[Hai mươi ba tuổi, ngươi đã là Bất Lậu cảnh tam trọng thiên, ngươi chém giết chuyển thế của Thiên Tiên Thượng Cổ ở trong Thủy Nguyệt động thiên, có được uy danh tuyệt đối.]
[Ngươi đi đến bến Bắc hải, tham gia đại hội Dao Trì, khi ngươi tiến vào Dao Trì đã không cẩn thận kích động cấm chế. Ngươi dựa vào thân thể mạnh mẽ, thật sự chống đỡ được, cuối cùng tiến vào trong một rừng đào.]
[Ngươi không cẩn thận đánh thức một vị cung nữ, sau khi tỉnh lại tu vi của nàng ta ngã xuống Nguyên Anh kỳ, ngươi bắt giữ nàng, tra khảo nàng tin tức về Dao Trì tiên cung…]
[… Cung nữ thà chết không chịu khuất phục, tự kết liễu mình tại chỗ. Sau đó tất cả cung nữ đều tỉnh lại, trước khi ngươi phản ứng kịp đã kích động một cấm chế mạnh mẽ, ngươi bỏ mạng tại chỗ, hưởng dương hai mươi ba tuổi.]
Lại còn có ngoài ý muốn như vậy.
Năm trăm điểm năng lượng đó!
Cố Dương hơi đau lòng, xử lý một Bất Lậu cảnh tam trọng thiên cũng chỉ mới năm trăm điểm năng lượng mà thôi.
Hiện giờ toàn bộ Đại Chu, dùng hai tay đều có thể đếm được số lượng võ giả cấp bậc này.
Chỉ có thể nói, nơi giống như Dao Trì tiên cung, mỗi lần nếm thử đều có nguy hiểm.
Muốn hỏi dò được tin tức từ những cung nữ kia là ý tưởng tự nhiên sinh ra trong lòng hắn, vốn không cần cố gắng suy nghĩ gì, kết quả khi ở trong mô phỏng đã thật sự làm như vậy.
Nhưng mà nếm thử như vậy cũng có giá trị của nó.
Ít nhất nói rõ một chuyện rằng những cung nữ kia trung thành với Dao Trì tiên cung, muốn cố tình lấy được tin tức từ trong miệng các nàng gần như là chuyện không thể.
Cố Dương tổng kết kinh nghiệm xong, chuẩn bị mở ra lần mô phỏng thứ hai.
Đã biết Dao Trì là một tiên giới gần với ba thiên giới trong ba mươi ba thiên nên hắn nảy sinh tâm tư chuẩn bị đột phá ở nơi đó.
Dựa theo mô phỏng lần trước, hắn kích động cấm chế của Dao Trì tiên cung, sẽ bị vây trong đó thời gian nhiều năm, điều kiện đầu tiên là không được tự tìm đường chết.
Ở bên trong đó có đầy đủ thời gian để lĩnh ngộ thiên đạo của nơi đó.
Dựa theo cách nói của viện trưởng, mấu chốt thành Thiên Nhân chính là tìm kiếm một thiên đạo có thuộc tính tương ứng với mình, hiểu được đạo uẩn trong đó.
Về phần cái gì là đạo uẩn, chỉ có thể nói là huyễn hoặc khó hiểu, không cách nào dùng lời gì để hình dung được, phải do chính mình đi lĩnh ngộ.
Giống như Cố Dương cho đến nay công pháp tu hành là Phượng Vũ Cửu Thiên, đây là công pháp thuộc tính hỏa, thiên đạo phải tìm chính là thiên đạo có liên quan đến hỏa.
So sánh ra, Cửu Thiên Ngự Thần quyết chính là cỗ máy chia ra.
Môn công pháp này không cần lĩnh ngộ thiên đạo, bởi vì trong cơ thể thần thú tự tạo thành thế giới, chỉ cần không ngừng trưởng thành, trong cơ thể sẽ tự động tạo ra pháp tắc thiên đạo hoàn chỉnh.
Chỉ cần có tinh huyết đủ nhiều, tích lũy đến mức độ nhất định thì sẽ tự nhiên lĩnh ngộ pháp tắc huyết mạch ẩn chứa trong huyết mạch, tự động phá quan.
Từ đây có thể nhìn ra được, những thần thú viễn cổ này thật sự được trời ưu ái, là con cưng trên trời. Không biết cao hơn nhân loại bao nhiêu lần.
Nhưng mà nếu như bản chất sinh mệnh của thần thú mạnh hơn nhân loại nhiều như vậy, dựa vào môn công pháp này đồng thời khống chế nhiều thần thú như thế, thật sự có thể được sao?
Đó chính là thần thú Thượng Cổ, hơn nữa còn là chín loại thần thú khác nhau.
Trong đó có Phượng Hoàng đế quân của thời đại Thượng Cổ, còn có Thái m U Huỳnh đã từng là Thần tối cao của Tây Đê đại lục.
Một người đồng thời khống chế chín tồn tại cấp bậc như vậy, cảm giác tương đối không đáng tin.
Hắn thật sự hoài nghi, chờ sau khi phân thân của những thần thú này đến một cảnh giới nào đó, nói không chừng sẽ sống lại, thức tỉnh ý thức của bản thân, quay lại cắn nuốt sạch nguyên thần của hắn.
Sau khi Cố Dương được Thái Huyền thiên thư, hiểu biết về con đường tu hành của Thượng Cổ càng ngày càng sâu, lại càng kính sợ hệ thống tu hành của thời đại Thượng Cổ.
Cửu Thiên Ngự Thần quyết quả thật huyền diệu vô cùng, rất nhiều nội dung trong đó, lấy ánh mắt hiện giờ của hắn để xem, đều không phải tu vi Thiên Nhân bình thường có thể tưởng tượng ra được.
Người sáng chế ra môn công pháp này nhất định là một vị đại năng Thượng Cổ.
Pháp môn có giá trị nhất trong đó lại là Luyện Thần Thiên và Ngự Thần Thiên không bắt mắt nhất.
Luyện Thần Thiên là một pháp môn rèn luyện nguyên thần, cho dù ở trong Thái Huyền thiên thư cũng không có phương pháp tu luyện nguyên thần nào cao siêu hơn nó cả.
Ngự Thần Thiên thì càng khủng khiếp, có thể hóa ra chín phân thần.
Ở trong Thái Huyền thiên thư, thuật phân thần cao minh nhất cũng chỉ có thể hóa ra ba phân thần mà thôi.
Người sáng chế ra môn Cửu Thiên Ngự Thần quyết này tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường.
Hắn nghĩ đến bộ thây khô ở dưới hoàng cung, nói không chừng vào thời đại Thượng Cổ nó còn là một đại nhân vật.
…
Cố Dương đã ý thức được tai họa ngầm có khả năng tồn tại của môn công pháp này, tự nhiên không vội tăng thần thú lên đến Thiên Nhân cảnh.
Vẫn tăng tu vi của mình lên trước rồi tính.
[Có sử dụng máy mô phỏng nhân sinh không? Sử dụng một lần tiêu hao năm trăm điểm năng lượng.]
“Có.”
[Hai mươi ba tuổi…]
[… Ngươi bị nhốt trong Dao Trì tiên cung, khổ tu mười năm…]
[… Hưởng dương ba mươi lăm tuổi.]
Quả nhiên, chỉ cần không trở giò mánh khóe gì thì có thể thuận lợi cẩu mười mấy năm ở trong Dao Trì tiên cung.
[Mô phỏng kết thúc…]
[…]
“Ta chọn điều hai.”
Cố Dương lựa chọn xong, một lát sau lại cảm thấy có gì đó là lạ.
“Tại sao không có?”
Trong kinh nghiệm và lĩnh ngộ mà hắn lấy được lại không hề có chút nào về thiên đạo của đạo uẩn huyễn hoặc khó hiểu gì cả, một chút đều không có.
“Không thể nào?”
Ngộ tính của hắn sẽ không kém đến mức độ này đấy chứ?
Thời gian mười năm thế mà lại không thu hoạch được gì.
Nhất định là chỗ đó có vấn đề.
Lại lãng phí một cơ hội mô phỏng, hắn tương đối đau lòng.
Có lẽ trong Dao Trì tiên cung không thích hợp để ngộ đạo.
Có lẽ, Dao Trì tiên cung không phải là cả một tiên giới giống như hắn nghĩ.
Cố Dương lắc đầu, “Xem ra tự mình lần mò có hiệu suất quá thấp, vẫn phải đi thỉnh giáo người khác mới được.”
Tu tiên, trừ bỏ phải có chống đỡ của lý luận ra, còn cần có kinh nghiệm mới được.