Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1368 - Chương 1368 - Sau Này Làm Sao Mua Được Bánh Nữa

Chương 1368 - Sau này làm sao mua được bánh nữa
Chương 1368 - Sau này làm sao mua được bánh nữa

Chương 1368: Sau này làm sao mua được bánh nữa

Tin tức lan truyền rộng rãi trên mạng.

Trong khoảng thời gian ngắn, bánh kếp của Lâm đại sư đã đứng đầu bảng trên hot search. Tất cả mọi người đều biết rằng một nhà hàng khác trong nước đã được Michelin đánh giá ba sao.

Hơn nữa khiến người ta trợn mắt há mồm là nhà hàng được đánh giá ba sao này lại chỉ là một cửa hàng nhỏ bán bánh kếp.

Trong mắt mọi người quả thực đây là một chuyện không có khả năng.

Tiêu chí của Michelin đó là mỗi quốc gia và khu vực đều sẽ có sắp xếp thứ hạng riêng, nhưng lần này bánh kếp của Lâm đại sư lại được đưa vào tiêu chí của thế giới.

Có nghĩa là trên tiêu chí của mỗi quốc gia và khu vực đều có bánh kếp của Lâm đại sư ở trong đó.

Nếu như Lâm Phàm biết thì sẽ cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.

Nhớ lại lúc mới bán bánh kếp, mục tiêu của bản thân không phải là mang món bánh kếp này ra toàn thế giới hay sao?

Không ngờ lại đạt được dễ dàng như vậy, điều này thực sự khiến người ta bất đắc dĩ quá mà.

Ngô Hoán Nguyệt tò mò hỏi: “Anh Lâm, anh từ chối giải thưởng rồi sao?”

Lâm Phàm gật đầu: “Đúng vậy, từ chối rồi. Không phải chỉ là một giải thưởng thôi sao? Không có hứng thú.”

Triệu Chung Dương bội phục đến mức suýt chút nữa quỳ xuống trước mặt Lâm Phàm: “Anh Lâm, người khác thì phải tranh nhau đến bể đầu, anh thì hay rồi, nhìn cũng không nhìn. Để người khác biết được thì thật sự là sẽ tức chết thôi.”

Lâm Phàm cười: “Bình thường thôi, thực ra cũng chẳng có gì to tát cả, lẽ nào các người còn không biết bánh kếp của tôi thế nào sao? Không cần trao giải thưởng thì tôi cũng có thể tự chứng mình bản thân.”

Lời nói này không hề có vấn đề gì cả.

Trên mạng.

“Ôi mẹ ơi, tôi không biết nên nói gì nữa rồi, ngay cả bánh kếp cũng được đánh giá ba sao.”

“Mẹ nó, các cô bán hàng rong chỗ của tôi cung theo kịp thời đại rồi, vậy mà lại dán quảng cáo bánh kếp Michelin ở trước gian hàng của họ.”

“Đáng sợ!”

“Lâm đại sư thật giỏi, không còn gì để nói nữa rồi.”

Đối với cư dân mạng mà nói, tin tức trên mạng cũng chỉ là thứ để bọn họ xem náo nhiệt mà thôi.

Nhưng lần này lại khác, Lâm đại sư là đang truyền bá danh tiếng, hiển nhiên là để mang vinh quang cho đất nước.

Dùng bánh kếp để khiến một đám người đánh giá ẩm thực của Michelin phải quỳ ăn, tôi muốn hỏi, trên thế gian này còn có ai trâu bò hơn nữa không?

Lúc này, Lâm Phàm nhận được cuộc gọi của Vương Minh Dương.

“Cmn, người anh em, cậu thực sự quá tài giỏi rồi!”

“Tạm được, kích động như vậy làm gì chứ?”

“Vãi, tôi không chịu nổi nữa rồi, cái tên này giả bộ quá giỏi, đến bánh kếp còn có thể bị cậu làm cho đám người đánh giá của Michelin đánh giá ba sao, tôi thực sự phục cậu rồi đó.”

“Anh kích động như vậy làm gì chứ, không phải chỉ là một tổ chức nước ngoài thôi sao? Có gì ghê gớm đâu.”

Hai người trò chuyện một lúc, Vương Minh Dương cảm thấy bản thân sắp không chịu nổi người anh em này của mình nữa rồi.

Thực sự quá biến thái mà.

Sau đó liên tiếp mấy cuộc điện thoại gọi đến, tất cả đều là chúc mừng.

Chỉ là Lâm Phàm ngược lại không hề để tâm chút nào, theo hắn thấy thì cho dù là được Michelin đánh sao thì cũng chẳng có gì đáng để kiêu ngạo cả.

Hắn còn biết một trong tám loại ẩm thực lớn là ẩm thực Giang Tô, thế nhưng mà bản thân hắn khiêm tốn như vậy rồi thì cũng không cần nói nữa.

Những chủ cửa hàng xung quanh đều nở nụ cười, bọn họ đến nói lời chúc mừng, theo bọn họ thấy thì ông chủ nhỏ đúng là nghịch thiên rồi. Hơn nữa khiến bọn họ vô cùng tự hào đó là nhà hàng ba sao Michelin thứ hai ở trong nước lại đang ở bên cạnh họ.

Hôm sau!

Ngày hôm nay những ông chủ cửa hàng đã đến từ rất sớm, mở cửa kinh doanh giống như trước đây.

Nhưng hôm nay, bọn họ phát hiện tình hình có gì đó không đúng lắm.

Tám giờ sáng.

Bên ngoài bỗng rất ồn ào, lúc họ ra bên ngoài xem thì tất cả đều trợn tròn mắt.

Con mẹ nó, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Một đoàn người không biết từ đâu kéo tới, bọn họ ở trong Phố Vân Lý nhìn tới nhìn lui khắp nơi.

“Ở đây này, bánh kếp Michelin đánh giá ba sao, chính là ở đây.”

“Đây chính là nhà hàng ba sao Michelin thứ hai ở trong nước chúng ta, không biết rốt cuộc sẽ như thế nào.”

“Có thể đến nhà hàng ba sao Michelin ăn uống, đó chính là tượng trưng cho thân phận và địa vị.

Điền Thần Côn đến mở cửa từ rất sớm, nhưng lúc nhìn thấy lượng người bên ngoài thì cảm giác thế giới này đã thay đổi rồi.

Từ đây cho đến cuối phố đều là người, quả thực là khiến người ta cảm thấy choáng ngợp, lượng người đã tăng lên rất nhiều lần so với trước đây.

“Hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy?” Điền Thần Côn ngây người miệng lẩm bẩm.

Triệu Chung Dương: “Tôi thấy đây chắc là hiệu quả mà Michelin mang lại, e là bọn họ đều đến đây để mua bánh kếp.”

“Không phải chứ, nhiều người như vậy, mỗi ngày cũng chỉ bán có mười phần thì bọn họ mua thế nào được?”

Những khách hàng quen thuộc vẫn luôn xếp hàng mua bánh kếp, lúc đến phố Vân Lý thì đứng nguyên tại chỗ, ngây ngốc nhìn tình hình phía trước.

Sau đó truyền đến âm thanh ai oán.

“Tôi biết ngay mà, sau khi cửa tiệm của Lâm đại sư được đánh giá ba sao thì sau này người tới giành bánh kếp với chúng ta sẽ càng nhiều hơn nữa rồi.”

“Mẹ nó cũng đáng sợ quá rồi, như vậy thì sau này làm sao mua được đây!”

Bình Luận (0)
Comment