Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1320 - Chương 1320 - Chu Tổng Gọi Điện Đến

Chương 1320 - Chu Tổng gọi điện đến
Chương 1320 - Chu Tổng gọi điện đến

Chương 1320: Chu Tổng gọi điện đến

Cuộc điện thoại này là tổng giám đốc tập đoàn Lục thị gọi tới. Tuy rằng với Chu Quốc Sinh, ông ta có lợi hại nhưng khi so với tập đoàn lớn này thì vẫn có chênh lệch rất lớn.

Lúc tham gia hội thảo doanh nghiệp, khi ông ta nhìn thấy đối phương đã muốn đi lên nói một hai câu nhưng đều không có cơ hội, dù sao ông ta cũng không đủ tư cách.

Về sau vẫn là bởi vì có duyên, có người giới thiệu nên mới lưu lại số điện thoại cho nhau.

Hiện tại lại có cơ hội hợp tác. Tuy rằng còn đang đàm phán nhưng nếu như có thể đàm phán thành công thì sang năm, Chu Quốc Sinh sẽ ở trên bảng xếp hạng người giàu, tuyệt đối có thể tiến thêm một bước.

Lục Ly: "Tổng giám đốc Chu, công ty của anh không trả lương cho công nhân. Hành vi như vậy làm tôi cảm thấy không tốt lắm. Bây giờ, tôi có chút nghi ngờ đối với năng lực của công ty anh rồi đấy.”

Chu Quốc Sinh nghe nói như vậy thì nhất thời có chút khẩn trương: "Tổng giám đốc Lục, ngài nghe tôi nói. Đây chỉ là hiểu lầm, đây là chuyện của công ty lao động phía dưới làm, tôi cũng là người bị hại thôi, không biết chuyện gì."

Lục Ly: "Tôi không hỏi trong này là có chuyện gì xảy ra. Tập đoàn Lục thị tôi coi trọng nhất chính là vấn đề danh dự. Chuyện của công ty Đại Địa các anh bây giờ đang làm mưa làm gió. Tôi gọi điện thoại tới là muốn nói cho anh về chuyện hợp tác, nó cần phải bàn bạc lại.”

“A, đúng rồi. Đừng nói là tôi nghe lời đồn vớ vẩn. Lâm đại sư này là bạn của tôi, có ơn cứu mạng tôi nên rất tin tưởng tính cách của hắn. Tôi không cần nói thêm chắc anh cũng hiểu nhỉ? Được rồi, tôi còn có chuyện, cúp máy trước."

Lục Ly không nói thêm gì nữa, cúp điện thoại.

Chu Quốc Sinh choáng váng, hoàn toàn không hiểu rõ tình huống trong này đến cùng là chuyện gì?

Ông ta thật khó có thể tưởng tượng, sao tổng giám đốc của tập đoàn Lục thị lại có thể quen biết với Lâm đại sư chứ.

Điều này là không khoa học.

Tập đoàn Lục Thị.

Lục Ly cúp điện thoại. Lần này anh ta tự mình gọi điện thoại, thầm nghĩ chỉ là trả lại một chút nhân tình cho Lâm đại sư mà thôi, nhưng nhân tình này lại vĩnh viễn vẫn còn.

Đây thuộc về ơn cứu mạng, phải lấy cả một đời trả lại.

Anh ta biết Lâm đại sư không phải loại người ép người báo ơn. Khi gặp phải chuyện, hắn đều sẽ tự mình giải quyết.

Sau khi anh ta biết chuyện này cũng không nói thêm gì, trực tiếp gọi điện thoại qua, lấy uy danh của tập đoàn Lục thị và năng lực của mình bắt Chu Quốc Sinh kia cúi đầu, ngoan ngoãn nhận chuyện này.

Mấy triệu đối với bọn họ mà nói, thật sự chỉ là số tiền nhỏ nhưng cũng không phải do gió thổi tới. Mỗi một doanh nhân thông minh, trước cái lợi sẽ tuyệt đối sẽ không keo kiệt tiền tài nhưng nếu như không có chỗ tốt, bọn họ tuyệt đối không bỏ ra một sợi lông.

Cũng giống như chuyện bây giờ, Chu Quốc Sinh lấy ra mấy triệu phát lương cho công nhân cũng không phải là vấn đề. Nhưng đây là chuyện nội bộ, tạo thành loại chuyện này, khẳng định ông ta sẽ không lấy ra một cách đơn giản như vậy.

Cho dù có lấy ra cũng tuyệt đối khiến công ty dịch vụ lao động phải phun trả lại khoản tiền này.

Thư ký: "Lục tổng, loại chuyện này, chúng ta chỉ cần gọi điện thoại là được rồi."

Lục Ly cười lạnh lùng một tiếng, khoát tay: "Được rồi, đi ra ngoài đi.”

Đối với thư ký, các cô đều có ước mơ bay lên cành cây biến thành phượng hoàng. Mà Lục Ly vẫn còn độc thân một mình, thuộc về mẫu người đàn ông Kim cương, ai mà không động lòng chứ. Nhưng mà anh ta lại không gần nữ sắc, cũng khiến cho những thư ký như cô không có cách nào.

Phố Vân Lý.

Ông Lương: "Ông chủ nhỏ, tết năm nay cậu định thế nào?”

Lâm Phàm: "Tôi không trở về, mọi người trong nhà đều sẽ đến Thượng Hải, chúng tôi ở viện phúc lợi cùng bọn nhỏ đón tết, còn ông thì sao?”

Ông Lương: "Tôi phải về quê, chuẩn bị vài ngày nữa sẽ đóng cửa hàng để trở về sớm. Cả một năm vất vả rồi, cũng phải trốn ở nhà một thời gian." Sau đó ông ta lại cười nói: "Ông chủ nhỏ, cậu cứ mãi độc thân cũng không ổn đâu. Hay là lần này tôi về quê tìm cho cậu mấy người để xem mắt nhé!”

“Dừng! Lão Lương à, cái này ông không đúng rồi, tôi còn trẻ như vậy, xem mắt làm gì?” Lâm Phàm nói.

Ngô U Lan nghe ông Lương nói lời này còn lặng lẽ trừng mắt nhìn ông ta một cái. Ông Lương phát hiện ánh mắt này cũng chỉ cười, ông ta rất hâm mộ ông chủ nhỏ.

U Lan này là một cô gái tốt như thế, vậy mà cũng không chịu bắt lấy.

Người trẻ tuổi bây giờ, thực sự không hiểu nổi.

Reng reng!

Đúng lúc này, điện thoại reo.

Lâm Phàm nhìn thấy ID người gọi, là một số lạ.

"A lô, ai vậy?" Lâm Phàm hỏi.

Giọng nói ở đầu dây bên kia rất bình ổn, thậm chí còn có loại cảm giác muốn kéo gần quan hệ.

"Xin chào Lâm đại sư, tôi là tổng giám đốc bất động sản Đại Địa, Chu Quốc Sinh." Chu Quốc Sinh bây giờ không có biện pháp, nên muốn nhanh chóng giải quyết sự tình lần này.

Bình Luận (0)
Comment