Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1523 - Chương 1523 - Kinh Ngạc Về Đãi Ngộ Cùng Với Phúc Lợi

Chương 1523 - Kinh ngạc về đãi ngộ cùng với phúc lợi
Chương 1523 - Kinh ngạc về đãi ngộ cùng với phúc lợi

Chương 1523: Kinh ngạc về đãi ngộ cùng với phúc lợi

Trong tầm mắt của bọn họ, một đứa trẻ mập mạp đứng khóc ở nơi đó, cách viện phúc lợi khoảng hai mươi mét, mà ở cửa, ứng viên đang vây quanh ở đó. Khi cửa viện phúc lợi mở ra, có một số ứng viên lựa chọn đi trợ giúp đứa nhỏ kia, mà có ứng viên lại bỏ qua đứa trẻ, tiến thẳng vào viện phúc lợi để đi phỏng vấn.

Ở một video khác là Triệu Điền Sơn vào vai vị đại gia hung ác, một màn này đập vào tầm mắt mọi người.

Mỗi một video, bọn họ đều xem rất nghiêm túc, tuy rằng không có âm thanh, nhưng bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng tình huống trên màn hình.

Khi mọi người xem xong tất cả video, tất cả đều im lặng.

Người hâm mộ vẫn tin tưởng Lâm Phàm, giờ phút này cũng vui vẻ nở nụ cười. Trong lòng bọn họ vô cùng hạnh phúc, bởi vì Lâm đại sư chung quy vẫn là Lâm đại sư trong lòng bọn họ, không hề thay đổi.

Mà sắc mặt đám anti-fan kia hết xanh lại trắng, cảm giác mình vô cùng mất mặt, chuyện này khác hoàn toàn với những gì họ nghĩ.

"Mẹ kiếp, tôi đã nói rồi mà, Lâm đại sư nhất định sẽ không làm ra loại chuyện không công bằng này."

"Đúng là không ngờ tới, khảo hạch này đúng là không đỡ nổi. Nhưng mà tôi ủng hộ, đây là viện phúc lợi trẻ em, trình độ học vấn gì đó thực sự không quan trọng. Một đứa nhỏ một mình đứng ở đó nhất định sẽ làm cho người ta lo lắng. Nhưng những ứng viên này, có một số người nhìn thấy lại làm như không thấy, giữa phỏng vấn và giúp đỡ thì bọn họ lựa chọn phỏng vấn cho nên bọn họ thất bại."

"Mẹ kiếp, tôi cảm giác mình bị những người rớt tuyển xem như khỉ mà đùa giỡn. Mẹ nó đúng là quá đáng, không được, tôi không thể nhịn nữa, tôi muốn đi xả giận."

"Quên đi, mấy người xem weibo của Lâm đại sư, câu cuối cùng hắn cũng nói chấm dứt việc này tại đây, không cần làm khó bất cứ ai nữa."

"Tôi nuốt không trôi cục tức này, tôi phải đi xin lỗi Giang Tuệ, vừa rồi tôi mắng khá tàn nhẫn."

"Mau đi đi, về sau đừng quá kích động, tôi biết chuyện này sẽ quay xe, cho nên vẫn luôn chờ đợi."

Sau khi những người bị đánh rớt nhìn thấy Lâm đại sư đăng weibo, các cô cũng ngây ngẩn cả người, thực sự không ngờ sự tình lại như vậy.

Ở cửa viện phúc lợi, nhìn thấy đứa nhỏ kia không ngờ lại là bài kiểm tra, mà đám người mình bởi vì vội vàng đi phỏng vấn, cho nên lựa chọn bỏ qua.

Giờ khắc này, các cô đã hiểu được nguyên nhân mình bị trượt.

Có người vô cùng áy náy, nhìn những lời mình đăng trên Weibo lúc trước, các cô cảm thấy mặt mình có chút đau.

"Sẵn sàng lấy những gì đã học, dạy cho những bông hoa của tổ quốc..."

Hiện tại xem ra, lời này nói thật sự là quá ghê tởm.

Sau đó, một số ứng viên bị loại vội vàng đăng weibo xin lỗi.

Lâm Phàm nhìn những tình huống này, cũng lắc đầu, chuyện này thật đúng là làm cho người ta có chút bất đắc dĩ.

Rõ ràng là một chuyện nhỏ lại có thể gây ra một chuyện lớn, thật sự làm cho người ta khó có thể tưởng tượng.

Xem ra sau này hắn cũng phải chú ý một chút.

Nên công bố vẫn phải công bố, cũng đừng xem thường sức mạnh của mạng xã hội.

Sau khi nhìn thấy những tình huống này trên Weibo, Lâm Phàm không khỏi thở dài, vì sao nhất định phải ép hắn công khai chân tướng như vậy. Kỳ thật trong lòng hắn không muốn, nhưng hiện tại đã như thế đó cũng là do không có cách nào. Về phần sau này sẽ phát sinh chuyện gì, đó chính là chuyện của bọn họ, không liên quan gì đến hắn.

Nhưng đối với Lâm Phàm mà nói, dù sao cũng đã như vậy, vậy còn có thể nói thêm gì, hắn đăng luôn tiền lương của viện phúc lợi lên Weibo.

Hắn vẫn tương đối coi trọng tiền lương của viện phúc lợi, nếu như người ta không lấy được tiền lương thỏa đáng, có thể sẽ không nghiêm túc làm việc.

Mà khi tiền lương và phúc lợi này được đăng lên cũng khiến dân mạng ngạc nhiên, nhiệt tình thảo luận. Trong mắt bọn họ, tiền lương của viện phúc lợi thật sự quá cao, cao đến mức có chút dọa người.

"Mẹ kiếp, thấy Lâm đại sư đăng lên mức lương của viện phúc lợi phát ra, tôi muốn quỳ luôn. Xin hỏi hiện tại Viện còn nhận người hay không?"

"Coi như còn nhận người thì tôi thấy khả năng bạn được chọn cũng gần như bằng không, cũng không nhìn xem có nhiều ứng viên như vậy mà có mấy người được tuyển. Phương thức tuyển người này của Lâm đại sư đúng là hố người ta mà, không cẩn thận rơi vào trong đó thì ngay cả lật người cũng không có khả năng."

Mọi người đều ngớ người trước phương thức tuyển dụng này của Lâm Phàm, theo bọn họ thấy, độ khó này có thể nói là rất lớn, đây là khảo nghiệm lòng người đó.

Bọn họ tự hỏi bản thân, nếu như là bọn họ thì cũng không chắc chắn dám nói mình có thể đạt yêu cầu.

Triệu Chung Dương vẫn luôn chú ý tình huống trên mạng, sau khi thấy hướng gió thay đổi, trên mặt cậu ta cũng lộ ra nụ cười xán lạn.

"Anh Lâm, rốt cục chuyện này cũng kết thúc rồi." Đối với cậu ta, rõ ràng chuyện này anh Lâm xử lý rất tốt, nhưng bởi vì không nói ra chân tướng mà dẫn đến trên mạng xảy ra hiểu lầm. Hiện giờ hiểu lầm đều giải quyết xong, đương nhiên tâm tình của cậu ta vô cùng vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment