Giọng điệu của hai người thật dứt khoát, không khí bỗng chốc cứng đờ lại.
Một lát sau, giọng điệu của Cố Dương hòa hoãn lại, hỏi, “Vì sao tiền bối muốn ở lại bên cạnh vãn bối? Lấy năng lực của tiền bối, nhất định có thể tìm được thế giới động thiên khác.”
Đây chính là một Đại La Kim Tiên, trong tam giới, trừ bỏ vài vị Hỗn Nguyên ra thì đây chính là nhân vật cao nhất. Nếu như nói không biết được cửa vào của vài thế giới động thiên khác, đó mới là có quỷ.
“Mỗi lần khi đại kiếp nạn giáng xuống đều sẽ xuất hiện một vài nhân vật tuyệt thế. Vào đại kiếp nạn lần đầu tiên, bệ hạ là người ứng kiếp. Vào đại kiếp nạn lần thứ hai, cũng có một người ứng kiếp, số mệnh thêm vào, trong mấy trăm năm ngắn ngủi đã chứng được Đại La, đây là chuyện từ xưa đến nay chưa từng có.”
“Nếu như bổn tọa đoán không sai, ngươi chính là người ứng kiếp của đại kiếp nạn lần thứ ba.”
Cố Dương nghe xong lời hắn nói, thật sự chấn động.
Xét từ trên trình độ nào đó, lời này đúng là chân tướng.
Theo tu vi của hắn càng ngày càng cao, hắn càng ngày càng cảm thấy việc xuyên không của mình tuyệt đối không phải là chuyện vô căn cứ, máy mô phỏng nhân sinh trên người cũng sẽ không thể vô duyên vô cớ bám lên trên người hắn.
Đặc biệt là sau khi gặp phải cảnh khốn khó ở thế giới này, hắn càng thêm rõ ràng, sứ mạng của mình rất có thể chính là ứng đối với cái gọi là trận đại kiếp nạn kia.
Tuy rằng trong lòng hắn không hề đồng ý làm chuyện cứu vớt bá tánh gì đó.
Nhưng mà, lần lượt mô phỏng đã đẩy hắn đến nước này, cho dù hắn không muốn đối mặt thì cũng không thể nào.
Trừ phi hắn lựa chọn nằm ngửa chờ chết.
Muốn sống sót thì phải chiến thắng được trận đại kiếp nạn mười năm sau.
Lão giả nhìn thấy một tia kinh hãi từ trong mắt hắn, nói, “Tiểu tử, tuổi thật của ngươi chẳng phải bí mật gì, vừa liếc mắt đã có thể nhìn thấu. Nhân Tiên hai mươi ba tuổi, cho dù vào thời đại Thượng Cổ cũng được gọi là kỳ tài tuyệt thế.”
“Nhìn xem thể chất của ngươi cũng không phải tiên thiên đạo thể. Lại có thể có được tu vi như thế, không thể nghi ngờ gì là một kỳ tích. Sau khi thiên đạo sụp đổ, tu hành trở nên khó khăn muôn trùng, càng thêm khó có được.”
“Khí tức của bổn tọa đã bị tập trung rồi, đại kiếp nạn lần sau chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Đi theo bên cạnh ngươi người ứng kiếp này, có lẽ còn có một con đường sống.”
Cố Dương cười ha ha, “Tiền bối thật sự coi trọng ta.”
Lão giả nói, “Ngươi đừng tự coi nhẹ mình, có thể nhận được truyền thừa của Hắc đế, lại nhận được thừa nhận của Nhân Hoàng kiếm. Như vậy đã chứng minh tiềm lực của ngươi.”
“…”
Thật ra Cố Dương cũng biết rằng, nếu như đối phương thật sự định đi theo hắn, hắn cũng không có cách nào cả.
Đây chính là một vị Đại La Kim Tiên, chiêu thức thứ hai của Trảm Huyền kiếm pháp là Trảm Thần nhất định không cách nào giết chết hắn được, cho dù Nhân Hoàng kiếm bùng nổ toàn bộ uy lực đều không thể.
Hơn nữa, vì chút chuyện như vậy mà rút kiếm chĩa về phía một vị Đại La Kim Tiên, thật sự không hề đáng giá.
Hắn đổi đề tài khác, “Tiên thiên linh bảo này tên gọi là gì vậy?”
Lão giả nói, “Thần Tiêu Cửu Diệt.”
Hả, cái tên này?
Chẳng lẽ giữa tiên thiên linh bảo này với Thần Tiêu Lục Diệt có mối quan hệ đặc thù nào đó sao?
Thiên vương ở trong hệ thống thiên đình với “Thiên vương” của Kim Đình động thiên không phải là một khái niệm, chỉ có Kim Tiên mới có thể được phong làm thiên vương, là nhân vật một mình đảm đương một phía.
Thiên vương đệ nhất tên là Ngọc Hạo thiên vương. Chấp chưởng xử phạt, quyền uy rất nặng.
Tiên thiên linh bảo của hắn có tên là “Thần Tiêu Cửu Diệt”, bên trong ẩn chứa chín tầng lực lượng mang tính hủy diệt, bất cứ kẻ nào xúc phạm đến uy nghiêm của thiên đình, đều từ “Thần Tiêu Cửu Diệt” giáng thiên phạt xuống, để tru sát.
Còn đao pháp “Thần Tiêu Lục Diệt” này đã được sáng tạo ra dựa vào uy lực của tiên thiên linh bảo này.
Có thể sáng tạo ra môn đao pháp này, tự nhiên cũng là người trong thiên đình.
Đây đều là những kiến thức Ngọc Hạo thiên vương nói cho Cố Dương biết.
Nói như vậy, lai lịch của Bích Tiêu cung kia, rất có thể có liên quan với thiên đình.
Cố Dương thầm nghĩ trong lòng.
Hai người đạt thành hiệp nghị trên cơ bản, Ngọc Hạo thiên vương có thể đi theo bên cạnh hắn, tạm thời ở lại trong “Thần Tiêu Cửu Diệt”.
Dù sao thực lực hiện giờ của hắn vốn không thể trừ bỏ được một nửa nguyên linh phản nghịch ở bên trong linh bảo này.
Hắn lại hỏi chuyện về Tạo Hóa Ngọc Điệp, “Tiền bối, vì sao Tạo Hóa Ngọc Điệp kia lại có thể khống chế cả nguyên linh của tiên thiên linh bảo vậy?”
“Năm đó, khi bệ hạ làm ra Tạo Hóa Ngọc Điệp đã giao cho nó năng lực như thế, còn nguyên nhân là vì đề phòng có người giấu linh bảo của thiên đình làm của riêng. Lúc mới vừa bắt đầu, thiên đình mới lập ra đã tuyển nhận rất nhiều nhân thủ, dẫn đến người tốt kẻ xấu lẫn lộn.
Như vậy xem ra Kim Hoàng bệ hạ kia đều lưu lại thủ đoạn đối với tất cả mọi người.
Ngọc Hạo thiên vương nhân vật số hai của thiên đình này tự nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Trong Tạo Hóa Ngọc Điệp nhất định để lại cửa sau nào đó, mệnh lệnh quan trọng nhất chắc là giữ vẹn thiên đình. Cho nên khi đám người Ngọc Hạo thiên vương định rút bổn nguyên của thiên đình, thì nó mới sinh ra phản loạn.
Tâm thuật của đế vương mà, thật bình thường.
Cố Dương hiểu rõ nguyên nhân Tạo Hóa Ngọc Điệp tạo phản, nhưng mà chuyện này không cần phải nói ra.
Ngọc Hạo thiên vương có thể thành nhân vật số hai của thiên đình, tuyệt đối không phải là tên đần độn, nhất định có thể nghĩ ra được.
…
Dọc theo đường đi, Cố Dương đã biết được rất nhiều bí mật của thời đại Thượng Cổ từ chỗ Ngọc Hạo thiên vương.
Cuối cùng, bọn họ rời khỏi Thiên Đình giới, về đến Thiên Khư.
Ngọc Hạo thiên vương nhận ra được chỗ này, nói, “Chiến trường Thiên Khư? Hóa ra ngươi tiến vào từ đây.”
“Nơi này đã từng phát sinh trận chiến gì vậy?”
“Trận chiến giữa bệ hạ với Chúc Long, dựa vào trận chiến này, bệ hạ đã phát hiện ra một thế giới động thiên, từ đây, tam giới mở ra kỷ nguyên mới.”
“Chắc trong những thế giới động thiên này có dân bản xứ đúng không?”
“Tự nhiên là có rồi.”
“Vậy bọn họ đâu?”