Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 503 - Chương 503: Vì Sao Cứ Phải Ép Ta Chứ (2)

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 503: Vì sao cứ phải ép ta chứ (2)

Thảo nào trên ghi chép lại trong điển tịch của tông môn, uy thế của Tứ Tượng kiếm trận này có thể đủ để chống lại cường giả Hóa Thần.

Vị từng nắm giữ Tứ Tượng kiếm trận một lần trước chính là cường giả Hóa Thần duy nhất trong tông môn hiện giờ.

Năm đó chính là do vị sư tổ này cầm đầu, tạo thành Tứ Tượng kiếm trận, chém giết kẻ địch mạnh kia.

Về sau, tổ sư này đã thế như chẻ tre, đột phá thẳng đến Hóa Thần cảnh, trở thành một trong những người mạnh nhất thế giới này.

Từng có người phỏng đoán, khi tổ sư này nắm giữ Tứ Tượng kiếm trận đã nhận được ưu việt vĩ đại.

Nhưng mà sau đó cũng có người định phục chế lại con đường mà tổ sư đã từng đi qua, mời đồng môn tạo thành Tứ Tượng kiếm trận, thu hoạch lại không lớn.

Hiện giờ cuối cùng nàng đã hiểu rõ vì sao người trước không có thu hoạch gì cả.

Bởi vì thiếu một thứ quan trọng nhất, kẻ địch đủ mạnh!

Có cùng chung kẻ địch, người trong Tứ Tượng kiếm trận mới có thể chân chính đồng tâm hiệp lực, phát huy uy lực của kiếm trận này đến mức tận cùng.

Bằng không chỉ là vỏ ngoài mà thôi.

Hồng Phong phong chủ suy nghĩ cẩn thận một điểm này rồi, trong lòng có một cảm giác khó diễn tả bằng lời.

Đây là cơ duyên do sư huynh lấy tính mạng của mình đưa cho nàng.

Ánh mắt nàng mơ hồ, “Sư huynh, ta tuyệt đối sẽ không cô phụ hy sinh của ngươi, ngày sau nhất định có thể bước vào cảnh giới Hóa Thần.”

Cố Dương thấy dáng vẻ hùng hổ, vừa xuất hiện đã kêu đánh kêu giết của đối phương, vẫn kiên nhẫn giải thích, “Hắn muốn giết ta, ta giết ngược hắn, đó là chuyện đương nhiên.”

Bốn vị trước mắt này, tển người không có sát khí gì, có thể nhìn ra được không phải kẻ lạm sát người vô tội. Pháp lực toàn thân cũng là chính đại đường hoàng, huyền môn chính tông.

Từ trên ý nghĩa nào đó, bọn họ không phải người xấu.

Cố Dương không phải sát nhân cuồng ma, mỗi người đã bị giết trước đó đều có lý do.

Bốn người này đều không giống với những người hắn đã từng giết. Cũng không có lý do không thể không chết.

So sánh với ma đầu vừa rồi không biết trên tay dính bao nhiêu mạng người và những quỷ vật của Hoàng Tuyền động thiên, bốn người này không thể nghi ngờ gì là người trong chính đạo.

Cũng không thể tùy tiện giết như vậy được, tổn thương đến thiên hòa như vậy, về lương tâm hắn cũng áy náy.

Cho nên hắn cảm thấy nhất định phải khuyên nhủ, miễn cho bọn họ tự tìm đường chết.

Ánh mắt Hồng Phong phong chủ lạnh lẽo, “Giết người của Cổ Giang kiếm phái ta, đó là tội lớn ngập trời. Bây giờ ngươi nên làm là quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!”

“Quỳ xuống!”

“Quỳ xuống!”

“Quỳ xuống!”

Kèm theo bốn tiếng quát chói tai, toàn bộ trận pháp lại sinh ra biến hóa mới, bốn đường kiếm ý kết hợp với nhau, sinh ra một lực lượng mang tính hủy diệt.

Cố Dương thấy khí thế bức người như vậy của các nàng, hơi tức giận nói, “Các ngươi không phải là đối thủ của ta, cần gì phải khổ vậy chứ? Đi đi, ta không muốn giết các ngươi.”

Đám người Hồng Phong phong chủ nghe được lời này quả thật coi như là lời nói ngông cuồng bịa đặt, không biết hắn lấy tự tin từ đâu ra.

Lúc bọn họ tiến đến lại không phát hiện ra trận chiến giữa Cố Dương với U Minh lão tổ.

Sau khi đến đây, mặc dù nhìn thấy thi thể dưới đất, nhưng không hề đặt trong lòng.

Hồng Phong phong chủ cũng không khinh thường kẻ này, có thể đánh chết Tịch Hàn phong chủ có được Huyền Quang tráo, thực lực của người này có thể thấy được.

Người khác không biết, nhưng cấp cao trong mấy đại môn phái đều biết chi tiết của người ngoại vực này.

Nữ nhân trước kia, còn có nam tử sát hại Lý sư huynh này đều có một đặc điểm chung, đó là năng lực đánh cận thân vô cùng đáng sợ.

Nàng đã từng nghiên cứu cẩn thận dấu vết lưu lại trên thi thể của Lý sư huynh, trong đầu đại khái hình dung lại được tình hình trong trận chiến kia. Cảm thấy kiêng kỵ thật sâu với năng lực đánh cận thân của hung thủ.

Lần này ra tay, nàng không cho đối phương có cơ hội đến gần người, vừa xuất hiện đã dùng Tứ Tượng kiếm trận phong tỏa không gian. Phát huy ra ưu thế lớn nhất của kiếm tu.

Hồng Phong phong chủ cười lạnh nói, “Đừng giãy giụa không cần thiết, lúc này đặt trước mặt ngươi chỉ có hai con đường, bó tay chịu trói hoặc bị ta giết chết tại chỗ.”

Nghe được lời nói khí phách như thế, Cố Dương không nhịn được thở dài, nói, “Vì sao ngươi cứ phải ép ta chứ?”

Hắn không muốn giết người, nhưng bây giờ đã bị ép đến không có cách nào rồi.

Người ta muốn mạng của hắn, hắn có thể làm sao?

Đành phải giết chết bọn họ.

Hắn nói xong, lại một lần nữa triệu hồi con sóc từ trong không gian ngự thú ra.

Không có cách nào, nó dùng quá tốt.

“Đến đây đi.”

Hắn nói.

Khi bên người Cố Dương xuất hiện một luồng dao động kỳ dị, trong lòng Hồng Phong phong chủ nảy sinh một cảm giác nguy cơ, ngay sau đó đã nhận thấy được kiếm trận vốn hoàn mỹ không khuyết điểm đột nhiên xuất hiện một sơ hở.

Sơ hở này xuất hiện cực kỳ lạ lùng và đột ngột.

Nàng thậm chí còn không biết Cố Dương sử dụng thủ đoạn gì.

Nàng còn chưa kịp nói lời cảnh báo, sơ hở kia đã điên cuồng lan rộng ra, đánh sâu vào cả kiếm trận đến tan tác.

Tứ Tượng kiếm trận, lại bị phá như thế.

Hồng Phong phong chủ lập tức thoát ra khỏi trạng thái giống như khống chế tất cả trong tay, trong lòng lại hơi mờ mịt.

Xảy ra chuyện gì?

Không chỉ có nàng, ba tu sĩ Nguyên Anh khác đều khiếp sợ đến cực điểm, lại tay chân hơi luống cuống.

Tứ Tượng kiếm trận huyền diệu vô cùng, nhưng điều kiện cần có cũng hà khắc tương ứng, cần bốn vị Nguyên Anh kỳ chia ra khống chế phi kiếm cấp bậc thuần dương có bốn loại thuộc tính mộc, hỏa, kim, thổ mới có thể bày ra được.

Bốn thanh phi kiếm này vốn thuộc về một bộ, là do tổ sư môn phái sáng lập ra Cổ Giang kiếm phái lấy được từ trong di phủ của tiên nhân của Thượng Cổ nào đó.

Bốn người bọn họ, vừa vặn mỗi người khống chế một thanh phi kiếm.

Đây là lần đầu tiên bọn họ liên thủ bày ra trận này, trước đó bọn họ còn chưa từng gặp được kẻ địch cần dùng đến Tứ Tượng kiếm trận mới có thể đối phó được.

Đối với kiếm trận này, mỗi một đệ tử của Cổ Giang kiếm phái đều có được tự tin rất lớn.

Bởi vì tổ sư của bọn họ đã từng dựa vào kiếm trận này vượt qua được nguy cơ diệt môn.

Nhưng mà, Tứ Tượng kiếm trận lúc này đã giống như trò đùa bị người phá vỡ.

Bình Luận (0)
Comment