Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1292 - Chương 1292 - Giả Bị Đụng

Chương 1292 - Giả bị đụng
Chương 1292 - Giả bị đụng

Chương 1292: Giả bị đụng

Sau đó ông ta vội vàng mở điện thoại di động lên, đến khi đọc được bài đăng trên weibo, ông ta tức đến mức suýt nữa không thở nổi.

Bấm ngón tay tính toán?

Bấm ngón tay em gái mày! Ông ta nhờ xem hộ một quẻ thì không thèm xem, bây giờ lại vạch ra mấy chuyện riêng tư của ông ta.

“Tên họ Lâm kia, mả mẹ nhà ngươi!” Hoàng Quốc Huy không nhịn được, cuối cùng chửi tục một câu.

Người đàn bà nhìn Hoàng Quốc Huy cười lạnh: “Hôm nay ông mà không làm rõ mọi chuyện thì đừng hòng tôi rời đi. Dù cho mọi người ở công ty đều biết tôi cũng phải làm rõ cho ông thấy tôi không phải là người dễ chọc như vậy đâu.”

Hoàng Quốc Huy nhìn người đàn bà trước mặt, giọng nói cũng nhẹ nhàng hơn: “Bà đừng kích động như thế, chúng ta từ từ nói.”

Bây giờ, chỉ có thể cố gắng đè chuyện này xuống, nếu không ông ta cũng không biết phải làm sao bây giờ?

Chỉ là ông ta không ngờ tên Lâm đại sư này lại ác độc như vậy, muốn dồn ông ta vào đường cùng.

......

Tại phố Vân Lý.

Lâm Phàm không biết Hoàng Quốc Huy đang gặp phải chuyện khủng bố gì trong cuộc đời. Mà dù có biết, thì cũng có liên quan quái gì tới hắn? Hắn không muốn cõng cái nồi này trên lưng đâu. Muốn trách thì trách tên kia quá mức làm càn, còn muốn gây phiền toái cho hắn, đây không phải là muốn tìm chết à?

Điền Thần Côn cũng không biết nói gì: “Cậu nói thử xem, cái lão Hoàng tổng kia có báo thù lại không?”

Lâm Phàm gật đầu: “Tôi thấy có thể lắm. Nhưng có lẽ ông ta cũng không ngờ, chính phủ Thượng Hải của chúng ta rất chính nghĩa, quyết không quay xung quanh một mình lão.”

Điền Thần Côn đáp: “Tôi thấy cậu rất lợi hại, không ai dám động tới cậu đâu.”

“Thôi dẹp đi! Tôi lợi hại cái gì chứ? Tôi cũng chỉ là người dân bình thường thôi, không thể đổ oan cho tôi được đâu nha.” Lâm Phàm phản bác, hắn thấy lão Thần Côn toàn nói mấy câu linh tinh. Hết thảy đều do hắn quá trâu bò nên đành chịu vậy, bản thân quá lợi hại thì biết nói thế nào bây giờ?

Về phần chuyện của lão Hoàng Quốc Huy này cũng đã kết thúc từ đây. Dù sao chuyện này cũng là do hắn tung ra, cũng đủ để lão ta điêu đứng một thời gian, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn đến lão.

Có chơi có chịu.

“Ơ, Cẩu gia đâu rồi?” Đúng lúc này, Lâm Phàm phát hiện Cẩu gia không có ở đây, mới chớp mắt mà đã không thấy đâu.

Triệu Chung Dương: “Vừa mới ở đây mà, sao chớp mắt đã không thấy rồi.”

Điền Thần Côn cười lớn: “Tôi thấy Cẩu gia chắc chắn rất cô đơn, ra ngoài tìm niềm vui rồi.”

Lúc này, trên đường cái.

Cẩu gia chính nghĩa, mắt chó đang nhìn bảy phương tám hướng: “Ta là Cẩu gia chính nghĩa, ta muốn làm chuyện có ích.”

Bỗng nhiên, Cẩu gia phát hiện phía trước có một bà lão đang muốn đi qua đường, thế là nó vội vàng chạy như điên tới.

Xe cộ nhiều như vậy rất nguy hiểm.

Bởi nó đã từng chứng kiến, có nhiều bạn nhỏ khi đi qua đường, vô tình bị xe nghiền nát.

Bây giờ nó sẽ giúp đỡ bà lão kia.

Gâu gâu gâu.

Cẩu gia vui sướng gào thét, bốn cái chân chó như gắn thêm mô tơ, tốc độ chạy nhanh như gió.

Nếu Lâm Phàm có mặt tại đây, chắc chắn sẽ phải trợn mắt há mồm.

Con chó này, con mẹ nó chạy nhanh như cướp vậy!

Ven đường.

Bà lão nhìn xe cộ đang chạy trên đường, bỗng nhiên, mục tiêu xuất hiện.

Đó là một chiếc BMW màu đỏ, người lái xe có lẽ là con gái. Người lái loại xe này chắc chắn không phải người nghèo, quan trọng nhất chính là tốc độ lái xe rất ổn định, không quá nhanh. Bà ta chỉ cần ngã đúng chỗ là sẽ không bị làm sao.

Trong nháy mắt, bà lão ngã xuống đường.

Cô gái lái xe cũng phanh khẩn cấp.

Khoảng cách giữa bà lão và chiếc xe là 1m.

Lúc ngã xuống đất, bà lão thở phào một hơi, suýt nữa là bị nghiền nát dưới thân xe rồi, may mắn hiện tại bà ta vẫn an toàn, vội vàng giả bộ ngã xuống đất ngất xỉu.

Cô gái chủ xe trẻ tuổi sợ hãi xuống xe.

Cô gái không biết là mình có đâm xe trúng bà lão rồi không? Nhưng vừa nãy cô cũng không cảm giác được điều đó. Hơn nữa còn phanh xe rất kịp thời, nên chuyện đâm xe vào người bà lão là không thể xảy ra được.

Không phải là gặp người ăn vạ, giả vờ bị đâm xe đấy chứ?

Ở đây không có camera, cô cũng chưa kịp lắp camera hành trình cho xe của mình, chuyện này rất khó để làm sáng tỏ.

Nhưng dù sao đi nữa, cô vẫn nhanh chóng xuống xe.

“Bà ơi, bà có sao không?” Cô gái trẻ tuổi tiến lại hỏi.

Nhưng bà lão nằm yên trên đường không động đậy giống như đã chết, khiến cô gái bị dọa sắc mặt trắng bệch. Nếu thực sự xảy ra chuyện, cô ta không thể nói rõ được.

Xung quanh đó không có quá nhiều người đi lại, khi phát hiện ra chuyện thì tất cả đều tiến tới.

“Ôi trời! Đâm xe rồi! Người lái xe lại còn là con gái nữa chứ! Bây giờ con gái lái xe rất nguy hiểm, không biết lái xe còn cố tình lái, bây giờ thì xảy ra chuyện rồi đấy!”

“Xe này hình như là mới mua, người lái chắc chắn là tay mơ rồi!”

“Đúng là nghiệp chướng mà!”

Bình Luận (0)
Comment