồi.
Y Phù thấy thân thánh tí hộ cuối cùng biến mất, lớn tiếng nói, “Dừng tay, đây là người nhà của mẫu thần.”
Lời này vừa ra, tất cả tinh linh ở đây đều kinh hãi.
Người nhà của mẫu thần?
Một nhân loại?
Không có bất cứ một tinh linh nào sẽ tin tưởng có chuyện vớ vẩn như vậy.
Nhưng mà trên người nhân loại này thật sự có lực lượng của mẫu thần.
Tinh Linh nữ vương nghe được lời nữ nhi nói, gần như định quát lớn lên, nhưng lại theo bản năng xoay người nhìn về phía đại tế tư, thấy trên mặt nàng hơi chần chừ, trong lòng lại lộp bộp.
Ở trong Tinh Linh bộ tộc, không thể nghi ngờ gì đại tế tư là người gần với thần linh nhất, có phải người nhà hay không, cũng chỉ có nàng có thể đoán được.
Nhưng mà nàng đang chần chừ có ý nghĩa rằng nàng cũng không dám xác định.
Chẳng lẽ nhân loại này thật sự là người nhà của mẫu thần?
Ta trở thành người nhà của Tinh Linh mẫu thần khi nào vậy?
Cố Dương cũng chẳng hiểu ra làm sao.
Những người này đều không biết xảy ra chuyện gì, luôn thích đặt cho hắn một vài thân phận kỳ quái.
Trước đó còn chưa tính, Lỵ Lỵ, chim xanh nhỏ, Hi Hoàng nhận sai hắn thanh Phượng Hoàng, chuyện này về tình còn có thể tha thứ.
Vi Hạo coi hắn là hoàng tử của Hạ triều, cũng có thể lý giải được.
Hiện giờ Y Phù nói hắn là người nhà của thần linh gì đó, thì quá mức chẳng hiểu ra làm sao rồi.
Mấu chốt là sau khi Y Phù nói ra câu nói này, cấp cao của tinh linh ở đây dường như đều tin.
Cố Dương vốn định nói gì đó, nhưng nghĩ lại, vẫn không nói gì.
Căn cứ vào kinh nghiệm của hắn, chuyện này cho dù hắn phủ nhận thì người ta đều không tin lời hắn nói.
Như vậy tính ra trên người hắn đã đeo vài thân phận.
Thánh sứ, đế quân, hoàng tử… thì không để ý lại nhiều thêm một thân phận người nhà.
Nói như vậy, hắn làm việc ở đây sẽ càng thuận tiện hơn.
“Mọi người lui ra.”
Lúc này có một tinh linh cầm một quyền trượng màu bạc trong tay đi ra từ trong đám người, nàng có mái tóc tối đen và ánh mắt tối đen, nhưng mà diện mạo lại giống người phương Tây.
Từ trên thân thể nàng, Cố Dương cảm nhận được một khi tức đặc biệt quen thuộc.
Thái m U Huỳnh!
Quả nhiên, hắn bị Y Phù coi thành người nhà của Tinh Linh mẫu thần chính bởi vì Thái m U Huỳnh.
Nói như vậy, Tinh Linh mẫu thần kia chính là Nguyệt Thần rồi.
Trong truyền thuyết, Thái m U Huỳnh chính là hóa thân của ánh trăng.
Nói cách khác, giữa hai bên nhất định có quan hệ vô cùng đặc biệt.
Theo lời nói của vị tinh linh này, các cường giả tinh linh còn lại đều lui sang bên, kể cả cấm chế kia đều đã giải trừ, có thể thấy được nàng có địa vị hết sức quan trọng trong Tinh Linh.
Cố Dương cũng thu hóa thân phượng hoàng vào.
Tinh linh kia cúi người thi lễ, “Tinh Linh đại tế tư Thụy Gia Na bái kiến các hạ, xin hỏi các hạ xưng hô như thế nào?”
“Cố Dương, đến từ Thần Châu, bái kiến đại tế tư.”
Cố Dương đáp lễ lại, lòng nghĩ hóa ra nàng chính là đại tế tư, thực lực không tệ.
Hắn cũng hiểu được, trong mô phỏng vừa rồi, đại tế tư liều mình cứu giúp, hóa ra vì coi hắn là người nhà của Tinh Linh mẫu thần.
Cho dù nói như thế nào, người này quả thật biết cư xử.
Đại tế tư lập tức hỏi, “Cố Dương tiên sinh, vì sao trên người ngươi lại có lực lượng của Tinh Linh mẫu thần ta vậy?”
Lúc này, Tinh Linh nữ vương cũng bay tới, hỏi, “Cò có, vì sao nữ nhi của ta lại ký kết khế ước chủ tớ với ngươi?”
Đại tế tư giới thiệu cho hắn, “Vị này là nữ vương của Tinh Linh tộc ta, Hi Lỵ Nhã. Y Phù là nữ nhi của nàng.”
Cố Dương vừa nhìn thấy Tinh Linh nữ vương kia đã đoán được thân phận của nàng, dáng vẻ rất giống Y Phù, nhưng khí chất càng thêm thuần thục, “Mẫu thần các ngươi nói đến là đây sao?”
Hắn mượn dùng thân thông của Thái m U Huỳnh, trong tay xuất hiện một vòng sáng rọi màu bạc, tản mát ra sáng rọi nhu hòa, giống như ánh trăng, trong đó lại ẩn chứa lực lượng kinh người.
Đại tế tư và Tinh Linh nữ vương, còn có tất cả tinh linh ở đây đều nhìn chằm chằm vào vòng lực lượng ở trong tay hắn, trong mắt có khiếp sợ, có kích động, cũng có cuồng nhiệt.
“Quả nhiên là mẫu thần ——”
Không ít tinh linh đều lệ nóng lưng tròng, mấy người trong đó đã quỳ rạp xuống đất, ca ngợi mẫu thần.
Trong mắt đại tế tư cũng có khiếp sợ, hít sâu một hơi, nói, “Mời các hạ đi theo ta.”
Nàng là đại tế tư của Tinh Linh mẫu thần, không có khả năng chỉ dựa vào một điểm này sẽ thừa nhận thân phận người nhà của mẫu thần của hắn.
Điểm mấu chốt nhất chính ở chỗ đối phương là một nhân loại.
Sự tình liên quan trọng đại, không thể trách nàng không cẩn thận.
Cố Dương cũng không thích ứng được với không khí cuồng nhiệt nơi này, gật đầu, nói, “Được.”
…
…
“Tại sao hắn lại thành người nhà của Nguyệt Thần rồi?”
Trong thụ ốc nào đó, Hanh Lợi không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Phát triển của sự tình đột nhiên xoay chuyển lớn, chẳng những không đánh nhau, Tinh Linh bộ tộc thậm chí còn nhận triệu hoán sư mạnh mẽ kia thành người nhà Nguyệt Thần.
Chuyện này quá mức ngoài dự đoán của hắn.
Triệu hoán sư kia rõ ràng là một nhân loại, sao lại thành người nhà của Nguyệt Thần?
Nguyệt Thần là chủ thần của Tinh Linh bộ tộc. Ở trong nhân loại cũng có vài người tín ngưỡng.
Chủ thần của nhân loại là Thái Dương Thần, hai vạn năm trước, nhân loại đánh bại tinh linh, Thái Dương Thần đánh bại Nguyệt Thần, trở thành chủ nhân trên mảnh đại lục này.
Từ trên mức độ nào đó mà nói, nhân loại và tinh linh là kẻ thù truyền kiếp.
Một nhân loại thành người nhà của Nguyệt Thần, chuyện này sao có thể chứ?