Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1519 - Chương 1519 - Không Muốn Giải Thích

Chương 1519 - Không muốn giải thích
Chương 1519 - Không muốn giải thích

Chương 1519: Không muốn giải thích

Lâm Phàm xua tay: "Đừng quá để ý những thứ này, hơn nữa nếu đăng mấy video này lên sẽ ảnh hưởng không tốt đến những người không được nhận kia, dù sao chúng ta cũng không thiếu miếng thịt nào.”

"Chỉ là chuyện này thật quá đáng, tôi thấy tức giận." Triệu Chung Dương cảm thấy bất đắc dĩ, không ngờ anh Lâm đang bảo vệ những người bị rớt kia, chỉ sợ những người này đến bây giờ cũng không biết vì sao mình không trúng tuyển, chỉ biết nói là có quy tắc ngầm.

Theo cậu ta thấy, anh Lâm sao có thể dùng quy tắc ngầm được chứ.

Lâm Phàm nhìn Triệu Chung Dương thở hổn hển, hắn cũng cười cười. Mặc dù trong lòng hắn cũng tức giận lắm, nhưng bây giờ hắn là Lâm đại sư, sẽ không đôi co với mấy người trẻ tuổi này, huống hồ việc này cũng không cần thiết.

Người không được chọn cảm thấy tủi thân trong lòng, vậy thì cứ để họ phát tiết ra, như vậy sẽ thoải mái một chút.

Dù sao, ai bảo hắn là Lâm đại sư cơ chứ, nếu hắn nói chân tướng ra ngoài thì nhất định sẽ gây tổn thương lần thứ hai với các cô ấy.

“Hắn không vào địa ngục thì ai vào đây.” Tất cả mọi khó khăn cứ để cho hắn chịu đựng đi.

Không nói nữa, chơi một ván Vương Giả Vinh Diệu trước đã, một hai tháng không chơi kỹ năng chơi Lý Bạch của hắn đã lợi hại lắm rồi.

Triệu Chung Dương nhìn thấy anh Lâm còn có tâm tình chơi trò chơi, cậu ta cũng bội phục.

Ngô U Lan thì lại đứng ở phía sau anh Lâm, nhìn hắn chuyên tâm chơi trò chơi, cô cũng nhìn đến say sưa.

Anh Lâm đã nói không thèm để ý đến chuyện này vậy thì không để ý đến là được rồi. Về phần những tình huống trên mạng kia cứ để cho bọn họ tự diễn biến tiếp đi.

Tinh tinh.

"Ôi trời, mẹ kiếp, cái tên Vương Minh Dương này gọi điện cho mình làm gì chứ." Lâm Phàm đang điều khiển tướng, vừa chuẩn bị đến giết tên địch đầu tiên thì lại bị một cuộc điện thoại phá hủy.

Hơn nữa hắn có thể dự đoán, mình nhất định sẽ bị đối phương giết chết, thôi quên đi, nghe điện thoại cái đã.

"Alo, có chuyện gì thế, anh có biết cuộc gọi này của anh đã khiến tôi hy sinh không thế.” Lâm Phàm bất đắc dĩ nói.

"Cái gì cơ? Chuyện gì?” Vương Minh Dương sửng sốt, sau đó anh ta cũng không thèm để ý việc này mà hỏi thẳng: "Ông bạn này, rốt cuộc chuyện trên tin tức của cậu là sao vậy, cậu làm gì mà tuyển dụng thôi cũng xảy ra chuyện được thế? Có phải cậu không nói chuyện kia với ai à?"

Lâm Phàm khẽ nhún vai, nói: "Không có gì. Chuyện nhỏ mà thôi, không cần phải giải thích, cứ mặc kệ bọn họ đi.”

Vương Minh Dương đáp: "Vãi chưởng, thế này còn không giải thích, cậu định để chuyện này rối tung lên à, tôi xem mấy bình luận trên mạng mà tâm tình không vui nổi. Tôi đã lập mười mấy acc clone để bênh vực cậu, cậu xem tôi yêu thương cậu chưa, mau cảm ơn tôi đi.”

"Cảm ơn em gái anh ấy, chờ một chút, mấy chữ này của anh sao quái lạ thế nào vậy, sao tôi luôn cảm thấy có chỗ nào sai sai nhỉ?” Lâm Phàm sửng sốt, sau đó phản ứng lại: "Đệch mợ, cái tên gay thối tha này, mau tránh xa tôi một chút, sợ quá đi.”

"Được rồi, không đùa nữa. Tôi nói thật, chuyện này tốt nhất cậu nên nói rõ tình huống, đây là viện phúc lợi, không giống mấy nơi khác, nếu như cậu không giải thích thì cũng không tốt cho viện phúc lợi." Vương Minh Dương thật lòng suy nghĩ.

Viện phúc lợi là nơi mà xã hội quan tâm, nếu trong này xuất hiện chuyện không công bằng hoặc cái gọi là quy tắc ngầm thì sẽ bị ghim cái mác “không tốt”, mặc dù sẽ không có chuyện gì lớn nhưng nói chung cũng có ảnh hưởng không tốt.

"Biết rồi, tôi cúp máy trước đây." Lâm Phàm nói.

Sau đó hắn chơi game một chút, vẻ mặt ngơ ngác. Bốn tên đồng đội đều tức giận chửi hắn, mà phía đối thủ lại cổ vũ hắn tiếp tục treo máy.

Lúc này, hắn không thể nhịn được, trực tiếp bật mode đại khai sát giới.

Sau một trận chiến đầy gian nan vất vả, cuối cùng hắn cũng đã thua thảm.

Lý Bạch: 0-12-1

Chết mười hai lần cũng đủ rồi, trở về giao diện chính, trong nháy mắt bị bốn tên đồng đội báo cáo, như thế cũng đủ lắm rồi.

Triệu Minh Thanh đi thủ đô cũng đã mấy ngày nên hắn gọi điện thoại qua, hỏi thăm một chút tình hình bên kia.

"Minh Thanh, tình huống thế nào rồi?" Lâm Phàm hỏi.

Mà Triệu Minh Thanh ở thủ đô xa xôi đang châm cứu cho Mã Quân Quốc, khi thấy điện thoại của lão sư thì ông lập tức nhận máy.

"Lão sư, mọi chuyện đều tốt, không gặp phải vấn đề gì." Sau khi đến tận nơi, ông mới biết mình xem bệnh cho ai. Lúc ấy trong lòng ông còn hơi sợ hãi, nhưng sau đó nghĩ đến chuyện lần trước lão sư từ chối, nội tâm của ông lại càng cảm động.

Không nghĩ tới lão sư lại từ chối lời mời của một nhân vật lớn như vậy vì ông ấy.

Dựa theo y thuật trước kia của Triệu Minh Thanh tuyệt đối không có khả năng chữa được triệu chứng này. Nhưng hiện tại, tuy rằng còn có chút khó khăn nhưng độ khó không lớn, ông đã có phương pháp trị liệu.

"Không gặp phải chuyện gì là tốt, được rồi, tôi cúp máy đây, khám xong thì trở về sớm một chút." Lâm Phàm nói.

Bình Luận (0)
Comment