Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1258 - Chương 1258 - Chung Kết Giọng Ca Nội Lực

Chương 1258 - Chung kết giọng ca nội lực
Chương 1258 - Chung kết giọng ca nội lực

Chương 1258: Chung kết giọng ca nội lực

Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn.

Khi Lâm Phàm đến nơi này, hắn nhìn thấy sự thay đổi trong viện phúc lợi thì cũng hơi sửng sốt. Wow, những đứa nhóc này quả nhiên rất lợi hại.

"Chú Lâm." Nhóc mập hấp tấp đi đến, sau đó kéo tay Lâm Phàm: “Chú Lâm, chú mau đến xem hoa của cháu đi, hoa của cháu nở hoa rồi.”

Lúc này, một đám nhóc con đang cầm bình tưới nước, có một số đứa lại lấy xẻng nhỏ xới đất để trồng cây, còn có đứa thì nhìn chằm chằm không chớp mắt. Nếu như nhìn thấy trên cây có sâu nhỏ thì sẽ lập tức dùng bàn tay nhỏ bé loại bỏ con sâu đó.

Vẻ mặt của ai nấy đều rất nghiêm túc.

Viện trưởng Hoàng cũng rất tò mò về những đóa hoa này: “Lâm đại sư, cậu lấy những giống hoa này ở đâu vậy? Tại sao hoa lại nở nhanh như vậy?”

Viện trưởng Hoàng và Hàn Lục vẫn luôn ở trong viện phúc lợi nên đương nhiên có thể thấy những cây hoa này mỗi ngày. Điều làm hai người họ bất ngờ chính là những bông hoa này nở hoa rất nhanh, hơn nữa tốc độ sinh trưởng cũng quá nhanh rồi.

Hoàn toàn vượt ra ngoài lẽ thường.

Lâm Phàm đương nhiên không thể nói những cây hoa này được đổi từ trong cửa hàng của bách khoa toàn thư, cho nên chỉ có thể tùy tiện lấy đại một lý do. Còn chuyện bọn họ có tin hay không thì mặc kệ, dù sao chính hắn tin là được.

"Hiện tại viện phúc lợi đã trở nên đặc biệt hơn, người còn chưa đi vào thì đã có thể ngửi thấy hương thơm rồi." Lâm Phàm cười nói.

Viện trưởng Hoàng gật đầu: “Đúng vậy, hương hoa này thật sự rất nồng đậm, đã thêm không ít màu sắc cho viện phúc lợi.”

Lâm Phàm vui mừng nhìn tất cả, cuộc sống hiện tại của bọn nhỏ rất đầy đủ. Buổi sáng vẽ tranh, buổi chiều lại đến chăm sóc cây hoa, bồi dưỡng năng lực thực hành của bọn nhỏ, điều này rất tốt.

"Lâm đại sư, tôi muốn nói với anh vài chuyện."

Không bao lâu sau, Hàn Lục đi tới bên cạnh Lâm Phàm. Anh ta có chuyện muốn nói với Lâm Phàm nhưng lại không biết nên nói như thế nào.

Hiện tại tên này đã thay đổi rất nhiều, hơn nữa năng lực làm việc tại viện phúc lợi cũng rất rõ ràng.

"Làm sao vậy?" Lâm Phàm hỏi, cho dù nói như thế nào thì Hàn Lục cũng coi như là người một nhà.

Hàn Lục: “Là như vậy, tôi chuẩn bị bán võ quán của mình đi, sau đó toàn tâm toàn ý làm việc ở viện phúc lợi. Trước kia tôi còn quá trẻ, tuổi trẻ khí thịnh nên thích đánh nhau, cũng thích khiêu chiến người khác. Thế nhưng hiện tại tôi cảm thấy những chuyện đó đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, cho dù có đánh thắng thì cũng chỉ là kiếm chút danh tiếng. Mà hiện tại tôi rất thích viện phúc lợi này cho nên muốn toàn tâm toàn ý chăm sóc viện phúc lợi.”

Lâm Phàm nhìn Hàn Lục, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói như thế nào, thật ra hắn không quá đồng ý với điều đó.

"Anh thật sự đã nghĩ kỹ rồi sao?"

Hàn Lục gật đầu: “Tôi thật sự đã suy nghĩ kỹ rồi. Võ quán cũng phải có người lo liệu, nhưng mà tôi lại không có nhiều thời gian như vậy. Hơn nữa mấy năm nay tôi cũng kiếm được không ít tiền, bấy nhiêu đó là đủ rồi.”

Lâm Phàm: “Nếu anh vẫn một mực ở lại đây, vậy sau này việc tìm bạn gái thì làm sao bây giờ?”

Hàn Lục cười nói: "Chuyện này cũng không sao, tôi sẽ tìm người cùng chí hướng. Nếu thật sự tìm không được thì sẽ giống như Viện trưởng Hoàng vậy, độc thân cả đời cũng được.”

Giờ khắc này, Lâm Phàm có chút nghi ngờ, chẳng lẽ hắn có hào quang gì sao?

Thế mà lại có thể để Hàn Lục đưa ra một quyết định lớn như vậy.

Hắn có biết một chút về võ quán kia của anh ta. Thu nhập thuần một năm có thể dễ dàng kiếm hơn 100 ngàn, mà hiện tại anh ta lại muốn bán nó đi. Đây chính là hoàn toàn muốn sống chết cùng viện phúc lợi cả đời.

Lâm Phàm vỗ vai Hàn Lục: “Chỉ cần anh suy nghĩ kỹ là được. Tôi có thể cam đoan, sau này chỉ cần anh không tự mình đề nghị thì tôi tuyệt đối sẽ không đuổi anh ra khỏi viện phúc lợi này."

Hàn Lục cười: “Tôi chỉ cần mỗi câu này của anh thôi. Thật ra tôi cũng rất thích bọn nhỏ ở đây.”

Lâm Phàm mỉm cười.

....

Một thời gian sau.

Rốt cuộc tỷ lệ người xem của "Giọng ca nội lực" cũng phá 5 điểm.

Điều này còn phải cảm ơn Anh Kim. Nếu không phải Anh Kim tạo ra dư luận lớn như vậy thì chưa chắc tỷ lệ người xem có thể phá 5 điểm.

Đối với đài truyền hình Thượng Hải mà nói, trước khi Anh Kim bị phong sát thì rốt cục bà ta cũng làm được một chuyện tốt.

Hiện trường.

"Lâm lão sư." Bây giờ Triệu Lỵ trở nên ngoan ngoãn hơn không ít, khi nhìn thấy Lâm Phàm cũng trở nên khách sáo, làm gì còn vẻ kiêu ngạo như lúc trước.

Từ sau khi cô ta cắn ngược lại Anh Kim một cái thì đã tẩy trắng một cách thần kỳ. Tuy rằng vẫn còn một số cư dân mạng mắng cô ta nhưng phần lớn cư dân mạng đã lựa chọn tha thứ, điều này làm cho Triệu Lỵ vừa mừng vừa sợ.

Cô ta cảm thấy tất cả mọi thứ mà mình đã làm cuối cùng cũng không vô ích.

Đương nhiên mọi chuyện cũng không thể dễ dàng giải quyết như vậy. Sau khi bán đứng Anh Kim thì danh tiếng của cô ta trong giới cũng đã bị ảnh hưởng nhưng cho dù như vậy thì Triệu Lỵ cũng đã rất mãn nguyện.

Bình Luận (0)
Comment